Quyển 2 - Chương 8: Xe chấn

"Tiểu yêu tinh, em có thích không?"

"Nhà mới của chúng ta, theo kiểu mà em thích đấy."

Hắn chầm chậm nói, bàn tay không an phận sờ soạng trên người cô, cái người này đúng là vô liêm sỉ, ở đâu cũng có thể làm bậy được, không gian chật chội như thế này mà hắn cũng...

Tâm trí bị hắn chiếm lấy, như ánh mắt cô vẫn nhìn ra bên ngoài cửa sổ, căn nhà hai tầng được sơn màu xanh dương nhạt, phía trước có một khoảng sân rộng được trồng rất nhiều hoa, bên góc sân còn có chiếc xích đu màu trắng...

Còn rất nhiều, rất nhiều thứ được hắn tỉ mỉ chuẩn bị mà hết thảy đều dành cho cô, theo ý cô mà làm.

Hốc mắt ngập nước, sống mũi cay cay Quân Yên bị điều này làm cho cảm động không thôi, cô quay sang nhìn hắn không nhịn được mà vòng tay lên cổ Trần Tuân chủ động ôm hắn.

Giọng nói run rẩy vang lên:. TruyenHD

"Trần Tuân, em...em rất thích."

"Cảm ơn anh..."

Tính đến nay thời gian chung đυ.ng cùng cô tuy không lâu nhưng hắn lại rất hiểu rõ tâm tư của cô gái trong lòng mình, chắc chắn bây giờ cô đang cảm động không thôi, tâm tư cô đơn giản rất dễ để khiến cho cô vui vẻ, Trần Tuân vốn chỉ muốn cho cô một món quà lại không nghĩ đến Quân Yên cảm động đến mức chủ động ôm hắn.

Giữa không gian chật chội như thế này, Quân Yên chôn mặt vào lòng hắn chảy nước mắt, khóc nghẹn ngào vì món quà này của hắn.

Trái lại Trần Tuân, trong lòng hắn vừa vui mừng vừa có chút khổ ở. Đưa tay tháo đai an toàn của cô, tay bóp eo trực tiếp kéo cô sang chỗ ngồi của mình, đặt cô ngồi ngay ngắn trên chân.

Chỉ trong cái chớp mắt đã thay đổi vị trí, lại nói đến cái vị trí này khiến hắn rất thoải mái, có thể dễ dàng hành động hơn.

Tay chạm vào tóc cô, nhìn đôi mắt sưng đỏ kia hắn không cầm lòng được mà vuốt nhẹ mí mắt, cười nói:

"Không cần cảm ơn, hôn anh là được rồi."

"Nào bảo bối...anh sẵn sàng rồi."

Ý tứ của hắn quá rõ ràng, lời cảm ơn hắn không cần chỉ nhận hành động đó chính là cô chủ động hôn hắn, phải nói số lần cô chủ động ôm hôn hắn chưa hết một bàn tay.

Quân Yên cắn môi, nhìn đôi mắt của người đối diện đã khép lại, khoé môi cong cong như đang vui vẻ chờ đợi con mồi dâng tới miệng.

Từ từ tiến lại gần, cho đến khi hai đôi môi chạm vào nhau cả hai người liền không khỏi run lên, nụ hôn vụng về của cô khıêυ khí©h tính nhẫn nại của hắn, không đủ gãi ngứa.

Trần Tuân hừ nhẹ một tiếng, đảo khách thành chủ, trong tích tắc dùng lưỡi tách hàm của cô ra chui vào bên trong khoang miệng thơm ngọt.

Hắn hung hăng hôn cô, nụ hôn ấy có bao nhiêu vội vàng, cuồng nhiệt, bàn tay nóng bỏng của Trần Tuân đặt trên đùi cô từ từ chui vào bên trong váy liền thân của cô di chuyển lên phía trên.

