Chương 36

Trải qua một khoảng thời gian khá lâu sau đó, mọi người dường như đã ổn định hơi thở của mình.

Trịnh Tú Nghiên mệt mỏi trông thấy rõ, nàng ngồi co ro trên cái cầu thang và nhìn xuống mặt nước trong xanh, nơi mà con cá cướp đi người cộng sự của mình. Trịnh Tú Nghiên nghĩ mình có lẽ là một kẻ thất bại, một con nhỏ xinh đẹp nhưng ngu ngốc, mù quáng và bướng bỉnh. Tất cả mọi chuyện tồi tệ đều là do nàng mà ra, đều là vì sự ích kỷ ngu ngốc của nàng.

"Lain. Anh đến được cách cửa trên kia không?" Lâm Duẫn Nhi thều thào khi đang nằm dài trên cầu thang, mắt mở to nhìn chằm chằm vào làn nước xanh kia, nhìn vào vệt máu đang nhạt dần màu do bị hòa tan trong nước.

"Nó cao quá. YoonA!" Lain nói.

Trịnh Tú Nghiên bò lại chỗ của Lâm Duẫn Nhi, nàng áp mặt mình lên cánh tay của cô, cánh tay nhỏ qua choàng qua eo cô và siết chặt gấu áo. Trịnh Tú Nghiên sợ, nàng sợ. Nàng sợ cô biết được mọi thứ, cũng sợ sẽ đánh mất cô. Lâm Duẫn Nhi biết, cô cũng sợ. Sợ nàng sẽ thất hứa với cô, sẽ không để cô dằn vặt nàng.

Bỗng nhiên từ phía cửa, có một tiếng động mạnh khiến cả ba người đều rùng mình. Lại là gì nữa đây. Lâm Duẫn Nhi nhắm chặt mắt lại trong sự bất lực, cô vòng tay kéo Trịnh Tú Nghiên sát vào người mình rồi nhìn sâu vào đáy mắt của nàng.

"Chắc lũ cá cho nước tràn vào trên đó rồi." Lain nói trong bất lực và nụ cười gượng gạo của anh vẽ trên môi.

Cả ba người đều dõi mắt xem thứ đập vào cửa, là cái gì cho đến khi bóng dáng của Quyền Du Lợi xuất hiện thì ánh mắt của ba người kia liền rực sáng như sao đêm.

Quyền Du Lợi mỉm cười rồi giơ tay chào theo kiểu quân đội với cả ba.

...

"Các cậu lên lối này là hay đó! Đầu kia ngập nước rồi." Quyền Du Lợi vừa đi vừa nói.

"Chứ còn lựa chọn nào khác đâu." Lain nói rồi tiến lên phía trước.

"Tú Nghiên! William làm? Đúng không?" Quyền Du Lợi nghiêng đầu nhìn Trịnh Tú Nghiên, không đợi nàng trả lời, cô liền nói tiếp: "Tớ hi vọng cậu không tham gia trong đó."

Lâm Duẫn Nhi ngồi bệt xuống ngay cánh cửa, cô cần thời gian để vượt qua chuyện này, cô cần phải chấp nhận rằng những đồng nghiệp của cô...đã mất.

"Chúng ta đã lên được tầng 1. Ta có thể theo lối cầu thang đi lên mặt nước." Lain đang dò theo tấm bản đồ trên tường và nói.

"Cầu thang ngập nước rồi Lain. Tin tôi đi!" Quyền Du Lợi lắc đầu nguầy nguậy.

"Chắc chứ Yuri?" Lain dường như vẫn chưa chấp nhận được sự thật và hỏi lại. Rồi anh ta im bặt ngay sau đó khi Quyền Du Lợi chỉ vào vết thương trên trán của mình.

"Chúa ơi! Làm ơn để chúng tôi yên đi mà!!!" Lain la to trong tuyệt vọng và rồi ngay sau đó là một trận rung chuyển nhẹ khiến nhưng viên đá nhỏ rơi xuống.

"Chúa luôn trả lời đó ba. Tém lại ngay đi trước khi Người nổi giận." Quyền Du Lợi trề môi và gật gật cái đầu nhìn Lain.

