Chương 46: Người cũ

Giữa trưa, thời tiết đã bắt đầu oi bức. Cái nắng gần 30 độ khiến không khí trở nên vô cùng khó chịu.

Bên trong quán điều hoà mát lạnh, Lan Ninh và MyMy ngồi đối diện nhau trong góc.

MyMy vừa đưa tay khoáy ly nước vừa trầm giọng nói -"Mình với Liên Khải chia tay rồi!"

Lan Ninh cũng đã nghĩ đến từ sớm, chỉ có vấn đề tình yêu mới khiến cậu ấy như thế.

Cô im lặng lựa chọn lắng nghe.

MyMy lại nói tiếp -"Thật ra cũng không biết phải là chia tay không? Chỉ là mình nói và anh ấy chưa từng trả lời." Cô lại cười tự giễu -"Việc có mình hay không cũng đâu quan trọng, việc anh ấy yêu người khác mình cũng từng kể với cậu rồi đấy"

Lan Ninh đặt tay lên tay MyMy vỗ nhẹ, cô cũng biết vấn đề tình yêu không phải khuyên thế nào mới đúng.

-"MyMy thật ra mình cũng biết cậu đã rất cố gắng cho tình yêu này, mình biết..."

-"Cậu không biết được đâu!" MyMy đột nhiên chen ngang lời cô -"Vì cậu yêu đương là cả hai cùng yêu thương nhau, còn mình nếu nói ra mình cũng chỉ là đơn phương thậm chí là thay thế" một giọt nước mắt lăn trên má MyMy trượt xuống.

Lan Ninh có chút thở dài -"Không phải như cậu nghĩ đâu, mình khi quen Quân Tâm mình cũng đã suy nghĩ lo sợ rất nhiều" cô nói -"Cậu biết rồi đó mình trước đây có quen một người, mình thích anh ấy lắm, thích đến mức mặc dù bị ba mẹ phản đối mình vẫn không ngừng thích. Thậm chí mình vẫn luôn mong nhớ anh ấy, cho đến khi gặp được Quân Tâm mọi thứ đã dần thay đổi"

Cô nắm tay MyMy -"Sau đó mình suy nghĩ, có lẽ là do duyên phận. MyMy không biết cậu tin không nhưng mình luôn tin sẽ có người thuộc về cậu, anh ấy sẽ đến chữa hết mọi đau khổ mà cậu đã từng chịu. Ai rồi cũng sẽ được hạnh phúc"

MyMy ngẩng đầu lên nhìn cô, môi mím lại -"Vậy cậu vẫn nhớ người đó sao?"

-"Nhớ chứ! Anh ấy là một phần kí ức và cả thanh xuân của mình mà!"

-"Cậu không thấy vậy là có lỗi với Quân Tâm sao?"

-"Sao lại có lỗi. Mình cũng yêu anh ấy như thế mà. Ai mà không có quá khứ, đúng không?"

Cô cười nắm tay MyMy thật chặt -"Cậu cũng có quá khứ, thậm chí Liên Khải, Quân Tâm chắc cũng có. Nên đừng quan tâm quá khứ mà hãy sống vì tương lai, cậu sẽ thấy dễ chịu hơn."

-"Cậu vẫn có giá trị của mình. Nếu cậu thấy ấm ức thì chia tay bỏ anh ấy đi mà sống tiếp tương lai. Người yêu nhau sẽ về với nhau thôi!" Cô thành thật nói

MyMy cười có chút gượng nhìn -"Cảm ơn cậu. Mình sẽ sống vì tương lai"

Lan Ninh cũng cười -"Mình tin cậu sẽ mạnh mẽ vượt qua. Mình vẫn luôn ngưỡng mộ cậu vui vẻ như trước đây!"

-"Mình cũng thế." MyMy cười cười rồi quay đầu ra nhìn bên ngoài cửa kính. Hai người lại im lặng nhìn xe bên ngoài qua lại.

Đến cuối, sau khi tiễn Lan Ninh rời khỏi, MyMy lấy điện thoại trong túi xách ra. Cô nhìn màn hình ghi âm hơn 45 phút có chút nhíu mày siết chặt điện thoại.

***

Lan Ninh vừa ra quán cà phê cô định gọi Quân Tâm đến đón thì lại thấy Lâm Hiệu trên xe đanh bấm còi nhìn cô. Cô bước lại gần.

-"Lên xe đi" Lâm Hiệu nhìn cô lên tiếng

Cô không nghĩ nhiều bước lên xe.

