Chương 6

Tống Miểu là người đầu tiên tức giận: "Cô đang nói cái gì vậy hả? Một kẻ nghèo hèn đê tiện như cô cũng dám nói ra những lời này à!"

Sắc mặt Khương Luật Dã cũng trở nên u ám.

Anh ta ngăn Tống Miểu lại, bình tĩnh nhìn tôi, đồng tử trở nên đỏ bừng, như có vật gì đang rung chuyển: "... chúng ta kết thúc rồi à?"

"Vưu Mạn, em đừng có hối hận!"

Làm sao tôi có thể hối hận được?

Cùng lắm chỉ là bỏ đi một mảnh rác mà thôi.

Chu Yến Tễ chở tôi về dưới lầu của nhà trọ.

Nhìn anh ấy rời đi.

Khi tôi xoay người, một vật lông xù nào đó nhào tới chỗ tôi.

Đôi mắt ươn ướt của Kim Kim nhìn tôi, liên tục liếʍ lòng bàn tay tôi.

Tôi ôm nó thật chặt.

Cây đàn dương cầm kia đã cứu nó, tôi thực sự không hối hận.

Kim Kim là chú chó bảo vệ tôi.

Dù rằng bởi vì lưu lạc mà bị què một chân, nhưng nó chính là người đã liều mạng cứu tôi khi có tên trộm đột nhập vào cửa và dùng dao định hãm hại tôi.

Cái giá phải trả là một bên mắt của nó.

Điều duy nhất tôi hối hận chính là tôi đã không phát hiện ra hành vi lừa dối của Khương Luật Dã sớm hơn.

Lúc này, một chiếc Maybach màu đen sang trọng dừng lại bên cạnh tôi.

Ba ngày trước, có người đã bước ra từ chiếc siêu xe này, trên tay cầm tờ giấy xét nghiệm quan hệ cha con và những bức ảnh cũ của hai mẹ con tôi.

Ông ấy nói ông ấy là ông ngoại tôi, là doanh nhân giàu có nhất Hồng Kông.

Ông muốn đưa tôi về kế thừa gia tài sản bạc triệu.

Giống như vận may từ trên trời rơi xuống.

Nhưng điều đầu tiên tôi nghĩ đến là Khương Luật Dã, người đang vất vả dọn gạch ở công trường không một xu dính túi.

Tôi sợ nếu anh ta biết được sẽ thấy tự ti, buồn bã nên tôi đã thẳng thừng từ chối.

Rất ngu, rất buồn cười phải không?

Nhưng từ giờ sẽ không còn như vậy nữa.

Từ giờ trở đi tôi sẽ chỉ sống cho chính mình.

Cửa xe vừa mới mở ra ——

Có thứ gì đó đập vào mặt tôi.

Tống Miểu đi tới, kiêu ngạo lại khinh thường nói:

"Thưởng cho cô đấy, ngày mai là lễ đính hôn của tôi và A Dã."

Lúc này tôi mới biết thứ cô ả vừa ném chính là thiệp mời đính hôn.

"Để cho cô xem cuộc sống của giới thượng lưu là như thế nào, đồng thời tỉnh táo lại. Kẻ hạ đẳng như cô, sống trong nhà thuê rẻ tiền không đủ tư cách mơ mộng đến thái tử Bắc Kinh đâu!

"Ồ, nhân tiện, cô đứng cạnh chiếc Maybach phiên bản giới hạn mới nhất này làm gì thế?"

"Đã dụ dỗ được vị đại gia nào mới rồi à?"

"Khẩu vị cô mặn ghê, ngay cả ông già cũng không tha."