"Chúng ta đang cách mặt nước 18m. Tầng này có lối thoát hiểm, đúng không?" Lâm Duẫn Nhi bỗng dưng đứng phắt dậy, có lẽ cô nghĩ ra cách gì đó và bước đến chỗ tấm bản đồ.

"Tầng này đặt các ống bơm nước thải, xả ra trong thời tiết xấu. Nếu điều chỉnh được máy phát điện thì có thể rút nước trong 1 cầu thang." Lain chỉ vào ký hiệu trên bản đồ rồi giải thích.

"Chắc chứ?" Lâm Duẫn Nhi hỏi lại.

"Cô tin ai đây?" Lain nhìn Lâm Duẫn Nhi đầy thách thức.

"Dĩ nhiên là tin anh." Lâm Duẫn Nhi nhìn chằm chằm Lain rồi nói.

"Dĩ nhiên. Cô còn thể tin ai được nữa!" Lain cười.

...

"Veronica là phụ nữ khỏe mạnh nên tôi cá là sẽ có thứ gì chạy bằng pin ở trong phòng cô ấy." Lâm Duẫn Nhi cười cười nói khi cô đang cố tìm thứ gì đó trong phòng của Veronica để có thể làm cây đèn pin hoạt động.

"Lâm! Duẫn! Nhi!" Trịnh Tú Nghiên trừng mắt nhìn cô trong khi Quyền Du Lợi và Lain lăn ra cười bò còn Lâm Duẫn Nhi thì chỉ biết nhún vai cười trừ.

Lâm Duẫn Nhi tiến đến chỗ hộp y tế, cô lấy thuốc ra bôi lên vết thương trên tay, Trịnh Tú Nghiên thấy thế liền đi đến giúp. Trịnh Tú Nghiên nhẹ nhàng giúp cô sát trùng vết thương rồi cẩn thận băng bó lại. Tình cảnh này làm cho Lâm Duẫn Nhi nhớ lại tình cảnh của mấy năm trước, nàng cũng yên lặng mà băng bó cho cô như thế. Lâm Duẫn Nhi nhớ nhất là vẻ mặt của nàng lúc nhìn thấy vết thương trên người cô mà đau lòng, bởi vì đó là thứ duy nhất giúp cô tin tưởng rằng nàng có yêu cô.

"4 giờ sáng rồi!" Quyền Du Lợi nhìn đồng hồ lần cuối trước khi lấy pin ra khỏi đó.

"Ừ! Một đêm như một tuần!" Lain lắp pin vào cây đèn.

"Thuyết tương đối của Einstein: Ta lỡ nắm một cái chảo nóng, một giây như một giờ nhưng khi ta nắm tay gái đẹp thì một giờ...như một giây!" Quyền Du Lợi nhìn vào khoảng không rồi nói.

"Ừ! Để SeoHyun biết được cái tuyên ngôn này của cô thì cô sẽ ngồi trên bàn thờ mà ngắm gà khỏa thân đó." Lain cười rồi nhìn Quyền Du Lợi.

"Du Lợi. Cậu ở lại với Tú Nghiên. Tớ và Lain đi xuống phòng thí nghiệm để tìm cách thoát nước cầu thang." Nói rồi cả hai đều bước ra ngoài.

"Bình an trở về." Trịnh Tú Nghiên nói thầm và lặng lẽ nhìn theo bóng dáng Lâm Duẫn Nhi khuất sau cánh cửa.

...

"Giết được một con rồi. Còn hai con đó và bây giờ thì cậu và Jessica lại bắt đầu diễn drama Hàn ướt át." Lain nói trong khi hai người đang bơi vào phòng thí nghiệm.

"Cậu bị bệnh lâu chưa?" Lâm Duẫn Nhi nói, cô cố lờ đi vế sau trong câu nói của Lain.

...

"Du Lợi, tớ cần xác minh một số thứ ở phòng của Simon." Trịnh Tú Nghiên nhìn vào khung ảnh của Veronica rồi nói. Nàng cần một chứng cứ xác thực chuyện William nói.

"Bao nhiêu người đã chết rồi! Cậu cố như vậy, có đáng không?" Quyền Du Lợi cau mày, cô đứng lên ngăn bước chân Trịnh Tú Nghiên lại.