Trên xe mùi hương thoang thoảng vô cùng dễ chịu, Lâm Hiệu một bên đánh tay lái một bên nói -"Mình vừa ở nhà trọ tìm cậu, nhưng không thấy"

Cô có chút đỏ mặt -"Thật ra mấy hôm nay mình không ở trọ. Có việc gì sao?" Cô hỏi

Lâm Hiệu nhìn cô có chút nhíu mày, chuyện trên diễn đàn chẳng lẽ cô không biết. Hoặc Quân Tâm giấu cô.

-"À không có gì quan trọng. Chỉ muốn xem cậu dạo này thế nào thôi"

-"Mình vẫn tốt."

-"Cậu và Quân Tâm..."

Lâm Hiệu muốn nói gì đó nhưng chợt ngừng lại nhìn sang cô. Anh mím môi có chút không biết nên nói thế nào.

-"Hả?" Cô không nghe rõ hỏi lại

-"Không có gì. Cậu về đâu để mình đưa."

Có những việc không nên hỏi thì sẽ không buồn, đúng không?

-"Không cần, mình đã nhắn Quân Tâm đến đón" cô biết tình cảm của Lâm Hiệu. Càng biết cô lại càng tránh tiếp xúc, nếu không yêu thì vốn không nên trao hi vọng quá nhiều.

-"Ừm"

Lâm Hiệu dừng xe bên đường, trước khi nhìn cô bước xuống xe, anh lấy hết dũng khí gọi -"Lan Ninh!"

Cô quay đầu nhìn anh có chút nghi hoặc.

-"Thật không phải khi nói những lời này, mặc dù biết giờ nói cũng đã muộn nhưng mình vẫn muốn nói với cậu" Anh siết vô lăng, nhìn cô đầy chân thành -"Cậu hạnh phúc thì mình chúc phúc, nếu cậu không hạnh phúc thì hãy để mình làm cậu hạnh phúc, có được không?"

Lan Ninh bất ngờ khi nghe Lâm Hiệu, cô nhìn anh rồi sau đó cười -"Cảm ơn cậu! Nhưng..."

-"Đừng...đừng trả lời mình lúc này! Mình đợi câu trả lời của cậu nhưng không phải lời từ chối!" Lâm Hiệu cắt ngang lời cô anh nói -"Mình..mình đi trước đây!" Rồi như sợ thứ gì đó anh nhấn ga chạy dần dần biến khỏi ánh mắt của cô.

Cô đứng bên đường có chút ngẩn ngơ, nhưng tình cảm không phải cứ có người yêu thích là phải đáp trả lại. Cô trước khi có Quân Tâm cũng chỉ dành cho một người.

Vừa mở cửa nhà, cô bị một vòng ôm nóng bỏng của anh ôm đặt lên cạnh cửa. Anh cúi xuống nút lấy môi cô đầy tham lam, như một con dã thú đã trực chờ con mồi từ sớm. Anh nút lưỡi cô say mê nuốt từng ngụm nước bọt. Cô vòng tay lên cổ anh hoàn toàn hưởng thụ cảm giác anh mang lại.

Tiếng nước bọt chùn chụt vang lên đầy rõ ràng.

-"Ưʍ...ưʍ...Anh đừng mà. Sáng nay không phải đã làm rồi sao?" Cô đẩy người anh ra nói

-"Một lần không đủ" anh vừa nói vừa sờ soạng bên dưới quần

-"Anh đừng suốt ngày nghĩ đến chuyện này nữa mà"

Anh có chút tủi thân nhìn cô -"Thật sự mỗi khi bên cạnh em anh rất muốn" cọ cọ trên hõm vai cô hít hà -"Em không muốn anh sao?"

-"Không muốn" cô sờ tóc anh như đang dỗ dành một đứa trẻ

-"Nhưng anh rất rất muốn"

-"Anh không còn nghĩ được gì khác sao?" Cô có chút buồn cười xoa xoa mặt anh

-"Có" anh thành thật nói -"Anh còn nghĩ phải đυ. em tư thế nào em mới ra nhiều nước nhất!"

-"Lưu manh" cô cười đẩy người anh rồi nhanh chóng biến mất sau căn phòng.

Anh nhìn theo cô có chút buồn cười không nói nên lời.

Thế nhưng, một lúc sau tiếng rên rĩ lại vang lên khắp nhà. Lan Ninh vừa đứng bếp, vừa run rẫy dựa vào lòng ngực anh.

