Chương 7

Cuối cùng, hệ thống vì trấn an Hạ Giang đang bạo nộ, chỉ có thể dùng giá thấp giúp Hạ Giang mở ra bộ phận hệ thống thương thành.

Tiêu một trăm tích phân mở ra thương thành, Hạ Giang gấp không chờ nổi tiến vào thương thành giao diện. Hệ thống hỗ trợ cho thói quen thao tác của Hạ Giang, giao diện thương thành vùng các chức năng trong mạt thế đều cùng mạng lưới mua sắm online tại kiếp trước của cậu đều tương tự. Bên trái một dãy xuống dưới phân loại thương phẩm, click mở bên phải chính là thương phẩm cụ thể kèm theo giá cả.

Hạ Giang nhanh chóng tìm được các loại thịt, trứng gia cầm, chọn đi vào.

“Thịt heo 100g, giá bán: một trăm tích phân.”

Mới vừa dùng 100 tích phân mở ra thương thành hiện giờ chỉ còn 100 tích phân Hạ Giang: “Hệ thống ta muốn đánh giá kém! Đánh giá kém! Mọe nó không xứng 1 sao!!”

Hệ thống: “Thỉnh Ký chủ đừng nói thô tục.” Âm thanh điện tử bình tĩnh mạc danh mang theo một tia ủy khuất.

Hạ Giang cuối cùng vẫn là không kiên quyết đi đổi, một bên hùng hùng hổ hổ nằm trở về trên giường. Lăn lộn ngủ không được, cứ như vậy trợn tròn mắt tới buổi sáng ngày hôm sau. Ngay cả hệ thống đều cảm thấy có chút băn khoăn……

“Ký chủ……”

“Ta nghĩ tới!” Hạ Giang hấp hối trong mộng bật ngồi dậy: “Trong thôn mấy nhà nông hộ khẳng định ít nhiều gì cũng nuôi dưỡng một ít gia súc, mạt thế tới bọn họ khẳng định cũng không kịp đều xử lý hết, có không ít gà vịt hẳn là chạy trốn tới sau núi. Hệ thống, theo baba chắc chắn có thịt ăn!”

Hệ thống còn chưa kịp nói ra lời an ủi tức khắc nuốt ngược trở vào. Không nghĩ tới đầu óc kí chủ chuyển còn rất nhanh, xem ra trên tư liệu nói không sai, đối với loài người mà nói, mỹ thực đích xác có thể kích phát ý chí chiến đấu kiên cường mãnh liệt... Dù không còn là người cũng vậy.

Vì thế Hạ Giang thu thập một chút, cầm lấy đại khảm đao còn có một cái ba lô, hướng sau núi đi đến.

Nửa giờ sau.

“Ha ha ha ——”

Một con gà trống mào hồng bị Hạ Giang cầm đại khảm đao điên cuồng đuổi theo trong rừng , trên người lông gà rơi rụng nơi nơi. Vốn dĩ Hạ Giang bắt đầu cũng có chút sợ, rốt cuộc sức chiến đấu kia của gà trống tất cả mọi người đều biết đến, không ít người ở quê khi còn nhỏ ăn trái đắng từ đám gà trống và ngỗng trắng.

Con gà trống này nguyên bản cũng cho rằng Hạ Giang cùng những người đó không có gì khác nhau, vừa định m đi lên, không nghĩ tới Hạ Giang trực tiếp xách đại khảm đao chém lại phía nó. Tục ngữ nói thằng ác sợ thằng liều, gà trống bị một đao này dọa sợ rụng lông đuôi, phản ứng lại liền lập tức vùng vẫy chạy. Phàm là nó phản ứng chậm một chút, hiện tại chỉ sợ đã làm gà khỏa thân trên bàn của Hạ Giang.

“Có bản lĩnh ngươi đừng chạy! Vừa rồi không phải là rất to gan sao!”

Gà trống cánh tức khắc đập càng nhanh, cuối cùng vẫn là không thể chạy thoát ‘ độc thủ ’, bị Hạ Giang bắt được tùy tay kéo chút dây cỏ trói gô, chuẩn bị mang về làm bữa tiệc lớn.