Hứa Hàm gật đầu, cười nói: “Vậy quyết định như thế nhé?”
Thím Chu đã giải quyết được mối lo lớn trong lòng nên cũng rất vui vẻ: “Được, sau này hàng ngày vào mỗi buổi sáng thì cháu giao hàng đến trường, nếu có ngày nào không thể giao hàng hoặc là không có phương tiện vận chuyển thì nói trước với thím một ngày, tiền rau thì cứ kết thúc mỗi tháng sẽ trả vào đầu tháng sau, có thể không?”
Trường học cũng không cách xa nhà cô, đi bộ 10 phút là đến, nên Hứa Hàm nói: “Không thành vấn đề.”
Trước khi thím Chu ra về thì Hứa Hàm còn tặng cho bà một bó rau dưa to, thím Chu cũng không khách khí, cười tủm tỉm nhận lấy rồi rời đi.
Cải thìa chỉ là thử nghiệm trồng trọt ban đầu mà thôi, sau đó Hứa Hàm còn trồng thêm rau chân vịt, rau xà lách, v.v…, để có thể cung ứng rau xanh không trùng lặp cho trường học.
Chuyện này đã mang đến sự cổ vũ lớn cho Hứa Hàm, đồng thời cũng truyền cảm hứng cho cô rằng có lẽ có thể trồng thêm nhiều loại rau hơn và nhận toàn bộ chuỗi cung ứng rau xanh cho trường học?
Không biết là nướ© ŧıểυ của Khẩu Khẩu có tác dụng đối với rau xanh trái mùa hay không.
Bà cụ Kiều vừa nghe xong hai người bàn đến chuyện cung cấp đồ ăn thì sau khi chờ thím Chu đi rồi, bà liền hơi do dự hỏi Hứa Hàm: “Cháu dự định ở đây lâu dài sao?”
Hứa Hàm gật đầu: “Cháu phát hiện ở quê rất tốt, trước tiên cứ ở đây đi.”
Nơi nay cư dân chất phác, cùng bạn nhỏ nhân vật phản diện ở chỗ này trồng trọt thì cũng có thể để cho cậu bé toàn tâm toàn ý làm một người bình thường, sau đó sẽ dạy dỗ cậu bé thật tốt, trừ phi Khẩu Khẩu thật sự là người ác trời sinh, còn không thì cũng không thể phát triển lệch lạc được.
Chỉ cần nghĩ về những hành động sau này của nhân vật phản diện, đặc biệt là thao tác biếи ŧɦái nhổ ống dưỡng khí của mẹ ruột thì Hứa Hàm bây giờ đang là mẹ của cậu bé lại run rẩy một chút.
Hơn nữa, cô thích cuộc sống nông thôn bình dị bắt đầu vào lúc mặt trời mọc như này.
Bà cụ Kiều có chút suy nghĩ gật đầu, cũng không hỏi nhiều thêm.
……
Hôm nay, sau khi ru Khẩu Khẩu ngủ say thì Hứa Hàm liền ra ruộng hái hai mớ rau xà lách, chuẩn bị để buổi trưa làm rau xà lách cuộn ăn, nhưng cô vừa mới mở cửa để đi vào sân thì phát hiện đã có người đứng chờ ở đó.
Mấy con gà đang thả rông ở trong sân cùng với mấy con ngỗng nhỏ mới mua về nhìn thấy rau xanh trên tay cô thì tất cả đều chạy nhanh đến, vây xung quanh cô.
----- Không chỉ có mấy bạn nhỏ ở trường học thích ăn, mà mấy con gia cầm của nhà cô cũng cực kỳ thích ăn lá rau, mỗi lần cô hái rau từ ruộng về nhà thì bọn chúng sẽ vui mừng vây quanh và chờ cô nhặt ít lá rau cho ăn.
Nhưng khá đáng tiếc chính là tuy rằng rau xanh thì ngon nhưng không có hiệu ứng “Gà phát triển nhanh chóng”, gà con nhà cô cũng không lớn nhanh hơn gà của nhà khác.
“Kiều tiểu thư.” Người trong sân nhìn thấy cô đi vào thì lễ phép chào hỏi cô lịch sự.
Nhìn thấy cảnh cô bị vây quanh bởi một đám động vật nhỏ thì anh ta không nhịn được hơi co giật khóe mắt, không thể hiểu được vì sao một đại mỹ nữ như cô mà lại muốn trở về sinh sống ở nông thôn.
Còn ăn mặc như một phụ nữ nhà nông.
Quan trọng là mặc dù không trang điểm son phấn gì, quần áo cũng tương đối giản dị, nhưng cô vẫn xinh đẹp như vậy, không hề kém cạnh những ngôi sao trên truyền hình được trang điểm cẩn thận tỉ mỉ.
Anh ta không nghĩ ra được nguyên nhân vì sao một người có ngoại hình như Kiều Vãn Tình mà lại luôn thích đi theo con đường cực đoan bất thường.
Hứa Hàm nhặt một ít rau xà lách đã già và ném xuống cho đám gà con, ngỗng con ăn, cũng không thèm nhìn Vương Kiêu, giọng nói lạnh nhạt: “Nếu là chuyện về đứa nhỏ thì bảo Cố Yến Khanh tự mình đến đây nói chuyện với tôi.”