-"Em...em phải nấu cơm"

-"Cho anh ăn món khai vị trước được không?" Hai tay liên tục xoa bóp hai bầu vυ", bên dưới quần ©ôи ŧɧịt̠ cọ bên trong qυầи ɭóŧ. Cô hơi cong mông, cảm nhận được độ cứng của ©ôи ŧɧịt̠.

-"Ưʍ...anh..."

-"Ăn anh đi" anh nâng cả người cô đặt lên kệ bếp.

-"Đừng...anh làm gì vậy?" Cô hoảng sợ ôm lấy cánh tay anh. -"Thả em xuống"

-"Không" anh cười cắn môi cô, bây giờ chiều cao của hai người vừa khích nhau.

Anh lấy ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi quần, vuốt vuốt nhìn cô đầy dâʍ đãиɠ -"Anh cứng lắm rồi vợ..."

-"Về phòng đi, được không?" Cô có chút đỏ mặt.

-"Ở đâu cũng như nhau, vợ...ưʍ...anh nứиɠ..." anh nút một bên vυ" cô, rên rĩ.

Cô nhìn váy đã bị anh kéo đến mức không còn nhìn ra, bên dưới l*и rĩ nước chảy dọc xuống mông. Cô vô cùng kí©h thí©ɧ mỗi khi gần bên anh.

-"Ưʍ..đừng cắn...em cũng khó chịu lắm" cô thành thật nói

-"Khó chịu chổ nào để ông xã giúp em, hửm?" Anh khàn giọng hỏi cô

-"Ưʍ...chỗ nào cũng khó chịu" cô hôn lấy môi anh, lưỡi luồn vào trong nút lấy lưỡi anh chơi đùa. Hai người quấn quýt nút lưỡi đến quên cả thở.

Âm thanh trong nhà bếp vang lên tiếng chóc chóc, nước bọt trao nhau không rời.

Hai tay anh luồn trước ngực bóp lấy vυ" cô, bàn tay nhào nặn vυ" theo kẻ ngón tay chơi đùa. Cô ưm a ôm lấy cổ anh, hoàn toàn thả lỏng thân thể mặc anh chơi đùa.

-"Vợ sờ ©ôи ŧɧịt̠ anh đi"

Anh lấy tay cô đặt dưới quần, ©ôи ŧɧịt̠ cứng nóng nằm trọn trong tay cô.

-"Ưʍ..." anh sung sướиɠ cảm nhận bàn tay cô đang sục nhẹ ©ôи ŧɧịt̠.

Cô nhìn gương mặt anh sung sướиɠ thở dốc, như tiếp thêm một sự kí©h thí©ɧ, cô hạ chân quỳ xuống bên dưới háng anh. Cả gương mặt xinh đẹp vục trước ©ôи ŧɧịt̠ anh, hai miệng mở lớn một ngụm nuốt ©ôи ŧɧịt̠ anh vào họng.

-"Ah...bà xã..." anh ôm đầu cô rên lớn, hành động đột nhiên của cô khiến anh vô cùng sung sướиɠ.

-"Bà xã...bú ©ôи ŧɧịt̠ anh sướиɠ...ahh...liếʍ đầu khấc cho anh ahhh.."

Anh hoàn toàn sung sướиɠ cảm nhận miệng cô ấm nóng, nước bọt trong miệng quay quanh ©ôи ŧɧịt̠. Cảm nhận được lưỡi cô trong miệng không ngừng liếʍ nút liên tục.

Đầu khấc bắt đầu cảm thấy tê dại, lỗ tiểu nước rĩ ra lại được cô liếʍ mυ"ŧ sạch sẽ. Khi cô há miệng ra, ©ôи ŧɧịt̠ ướt đẫm nước bọt bật ra khỏi miệng.

-"Ưmm..con đĩ dâʍ đãиɠ của anh..." anh cúi người hôn lấy đôi môi đỏ mọng của cô, nâng cả người cô đứng dậy.

Anh vỗ mông cô, kéo váy lên tận eo. Cô biết hành động tiếp theo của anh nên phối hợp banh hai chân ra, tay chống lên cạnh bếp. Anh mĩm cười hài lòng, vỗ mông cô, hôn bên gáy cô đầy dâʍ đãиɠ.

-"Ưmm...đυ. em đi...ông xã..." cô bị anh kí©h thí©ɧ liên tục, nước l*и chảy không ngừng, khiến bên trong l*и luôn cảm thấy ngứa ngáy khó chịu.

-"Con đĩ muốn gì? Hửm?" Anh cạ ©ôи ŧɧịt̠ lên mông cô đẩy đẩy, vừa đẩy vừa trầm giọng bên tai cô.