Gậy th*t căng trướng đến đáng sợ, cộm lên một đoàn ở dưới quần âu, cọ xát vào qυầи иᏂỏ của cô.

Bàn tay hắn bao trùm lên nơi mềm mại ở trước ngực, xoa nắn thành hình dạng mà bản thân thích.

Cả người cô mềm nhũn trong tay hắn, mỗi lần như vậy đều không cách nào chống lại được, cô nức nở chống hai tay lên ngực hắn.

"Ưʍ...đừng...đừng mà..."

"Ở đây...không...không được....ưʍ..."

"Đang còn ở ngoài đường đó..."

Trần Tuân cắn lên môi cô, đôi môi sưng đỏ cuối cùng cũng được hắn buông tha, đôi mắt đỏ ửng hai má phiếm hồng gợϊ ȶìиᏂ, quả đúng là tiểu yêu tinh dụ dỗ người khác.

"Một lần thôi...bảo bối." Giọng nói khàn khàn vang lên.

"Anh muốn thử ở trên xe...đừng lo ở đây không có ai sống cả, người bên ngoài cũng không thấy đâu."

Hắn vừa giải thích vừa kéo váy cô lên đến cổ lại thấy không ổn liền dứt khoát cởi nó ra, trên người Quân Yên trong chớp mắt chỉ còn lại đồ lót, cơ thể đầy đặn mềm mại lộ ra.

Bất giác rùng mình, cô xấu hổ lấy hai tay che cơ thể mình lại trừng mắt nhìn hắn, lại thấy hắn đang cười thì càng tức giận hơn.

Trần Tuân kéo tay cô xuống, mím môi nói:

"Trên người em có chỗ nào anh chưa nhìn qua đâu, xấu hổ cái gì."

"Đã làm bao nhiêu lần rồi..."

Dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ cô quả nhiên có hiệu quả, Quân Yên mỗi lần chỉ cần nghe giọng nói trầm ấm gợi cảm kia liền quên mất chính kiến của mình.

Đúng là không có tiền đồ!

Vòng tay ra sau lưng cô, hắn dễ dàng cởi bỏ chiếc áo ngực ra, hai đồi núi mềm mại được giải thoát bật ra trước mắt hắn, quả nhiên đáng yêu mà.

Hắn cúi đầu há miệng ngậm lấy, hành động có chút vội vàng, cũng không sợ bây giờ còn là ban ngày sẽ có người qua lại.

Loại kính xe hắn dùng là kính 1 chiều, người bên ngoài không cách nào có thể nhìn vào được, còn về việc tiếng động hắn sẽ cố gắng khắc chế.

Đầu lưỡi của hắn liếʍ nhẹ hạt đ*u nhỏ trước ngực làm cho Quân Yên sướиɠ đến mức cong người, dễ dàng bị hắn kí©h thí©ɧ chỉ trong một nốt nhạc, bên dưới đã trở bên ướŧ áŧ, Quân Yên còn cảm nhận được d*m thủy của mình đã làm ướt cả quần âu của hắn.

Một tay hắn nhào nặn bên còn lại, tay khác đặt ở sau mông cô, từ từ chui vào bên trong qυầи ɭóŧ xoa nhẹ bờ mông căng tròn đầy đặn.

Hai tay ôm mông cô, đặt cô ngồi dịch ra một chút, Trần Tuân từ trong ngực cô ngẩng mặt lên nói:

"Cởϊ qυầи giúp anh."

"..."

Cô cắn môi, lời nói của hắn như chứa mê hồn khiến cô không chống cự được, ngoan ngoãn cởϊ qυầи giúp hắn, cánh tay run run hành động chậm chạp.

Hắn lại rất hưởng thụ giây phút này, nheo mắt nhìn cô đăm đăm chơi đùa ngực cô chờ cô cởi xong đồ của mình ra mới bắt đầu hành động tiếp.