"Để tớ đi, được không?" Trịnh Tú Nghiên gần như là cầu xin.

"Tùy cậu." Quyền Du Lợi nghiêng người sang một bên cho Trịnh Tú Nghiên đi qua.

...

"Đến nơi rồi." Lâm Duẫn Nhi đi trước và phát hiện ra đích đến của bọn họ, cô đợi Lain bơi tới rồi nói tiếp: "Ở yên đây. Tôi sẽ trở lại ngay." Lain gật gật đầu và ôm một cây cột ở đó để chờ Lâm Duẫn Nhi.

Lâm Duẫn Nhi nói xong liền lặn xuống trong khi Lain ở đó và bắt đầu cảm thấy lạnh sống lưng.

Ở phía xa xa, một cái vây nhô lên, có vẻ như con cá mập đang tìm họ.

Lâm Duẫn Nhi đang mò mẫn tìm kiếm máy phát điện, cô đang di chuyển nhẹ nhàng trong nước thì bị vướng vào dây điện. Mải mê gỡ đống dây rối rắm đó ra, Lâm Duẫn Nhi bị xác chết của Simon làm cho hồn vía lên mây, cô ngay lập tức trồi lên trên và hét thật to.

Lain trồi lên ngay sau đó và hét hùa theo Lâm Duẫn Nhi mặc dù không biết chuyện gì đang xảy ra.

"Cái chó gì vậy?" Lain la lên đầy bất an.

"Không có gì! Không có gì, chỉ là tôi bị thiếu hơi, thiếu hơi thôi!" Lâm Duẫn Nhi trấn an anh chàng.

"Okay! Okay! Làm ơn đừng làm tôi sợ!" Lain nói.

"Được được! Chúng ta tiếp tục thôi." Nói rồi, Lâm Duẫn Nhi tiếp tục lặn xuống.

...

Quyền Du Lợi ngồi trong phòng và tìm thấy một cái máy ảnh, cô bật nó lên và bắt đầu quay chính mình.

"Xin chào! Tôi là Quyền Du Lợi – Kwon Yuri, vợ tôi là Từ Châu Hiền – Seo JooHyun hay còn gọi là SeoHyun. Nếu các bạn tìm được thứ này có nghĩa là tôi đã chết. Tôi là một người vợ tốt, một người mẹ tốt. Tôi là bác sĩ và một đặc vụ ngầm của chính phủ. Tôi và Lâm Duẫn Nhi – Im YoonA, Kim Thái Nghiên – Kim TaeYeon đang làm một nhiệm vụ vô cùng quan trọng và thi hành lệnh của chính phủ đề ra. Đó là tìm bằng chứng tố cáo William D.Erost hay còn gọi là William...Nhưng mà trước khi nói về chuyện đó, chúng ta bắt đầu với cách chiên trứng nào..."

...

Lâm Duẫn Nhi và Lain đã đến được chỗ máy phát điện, hai người cố hết sức dời những thứ không liên quan ra chỗ khác.

Lâm Duẫn Nhi né sang một bên để Lain bơi vào và khởi động máy phát điện, sau đó cô rọi đèn cho anh ta có thể làm việc. Người duy nhất rành về máy móc và Atlantis chỉ có Lain, cho nên mọi sự thành bại đều do anh ta quyết định.

Lain đã xong nhiệm vụ và giơ ngón cái ra với Lâm Duẫn Nhi, cô ra hiệu cho anh ta ngoi lên mặt nước cùng mình. Hai người chưa kịp bơi ra khỏi chỗ đó thì con cá mập liền đến, Lâm Duẫn Nhi hốt hoảng chỉ ra sau lưng Lain nhưng đã quá trễ, con cá mập lao đến như một tia chớp và xé xác Lain.

Lâm Duẫn Nhi vì sợ hãi tột độ nên đã nhanh chóng bơi ra khỏi chỗ đó, ngoi lên mặt nước để thở. Ngay sau đó cô lặn xuống dưới nước một lần nữa để mở cánh cửa ra và thoát thân, con cá mập trở lại và theo dấu của Lâm Duẫn Nhi. Nó đã tới rất gần và định đớp lấy Lâm Duẫn Nhi nhưng may mắn làm sao, cô đang ở trong cái hõm cửa nên nó không thể tấn công cô. Lâm Duẫn Nhi nhanh tay mở cánh cửa ra, nước tràn và và cuốn theo cô vào bên trong.

