Chương 3

Trong lúc tôi còn đang miên man suy nghĩ, đột nhiên trong phòng có tiếng điện thoại rung.

Là Thẩm Từ gọi tới.

Cả người tôi phút chốc cứng đờ, hắn để lại cho tôi bóng ma quá lớn, khiến tôi vừa chỉ nhìn thấy tên Thẩm Từ liền sợ hãi tắt máy.

Qua một lúc, điện thoại lại đổ chuông, lần này báo tin nhắn đến.

"Yến Yến, em đang làm gì mà anh gọi không được? Nhớ cuộc hẹn ngày mai. Anh đi công tác về sẽ qua đón em."

Tôi chợt nhớ lại, ngày mai là lần đầu tiên tôi ra mắt bố mẹ Thẩm Từ. Cũng là khởi đầu cho cơn ác mộng.

Nhưng thật ra, cơn ác mộng thật sự của tôi chính là Giang Tâm Di.

Tôi có một cô em họ tính rất hiếu thắng. Tệ hơn là, cái tính tình tệ hại này của cô ta lại luôn chỉ nhắm vào tôi. Cô em họ này chính là Giang Tâm Di.

Tôi là con gái út trong nhà, từ bé luôn được nuông chiều thành quen, tính tình có chút bộp chộp ngay thẳng.

Còn em họ tôi, Giang Tâm Di đích thị là một thau trà xanh đúng chuẩn.

Cô ta sở hữu vẻ ngoài thanh thuần ngọt ngào, che đậy rất tốt cho bản chất xấu xa bên trong.

Cô ta sẽ luôn ỷ vào bản thân nhỏ tuổi hơn tôi, lại sống trong gia đình đơn thân mà ở trước mặt người khác tỏ ra yếu đuối và đáng thương, luôn tìm cách bắt tôi phải nhường nhịn cô ta mọi thứ.

Thế nhưng khi chỉ có hai người chúng tôi, Giang Tâm Di sẽ lộ ra bộ mặt thật để tôi ghê tởm.

Từ nhỏ đến lớn tôi ăn không ít quả đắng từ cô ta.

Nếu không có Giang Tâm Di, tôi sẽ không ở bên Thẩm Từ, sẽ không phải chịu đau đớn và nhục nhã phía sau cuộc hôn nhân đó.

Tôi nhớ lại.

Vào ngày tôi sinh nhật tròn mười lăm tuổi. Tôi gặp lại Giang Tâm Di sau mười một năm cô ta theo cô nhỏ của tôi rời nhà.

Từ đó, cơn ác mộng mang tên Giang Tâm Di của tôi bắt đầu.

Kiếp trước, cho đến khi chết tôi vẫn không thể hiểu được tại sao Giang Tâm Di lại chỉ luôn nhắm vào tôi.

Tôi cũng không thể hiểu được, cha mẹ luôn yêu thương tôi nhưng từ khi Giang Tâm Di trở về lại luôn khó chịu với tôi, nói tôi không hiểu chuyện.

Cả hai anh trai Giang Kiệt và Giang Tư luôn săn sóc chiều chuộng tôi cũng nói tôi nhỏ nhen ích kỉ.

Bạn bè nói tôi quá khắt khe. Người tôi thích cũng nói tôi lạnh lùng, không biết cảm thông và yêu thương.

Trong mắt tất cả mọi người, Giang Tâm Di yếu đuối, nhu nhược và hiểu chuyện.

Còn tôi vừa ngang ngược vừa sắt đá lại nhỏ mọn.

Từ khi Giang Tâm Di trở lại, cuộc sống của tôi đảo lộn. Từ một công chúa nhỏ được yêu chiều, tôi như trở thành con ghẻ.

Từ khi Giang Tâm Di xuất hiện, tôi luôn sống trong lo lắng và khủng hoảng. Tôi không biết lúc nào bản thân sẽ bị người khác chỉ trỏ và chỉ trích. Tất cả đều như quay lưng lại với tôi.

Cho đến khi tôi hai mươi sáu tuổi, tôi có bạn trai, chính là Thẩm Từ.

Hắn là người đầu tiên không bênh vực Giang Tâm Di, hắn cũng sẽ giống như tôi, mắng chửi Giang Tâm Di.

Khi ấy, tôi như tìm được chiếc phao cứu sinh, bám víu vào hắn, phụ thuộc hắn.

Vì khi ở cạnh hắn, tôi mới được tin tưởng tuyệt đối và không bị ghét bỏ khi mắng chửi Giang Tâm Di.

Thậm chí, tôi chỉ cảm nhận được bản thân còn được yêu thương khi ở cạnh Thẩm Từ.

Khi ấy, tôi rất sợ sẽ mất đi người duy nhất yêu thương mình. Vậy nên, tôi luôn cố gắng giấu Thẩm Từ đi.

Và khi hắn vừa cầu hôn, tôi không chút do dự liền lập tức đồng ý.