Khoá quần được kéo xuống, hai mắt cô dán chặt vào nơi đang căng phồng lên kia, quả thật quá to lớn, bất giác liếʍ môi, cô lại không biết bây giờ trên mặt mình có bao nhiêu ham muốn.

Hắn bật cười, không chờ đợi được nữa liền nhấc mông cô lên kéo qυầи ɭóŧ của cô xuống ném sang một bên, phía dưới cảm nhận được một trận mát lạnh, Quân Yên quả thật không dám nhìn.

Cơ thể cô hoàn toàn trần trụi trước mặt hắn, tuy là vợ chồng nhưng cô vẫn xấu hổ, nhắm chặt hai mắt mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm.

Để cô dựa vào vô lăng, hắn nhìn xuống dưới một bàn tay thăm dò cửa động của cô. Đã ướt đến như vậy rồi, tiểu yêu tinh này quả thật mẫn cảm.

Xoa xoa *** *** *** phía trên, cơ thể cô run lên một hồi, sướиɠ đến mức miệng 'ưm' lên một tiếng. Chỉ xoa xoa thôi nhưng lại khiến Quân Yên đỏ mặt thở dốc, nắm chặt vai hắn cong người hướng ứng.

Hắn tiếp tục xoa giúp cô, mặt đanh lại hơi thở cũng nặng nề, kiềm chế.

"Ra rồi sao?"

"Bảo bối...em càng ngày càng mẫn cảm đó."

Hắn cười trêu chọc, bàn tay dính đầy mật dịch của cô, nhìn khuôn mặt yêu kiều dụ người trước mắt Trần Tuân liền một tay bế cô lên, một tay kéo gậy th*t ra khỏi qυầи ɭóŧ của mình.

Gậy th*t dựng thẳng đứng chờ sẵn ở đó, hùng dũng gân guốc đâm thẳng vào bên trong hoa h**ệt ướŧ áŧ mềm mại, bất ngờ bị tập kích Quân Yên còn chưa kịp chuẩn bị đã phải đón nhận làn sóng mới.

Cô la lên:

"Aa...sâu quá..."

Hắn nâng mông cô lên rồi hạ xuống, từng cái từng cái như cấm sâu đến nơi tận cùng của cô, thật sự sướиɠ đến mức đỏ cả mắt.

Cả người hắn nhễ nhại mồ hôi, nhưng sức lực ở cánh tay lại không hề giảm nhiệt còn hung hăng hơn ban đầu. Quân Yên bị hắn đâm đến nổi hoa mắt chóng mặt, nhưng không thể phủ nhận được là hoa h**ệt bị hắn làm cho sướиɠ đến mức tê dại.

"Bảo bối...thích không?"

"Ưʍ..a...thích...thích...lắm..." Quân Yên vịn vai hắn, thuận miệng đáp lại.

Trần Tuân đâm vào, ở bên tai cô nói tiếp:

"Đừng cắn anh như vậy...thả lỏng nào..."

Hai cơ thể như hoà làm một, đợt sóng này qua đi lại có đợt sóng mới kéo đến, quả thật làm ở trên xe có một loại kí©h thí©ɧ rất đặc biệt.

Quân Yên vừa sợ bị người khác phát hiện bọn họ mây mưa giữa đường giữa xá vào ban ngày, lại cũng vì cảm giác lo sợ ấy sinh ra sự kí©h thí©ɧ khó tả.

Hoa h**ệt như cắn nuốt gậy th*t đâm ra rút vào chặt chẽ đến mức làm hắn tê dại cả người, đánh vào mông cô một cái Trần Tuân cảm thấy cái của mình trướng đến phát hỏng rồi, lại đâm thêm mấy cái vào bên trong cô cả hai người hừ một tiếng đồng thời cùng lên cào trào, mật ngọt hoà duyệt t*nh d*ch chảy ra từ *** *****.

Quân Yên thở dốc gục xuống trên vai hắn, nhỏ giọng oán:

"Thế...thế mà bảo một lần thôi."