Chương 14: Hôn nồng nhiệt

Vừa đến trung tâm thương mại, Thẩm Văn đã ồn ào muốn đi vệ sinh.

Thẩm Yến thong thả bước đi, khi Thẩm Văn chạy đi không thấy bóng dáng đâu, Phạm Tư Tư quay đầu nhìn Thẩm Yến, anh không coi ai ra gì mà ôm eo cô, dẫn cô vào cửa hàng bán điện thoại.

Khoảng cách đột nhiên gần như vậy khiến tim cô đập nhanh, lỗ chân lông run lên, trán túa mồ hôi.

Nhân viên cửa hàng giới thiệu sản phẩm mới nhất, Thẩm Yến kiên nhẫn lắng nghe, cầm điện thoại đặt vào trong tay cô, tim cô khẽ đập, vô thức ngẩng đầu lên, đυ.ng phải đôi mắt sâu thẳm của anh.

Cô dịch chân, muốn tạo khoảng cách giữa hai người.

Anh siết chặt eo cô, nhỏ giọng nói: “Thẩm Văn không quay lại đâu.”

Phạm Tư Tư ngừng thở, đôi mắt trong suốt tỏa ra ánh sáng lập lòe, gương mặt đỏ bừng vì bị anh nhìn chằm chằm, sau tai bất giác đỏ lên.

Đôi lông mày xinh đẹp của Thẩm Yến hơi nhướng lên: “Nhìn anh làm gì? Xem điện thoại đi.”

Cô hoảng hốt cúi đầu, lướt bừa bãi trên màn hình, đối với những chức năng mà nhân viên cửa hàng giới thiệu trước đó, cô không có khái niệm.

Nhưng cô có khái niệm về giá cả.

Chiếc điện thoại di động giá 10 nghìn tệ, đạt đến mức xa xỉ đối với cô.

“Cái này đi.” Thẩm Yến lấy bản mẫu trong tay cô xuống, “Đừng cảm thấy đắt, nếu mẹ anh đồng ý cho em tiêu tiền, thì em cũng phải bỏ ra chứ.”

*

Quả nhiên Thẩm Văn không quay lại.

Dưới sự giới thiệu cực lực của nhân viên cửa hàng, Thẩm Yến mua một cặp ốp điện thoại cho các cặp đôi.

Ra khỏi cửa hàng, anh cầm chiếc điện thoại đang sao lưu số liệu.

Anh thong thả xé bao bì, ốp vào điện thoại.

“Thích quần áo như thế nào?” Anh hỏi.

Phạm Tư Tư cụp mắt nhìn họa tiết hoạt hình trên chiếc ốp điện thoại trẻ con của anh, cảm thấy làm như vậy có hơi trắng trợn, khi anh định vứt chiếc ốp điện thoại cũ đi, cô đã ngăn anh lại.

“Giữ lại đi, nó trông rất mới.”

Thẩm Yến nắm cổ tay của cô, cầm ốp điện thoại, ném vào trong thùng rác, đôi môi mỏng mấp máy: “Anh tưởng rằng em sẽ rất thích.”

Phạm Tư Tư phải thừa nhận rằng cô rất thích cảm giác yêu đương mà Thẩm Yến tạo ra.

Cô chỉ cần ngẩn ngơ thì niềm vui đó sẽ luôn chiếm giữ tâm trí của cô.

Chỉ khi nào cô tỉnh táo, biết rõ không thể mà vẫn làm, nếu mẹ biết thì mẹ có buồn không?

Sự hoảng sợ thoáng qua trong đôi mắt trong veo của cô, giống như con thỏ trắng đang sợ hãi.

Thẩm Yến cảm thấy trái tim của mình bị cô kí©h thí©ɧ hoàn toàn. Ở một nơi không có người, anh vươn tay giữ gáy cô, cúi đầu hôn lên môi cô.

Nụ hôn đột ngột cướp đi suy nghĩ của Phạm Tư Tư.

Tay cô bị anh nắm, cô sợ sức lực đó, nhưng cũng động lòng.

Trong mắt chàng trai tràn ngập du͙© vọиɠ, khàn giọng nói: “Anh nói như vậy ở trước mặt mẹ anh là để bảo vệ em.”

Trong đôi mắt đen láy ẩn giấu hơi nóng như lửa đốt, ái muội đến mức như muốn xuyên thấu qua trái tim cô.

“Hôn nhau là chuyện chỉ có các cặp đôi yêu nhau mới có thể làm, vậy hiện tại anh là bạn trai của em đúng không?”

Người Phạm Tư Tư không khống chế được mà run lên, sự hoảng sợ lan khắp cơ thể cô, cô không thể nào kiểm soát cảm xúc cuồn cuộn dâng trào.

Không một cô gái nào có thể thừa nhận thích một chàng trai, tim cô đập nhanh hơn trong vô thức, đôi mắt né tránh, chỉ muốn trốn tránh.

Cô cố gắng kiềm chế cảm xúc, giọng nói vẫn hơi run: “Anh...”

“Có phải em không nghe thấy lời anh nói không?” Anh nắm tay cô, cố tình hạ giọng, cánh môi ấm áp xẹt qua má cô.

Mặt cô đỏ ửng trông rất đáng yêu, đôi môi mỏng của anh lướt qua môi cô, ánh mắt sáng quắc nhìn cô chằm chằm: “Sau này gọi anh là A Yến.”

Trái tim cô run rẩy dữ dội.

Vẻ nam tính trên người chàng trai lướt qua trái tim cô, sự nóng bỏng mơ hồ lan ra khắp người cô, giống như có một đôi bàn tay vô hình đang cào xé trái tim, dây thần kinh và cơ thể của cô.

Cho dù cô không muốn cũng không thể thoát khỏi nó.

“Anh...Chúng ta...”

Hơi thở của cô đã không thể đủ để nói một câu hoàn chỉnh nữa, hơi thở nóng rực đến gần cô, nụ hôn dài chặn lời cô, mặt cô ngày càng đỏ hơn.

Hơi thở nặng nề phả vào mặt cô, vật cứng rắn giữa hai chân cho thấy rõ du͙© vọиɠ của anh, cô ngạc nhiên ngửa đầu nhìn anh, lúc ở trong phòng tắm, tay cô chạm phải một vật cứng, là dươиɠ ѵậŧ của anh sao?

“Không cần phải quan tâm lời mẹ anh nói, bà ấy càng không anh làm gì, anh càng muốn làm cái đó, em hiểu không?”