TG1- Chương 21: Buổi hẹn hò thú vị

Thứ bảy, trời mới tờ mờ sáng hắn đã dậy chỉnh trang thay quần áo, 9 giờ đã có mặt ở cổng đại học B.

Dù là cuối tuần, Tô Mã Lệ cũng không ngủ nướng. Lúc Chu Minh Tích tớ thì cô vừa mới chạy bộ xong, cô trở về ký túc xá thay một bộ quần áo thường ngày nhẹ nhàng thì vừa lúc đến giờ hẹn.

“Anh đợi lâu chưa?”

Ban đầu Tô Mã Lệ chỉ là tùy tiện hỏi, Chu Minh Tích lại thành thật gật đầu, có chút ủy khuất đối nàng nói: “Anh đợi lâu lắm rồi, lần nào hẹn em em cũng nói không có thời gian. Nếu lần này mà em còn nói mình không có thời gian, thì anh còn tưởng em không muốn làm bạn với anh nữa đấy.”

Cái này……

Tô Mã Lệ có chút bất đắc dĩ cười cười.

“Nhưng tôi thật sự không có thời gian, không phải đối phó anh đâu. Chương trình học của tôi rất dày, cuối tuần còn phải đi làm thêm, dù sao thì ngày nghỉ tôi cũng phải ở cùng bạn trai chứ? Gần đây Húc Ninh đi tập huấn nên tôi mới có thể dành ra thời gian.”

Chu Minh Tích thuận cọc mà lep, rèn sắt khi còn nóng nói: “Vậy lần sau anh mời em đi chơi, em sẽ không từ chối nhiều lần đúng không?”

“Chỉ cần tôi có thời gian, chắc chắn sẽ không từ chối!”

Chu Minh Tích cười thầm ở trong lòng.

Quá tốt, hy vọng Trương Húc Ninh càng đánh càng hăng, được đội tuyển quốc gia coi trọng, ngày nào cũng phải đi tập huấn, đừng quay về thành phố B nữa!

“Anh định đưa tôi đi đâu thế?”

Tô Mã Lệ nhìn chiếc xe đi ngày càng xa, có chút nghi ngờ nhìn Chu Minh Tích.

Cô không sợ Chu Minh Tích sẽ làm gì mình, quen biết hắn gần hai tháng nay, đương nhiên cô cũng biết tương đối bối cảnh gia đình và nhân phẩm Chu Minh Tích. Mặc dù bởi vì gia đình có quyền thế lại được cưng chiều, dẫn tới hắn có chút ăn chơi trác táng, nhưng xet tổng thể mà nói hắn không phải là người xấu.

Đối lập với sự chân thành Chu Minh Tích dành cho mình, cô mới là có ý xấu khi kết bạn với hắn. Dù sao cô cũng âm mưu khiến Chu Minh Tích tăng hảo cảm với mình. Nhưng tình cảm Chu Minh Tích dành cho cô càng nhiều, thì về sau sẽ bị tổn đến mức nào.

Nhưng Tô Mã Lệ đã dần thay đổi, trước kia cô không hề tự tin như vậy, cũng không có lòng tham, nhưng hiện tại…… Có rất nhiều thứ cô muốn giành được.

“Em có biết khu thắng cảnh ở gần ngọn núi kia không? Nó gọi là núi Thủy Nguyên. Trong nông trại đó có một tiệm ăn gia đình, phong cảnh đẹp, đồ ăn cũng ngon. Anh muốn đưa em đi nếm thử. Ăn xong cơm trưa, buổi chiều chúng ta đi xem đua xe nhé? Nếu em thích vận động, anh sẽ dẫn em đi cưỡi ngựa hoặc là chơi tennis thế nào?”

Tô Mã Lệ bị lời của Chu Minh Tích kéo về từ dòng suy nghĩ.

Hai mắt cô sáng lấp lánh nhìn Chu Minh Tích, hưng phấn nói: “Cưỡi ngựa? Tôi muốn đi xem thử!”

“Được, vậy buổi chiều chúng ta đi cưỡi ngựa!”

Lái xe khoảng hai tiếng, Tô Mã Lệ và Chu Minh Tích đã tới tiệm ăn gia đình trong nông trại. Giống như những gì Chu Minh Tích nói, nơi này rất đẹp, không khí cũng rất trong lành.

Có hai người định sẵn ở ngoài cổng nông trại đợi bọn họ, trước khi Chu Minh Tích xuống xe, hắn nở nụ cười giới thiệu với Tô Mã Lệ: “ Hai người đứng ở bên ngoài là bạn thân của anh, bọn họ giống anh, biết chơi và cũng ham chơi. Anh sợ không náo nhiệt, nên đã gọi bọn họ tới. Người mặc áo sơmi màu xanh nước biển tên là Tả Lưu Phỉ, người mặc áo phông trắng tên là Nghê Khiêm Văn.”

Nói xong, Chu Minh Tích đi đỗ xe, rồi ân cần tháo dây an toàn cho Tô Mã Lệ.

“Lưu Phỉ! Khiêm Văn!”

Hai người đứng ở bên ngoài ai cũng là đại soái ca. Một người lịch sự tao nhã, trên người mang theo chút tà khí, thoạt nhìn vô cùng phong lưu. Người còn lại có khí chất xán lạn như ánh mặt trời, lúc cười rộ lên để lộ ra hàm răng trắng đều, kéo tâm trạng những người chung quanh vui vẻ theo.

Tô Mã Lệ gặp hai đại soái ca cũng không có thẹn thùng, vẫn bình tĩnh đi theo Chu Minh Tích cùng nhau chào hỏi.

“Chào mọi người.”

Hiển nhiên là hai người họ cũng đã nghe kể về Tô Mã Lệ từ chỗ Chu Minh Tích. Biết lần người anh em mình nghiêm túc, cho nên bọn họ đối xử với Tô Mã Lệ không hề giống với mấy người bạn gái đi cùng hắn trước đây.

Hơn nữa Chu Minh Tích còn chưa theo đuổi được con gái người ta đâu!