Chương 1.3: Một lần sảy chân để hận nghìn đời (3)

Cuối cùng Eno cũng nhận ra điều không thích hợp, ánh mắt phức tạp nhìn Hạ Dập – sao lời này của bé Hạ nhà cậu ta lại giống như lời của kẻ đồϊ ҍạϊ vậy!

Mặc dù nói như vậy, tâm trạng Eno tốt hơn nhiều – ít nhất cải trắng nhà mình cũng không bị heo thúi ăn mất.

Cậu ta rất biết lắng nghe, hỏi: “Ai hôn trước.”

Hạ Dập xấu hổ: “Bạn của tớ!”

Chỉ trách Heinz dưới ánh đèn giống như đang phát sáng, cậu nhất thời không khống chế được.

Eno chìm vào im lặng đầy quỷ dị, chút lương tri không còn sót lại bao nhiêu gian khổ đấu tranh phút cuối, nhưng vừa nhìn thấy trong đôi mắt hạnh màu nâu nhạt của Hạ Dập ẩn chứa thấp thỏm không yên, cậu ta lập tức vứt bỏ lương tâm, nói: “Đây đương nhiên không phải vấn đề của bạn cậu rồi! Chuẩn bị rượu ngon từ sớm, hừ! Tớ thấy cũng là mưu đồ không tốt. Huống hồ, sao có thể coi chuyện làm sau khi say là thật chứ, có trách cũng chỉ có thể trách hai người uống quá nhiều thôi!”

Trong cả câu nói, Hạ Dập chỉ nghe được mấy chữ uống quá nhiều, cả người giống như sáng tỏ thông suốt, chắc chắn là như vậy rồi.

Từ hôm qua gặp mặt Heinz, tất cả đều giống như trong mơ, hai người hiếm có cơ hội cùng ngồi trên sân thượng uống rượu.

Nếu không phải uống nhiều quá, sao cậu lại làm như vậy chứ?

Hạ Dập nhớ tới nụ hôn nóng bỏng đêm qua, hai người gần như hòa vào nhau, như bị nhập hồn.

Cậu chỉ là cảm thấy Heinz dưới ánh đèn như đang phát sáng thôi.

Rất muốn mãi mãi bắt anh lại.

Là cậu mất khống chế.

Nhưng mất khống chế của cậu chỉ là bởi vì rượu sao?

Đúng nhỉ ——

Nếu không thì còn có thể là vì cái gì chứ?

Đúng, chính là bởi vì rượu.

Hạ Dập buông lỏng bàn tay siết chặt, trong lòng lại hụt hẫng giống như thiếu mất cái gì. Cuối cùng cậu cũng nhớ tới cái miệng rộng kia của Eno, cảnh cáo cậu ta: “Cậu đừng nói chuyện này với người khác đấy.”

Eno: …

Ting một tiếng.

Máy truyền tin của Hạ Dập vang lên.

Tin nhắn của đám bạn xấu nảy ra ——

#Nghe nói cậu bị người ta đè sau khi say rượu? – Phương Lãm#

Hạ Dập mặt không cảm xúc quay đầu nhìn Eno.

Tình bạn thế này còn cần làm gì?

May mà lúc này hai người đã đi đến nơi tiếp đón sinh viên mới.

Nơi tiếp đón sinh viên mới của Học viện Wayne nằm ở trung tâm quảng trường ở cổng vào.

Không giống với các học viện quân sự khác, tại cổng lớn của Học viện Wayne là một quảng trường rộng lớn.

Chính giữa là bức tượng bằng đá cẩm thạch đang âm trầm nhìn về nơi xa của người sáng lập - tướng quân Wayne, có vị nguyên soái huyền thoại này tọa trấn, người vừa bước vào cổng lớn của Học viện Wayne sẽ lập tức cảm nhận được loại khí chất cao quý bất khả xâm phạm.

Trên quảng trường, sinh viên mới đi qua đi lại, đại đa số trong đó là Alpha với vóc dáng cường tráng và Beta với tư chất xuất sắc, là một học viện quân sự thuần túy, Omega trong Học viện Wayne quả thật ít đến thương cảm.

Nhưng mà, là học viện quân sự duy nhất thừa nhận Omega trong toàn Liên Bang, Học viện Wayne đối xử bình đẳng giữa Omega với Alpha và Beta.

Điều này cũng tạo nên danh tiếng Omega cực kỳ hung hãn của Học viện Wayne.

Dù sao Omega có thể cạnh tranh với Beta thậm chí Alpha, có thể thông minh, có thể hung hãn, có thể cố chấp, nhưng không bao giờ được phép mềm yếu.

Ngay cả Omega coi việc lập gia đình là nhiệm vụ như Eno cũng có thể lên chiến hạm tiêu diệt một đám Trùng tộc.

Lúc này, một chiếc cơ giáp màu đỏ từ không trung đáp xuống mặt đất hệt như quà cầu lửa từ trên trời rơi xuống, sau đó thực hiện động tác xoay người xinh đẹp, vững vàng đứng trên quảng trường.

“Đẹp lắm.” Eno không nhịn được huýt sáo, hăng hái nói với Hạ Dập: “Kiệt tác của đại sư đương thời, mặt ngoài của khoang động cơ có dấu hiệu của Quân Viễn Chinh, có thể sử dụng loại cơ giáp này, chậc chậc, tớ đoán người điều khiển cơ giáp hẳn là Clovis - con trai út của nguyên soái Quân Viễn Chinh.”

“Chỉ là không ngờ con cháu của Quân Viễn Chinh cũng sẽ hạ mình đến học viện của chúng ta học tập.”

“Là vì thượng tá Heinz mà tới sao?” Eno như có điều suy nghĩ nói.

Những năm gần đây, xích mích giữa phái con cháu và phái học viện trong quân đội càng ngày càng sâu sắc, mà thượng tá Heinz xuất thân từ phái học viện nhiều lần lập được chiến công hiển hách, khiến cho phái con cháu có cảm giác nguy cơ to lớn. Không ít người trong phái con cháu bắt đầu ngẫm lại có nên học tập giống như phái học viện hay không.

“Thượng tá Heinz?” Trong lòng Hạ Dập hơi rung động, Heinz đã là thượng tá rồi sao?

Cậu vừa mới gặp lại Heinz, chỉ biết Heinz đến thời đại này sớm hơn cậu, ngoài ra cũng không biết nhiều hơn.

“Cậu không biết thượng tá Heinz ——” Eno thẹn thùng cười hi hi nói: “Sao ngay cả chồng của chị em chúng tớ mà cậu cũng không biết vậy.”

“Hở?” Hạ Dập nhướng mày: “Vậy tớ thì sao, chồng bé à?” Cậu ra vẻ ghen tuông hỏi.

Nhớ lúc đầu, Eno cũng liên tục gọi cậu là chồng đấy.

Ha ha, quả nhiên Omega đều là quỷ lừa người.