Cô uốn éo mông đầy dâʍ đãиɠ -"Ưmm..đυ. l*и đĩ đi ông xã..."

-"L*и đĩ nứиɠ lắm hả?" Anh hài lòng với câu trả lời của cô, đặt ©ôи ŧɧịt̠ bên ngoài mép l*и, anh cạ ©ôи ŧɧịt̠ dọc bên hai mép l*и dính đầy nước da^ʍ -"Đĩ da^ʍ sao ra nước nhiều thế?"

Cô bị anh dùng lời nói kí©h thí©ɧ, không ngừng lắc mông chờ đợi -"Ưmm..ahh...đĩ nứиɠ l*и lắm ông xã...xin anh..."

-"Ahh..." anh cũng đạt đến giới hạn, đút ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и cô nắc một cái thật sâu. Khiến cô cong người về phía trước.

Hai người cảm nhận được độ khít và cứng của ©ôи ŧɧịt̠ với l*и. Hoàn toàn thoả mãn, anh cũng không gấp gáp mà để yên ©ôи ŧɧịt̠ trong l*и. Tay bóp mạnh vυ" cô phía trước.

-"Anh nắc vào l*и nhé vợ ưmm..."

-"Ưmm..nắc vào l*и em đi anh..." cô sung sướиɠ nâng mông cao cho anh thuận tiện nắc sâu vào trong l*и.

Như nhận được tín hiệu bắt đầu, anh nắc liên tục vào l*и, mỗi cú nắc hận không thể nắc sâu đến tử ©υиɠ cô. Hai người âm thanh thở dốc, âm thanh va chạm giữa dái và l*и, âm thanh sung sướиɠ văng lên khắp nhà bếp.

-"Ahh..ahh..sướиɠ l*и đĩ không vợ.."

-"Sướиɠ...l*и đĩ tê quá anh ơi...ahhh ahh..." những lời nói dâʍ ɖu͙© không ngừng phát ra khỏi miệng cả hai người.

Anh nắc liên tục sâu vào l*и, mỗi lần nắc sâu anh lại ngoáy sâu ©ôи ŧɧịt̠ khiến cô cong người hét lớn.

Từng âm thanh vang dội, anh nắc thêm gần trăm cái vào l*и, ôm siết lấy eo cô.

-"Ahh...anh ơi...em...em...ra..." cô hét lớn, anh thì không ngừng nắc vào l*и. Mặc kệ những tiếng la hét thảm thiết từ cô.

-"Ahh...đợi anh...anh cho đĩ tϊиɧ ŧяùиɠ...ưmm..ahh.."

-"L*и em đã quá...ahh... vợ...vợ..." anh rên lớn rồi rút nhanh ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi l*и cô, kéo cả mặt cô quỳ xuống thè lưỡi đợi tϊиɧ ŧяùиɠ. Anh sục mạnh ©ôи ŧɧịt̠ rồi giật mạnh ©ôи ŧɧịt̠ bắn tϊиɧ ŧяùиɠ vào miệng cô.

Cô thè lưỡi liếʍ tϊиɧ ŧяùиɠ anh bắn ra, còn liếʍ mυ"ŧ sạch tinh dính trên đầu ©ôи ŧɧịt̠. Anh nhìn xuống, thấy cô đang dâʍ đãиɠ mυ"ŧ sạch ©ôи ŧɧịt̠ lại vô cùng kí©h thí©ɧ.

-"Ưmm..." cô sung sướиɠ rên rĩ nuốt hết giọt tϊиɧ ŧяùиɠ cuối cùng. Ngước lên nhìn anh như khoe thành tựu.

Anh cúi người nâng mặt cô lên đặt một nụ hôn thật vang. Kéo cô ôm vào lòng.

-"Để anh mang em đi tắm, bà xã.."

-"Ưʍ..còn thức ăn.."cô nhìn bếp vẫn còn dang dỡ thức ăn vẫn chưa kịp làm.

Anh cười ôm người cô trong ngực, -"Tắm xong cho em, anh ra làm giúp cho, được không?" Như dỗ dành một đứa trẻ.

Cô gật gật đầu vui vẻ mặt anh đưa vào nhà tắm. Cô không biết nụ cười hoá sói của anh trước khi bước vào cánh cửa nhà tắm.

*****

Mei đã trở lại rồi nèeeee ❤️❤️❤️

Thả tym bình chọn bình luận nhiệt tình vào nàoooooooo ❤️❤️❤️

Các tình yêu *ôm ôm*

Gửi ngàn nụ hôn *Hôn hôn*