Chương 5-1

Sau khi Ngôn Trúc tạm biệt Bối Đào, nhanh chóng đi đến phòng tranh, từ xa đã nhìn thấy Chu Tê Thời và Ôn Bồ đang đứng trước cửa, hai người đang ăn kem, Ngôn Trúc liền chạy đến chỗ hai người, chìa bàn tay về phía Ôn Bồ: “Kem của mình đâu? Chưa mua cho mình hả?”

Ôn Bồ nói: “Không có mua, mình không biết khi nào cậu mới đến, mua sớm bị chảy nước thì làm sao?”

Ngôn Trúc tức giận, lấy nón lưỡi trai từ trên đầu mình xuống chụp lên đầu Ôn Bồ: “Chưa mua cho mình, vậy cậu cũng đừng hòng ăn được.” Nói xong liền muốn giựt cây kem của cậu ta.

Ôn Bồ linh hoạt né tránh, cười nói: “Aiz, giỡn với cậu một xíu thôi, sao mà chưa mua cho cậu được.” Vừa nói xong, cậu ta lấy một hộp kem ra từ bên hông túi xách, đưa qua cho Ngôn Trúc: “Nè, mới mua đó.”

Ngôn Trúc nhận kem, “hừ” một tiếng, sau đó nhanh chóng mở hộp, múc một muỗng kem cho vào miệng ăn.

Ba người vừa ăn kem vừa đi vào bên trong, Ngôn Trúc bỗng nghĩ tới điều gì đó, nói với hai người: “Các cậu đoán xem trên đường đi đến đây mình đã gặp ai?”

Chu Tê Thời không trả lời, Ôn Bồ phối hợp với cô ấy, hỏi: “Nhìn thấy ai?”

Ngôn Trúc: “Bối Đào! Cậu ấy đang ở lớp học thêm.”

“Quốc Khánh mà còn phải học thêm hả?” Ôn Bồ nói

Ngôn Trúc liếc Chu Tê Thời một cái, nói: “Cậu cho rằng mọi người đều là quái vật trong chuyện học tập hả?”

Chu Tê Thời: “……” Tự nhiên nhắc tới anh làm gì?

Ôn Bồ cũng sâu sắc chấp nhận, thật sự tất cả mọi người đều không thể là quái vật học tập giống Chu Tê Thời, từ nhỏ tới lớn anh chưa từng đến bất kỳ lớp học thêm nào, lại càng không mời gia sư, ngay cả thời gian học tập cũng là ít hơn bọn họ, nhưng đến lúc thi cử vẫn cứ là hạng nhất! Thật làm người khác tức giận!

Sau kỳ nghỉ Quốc Khánh, các lớp cuối cấp càng phải học tập chăm chỉ hơn nữa, bởi vì bọn họ sắp phải trải qua ba kỳ thi liên tiếp, kỳ thi tháng vào cuối tháng 10, kỳ thi giữa học kỳ vào giữa tháng 11 và kỳ thi tháng vào cuối tháng 11.

Tháng 10, mưa mùa thu tí tách rơi rơi liên tục vài ngày, không khí mát mẻ nhưng lại mang hơi ẩm, nhiệt độ không khí cũng bắt đầu giảm xuống, học sinh trong trường cũng bắt đầu mặc đồng phục mùa thu ở bên ngoài áo thun tay ngắn mùa hè.

Sau tiết học thứ 2 buổi sáng, Dư Sơ kéo Bối Đào đi vệ sinh, mưa mùa thu liên tiếp mấy ngày còn chưa tạnh, lúc này mưa bụi vẫn còn rơi tí tách, hàng rào hành lang cũng trở nên ẩm ướt, hai người bọn họ đi nép vào bên trong, bỗng nhiên, khi đến ngã rẽ, có một nữ sinh tiến về phía họ, tầm mắt nhìn vào gương mặt Bối Đào khoảng 2 giây, sau đó hất cằm lên đi qua họ. Sau khi đi ngang qua nữ sinh đó, Dư Sơ nhỏ giọng giải thích cho Bối Đào.

Nữ sinh kia tên là Lâm Gia Lệ, trước đây vẫn luôn ổn định đứng hạng 9, nhưng ở kỳ thi cuối học kỳ năm lớp 11, cô ấy thua Bối Đào một hạng, ở kỳ thi tháng đầu tiên của lớp 12 cũng không thể vượt lên, hiện nay vẫn xếp phía sau Bối Đào.

“Tự mình thi điểm thấp hơn người khác, kiêu ngạo cái gì chứ?” Dư Sơ tức giận phàn nàn.

Bối Đào thấy Dư Sơ có vẻ tức giận, ôm cánh tay của cô ấy, nhẹ giọng nói: “Thôi mà, đừng để ý.”

Dư Sơ nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Bối Đào, tức giận trong lòng cũng hạ xuống, bất quá cô nàng vẫn nghiêm túc nói với Bối Đào: “Đào Đào, kỳ thi tháng lần này, cậu nhất định phải thi thật tốt, thật tốt!”

Bối Đào mím môi, cười nói: “Mình sẽ cố gắng.”

Vu Sơ cười haha, đảo ngược lại khoác cánh tay của Bối Đào.

Rất nhanh, cuối tháng 10, lần thi tháng thứ hai của lớp 12 đúng hẹn mà đến, sau 3 ngày thi, tâm trạng của Bối Đào không tồi, lần thi này thành tích của cô chắc hẳn không quá tệ, nhưng cô không dự đoán được chính xác thứ hạng của mình, rốt cuộc thì ngoại trừ Chu Tê Thời có điểm hơn xa điểm của hạng 2, thì từ hạng 2 đến hạng 15, điểm thi của mọi người đều suýt sát nhau, chỉ 1 điểm hoặc thậm chí là 0.5 điểm đều có thể quyết định thứ hạng lên hoặc xuống.

Ngày có điểm thi là ngày chủ nhật, hôm nay lớp học thêm của Bối Đào tan học trễ, lúc 5 giờ 30 phút cô còn đang ở trên tàu điện ngầm, lúc này cô nhận được tin nhắn của Dư Sơ.

Tiểu Dư: Đào Đào! Mình tới trường rồi!

Tiểu Dư: Bây giờ mình đang ở khu vực bảng thông báo, cậu đoán xem mình xếp hạng bao nhiêu?

Bối Đào thấy tin nhắn, tim đập nhanh một chút, cô thi cũng tốt mà nhỉ? Nghĩ đến đây, cô trả lời tin nhắn: Vẫn là hạng 9?

Tiểu Dư: ……

Bối Đào: ?

Tiểu Dư: Cậu đoán thật chính xác nha!!

Bối Đào khẽ cười nhẹ, đúng là hạng 9, sau đó, Tiểu Dư lại gửi tin nhắn: Vậy cậu đoán xem Lâm Gia Lệ thì hạng mấy?

Bối Đào mím môi suy nghĩ, lần nữa suy đoán từ trong lời nói của Dư Sơ, trả lời thử: Hạng 10?

Tiểu Dư: Ha ha ha ha ha ha ha, Bingo!!!