...

Lâm Duẫn Nhi cuối cùng cũng thoát thân, ngay lúc cô vừa trồi lên lại chỗ cũ thì Quyền Du Lợi đang đứng đó và thả cuộn băng được ghi âm xuống nước. Quyền Du Lợi lại một lần nữa giúp Lâm Duẫn Nhi leo lên.

Quyền Du Lợi nhìn thấy chỉ có một mình Lâm Duẫn Nhi trở lại thì cô đã hiểu chuyện gì xảy ra với Lain. Cô thở dài thườn thượt, trong lòng tràn đầy cảm giác mất mát.

Tay Quyền Du Lợi nắm chặt mặt Thánh giá, Lâm Duẫn Nhi mệt mỏi đặt tay lên tay người kia. Cả hai đều đang tưởng nhớ đến sự hi sinh của Lain.

"Nghiên đâu?" Lâm Duẫn Nhi sực nhớ ra rồi đứng phắt dậy đi tìm Trịnh Tú Nghiên.

...

Trịnh Tú Nghiên dò dẫm bước vào phòng của Simon, anh ta là trợ thủ đắc lực nhất của William và là người nắm giữ nhiều bí mật của William nhất.

Vì sao nàng biết? Vì trong tập hồ sơ về nhiệm vụ tiếp xúc với cá mập mà nàng đã xem qua của William, tên của Simon đứng đầu trong nhiệm vụ cho nên nàng đoán Simon là người có nhiều thông tin nhất về William.

Ngay cả nhiệm vụ tiêm chất kích thích vào não cá mập lần này Simon cũng được giao trọng trách nặng nề nhất, đủ hiểu tầm quan trọng và tài năng của anh ta như thế nào. Cũng có thể Simon không phải là trợ thủ của William, mà là đồng nghiệp ngang vai ngang vế nhưng giả vờ là cấp dưới cho tiện hành động.

Hơn nữa Veronica cũng từng ám chỉ rằng, William không phải người đơn giản. Những gì mà Trịnh Tú Nghiên điều tra được về William thì đúng là như vậy, nhưng cái nàng muốn biết đó chính là ai mới thực sự là người cầm đầu nhiệm vụ S227Y và giết hại cả nhà nàng.

Trịnh Tú Nghiên tìm thấy một tập hồ sơ được cất kỹ trên nóc tủ, nơi mà ít ai nhìn thấy, nàng bắt đầu lật ra và đọc.

Trên đó viết Lâm Duẫn Nhi được chọn là người đứng đầu trong nhiệm vụ chế tạo S227Y, một thứ thuốc có khả năng làm cho não người ngưng hoạt động, con người sẽ biến thành người thực vật với một mũi tiêm nhỏ.

Tuy nhiên người ban sắc lệnh này là ai thì vẫn không được ghi rõ, chỉ biết Lâm Duẫn Nhi là theo lệnh của cấp trên mà làm. Hiện nay, thứ thuốc đó đã thành công nhưng toàn bộ tài liệu đã bị tiêu hủy, chỉ có Lâm Duẫn Nhi có khả năng giữ bản thảo công thức này.

Cho nên nhiệm vụ của Simon, Veronica là đến đây làm việc chung để thừa cơ lấy bản công thức đó, đồng thời thực hiện hành vi vi phạm Hiệp ước Havard, tăng kích thước não cá mập để chúng phát triển nhanh và có đủ protein để cứu những người bị bệnh thoái hóa não. Sau đó mang những thứ quan trọng đó về nước của họ. Và cấp trên của họ, William D.Erost sẽ là người chịu trách nhiệm về sự hi sinh của các cộng sự đi theo anh ta.

Những dòng đó đã làm cho Trịnh Tú Nghiên biết những gì nàng điều tra về William là đúng. Lâm Duẫn Nhi chẳng qua cũng chỉ là một con rối được giật dây, nhưng trên tờ công thức mà William đưa còn có nét chữ của một người nữa. Vậy người đó là ai? Có lẽ là Kim Thái Nghiên hoặc Quyền Du Lợi.

Đang mãi suy nghĩ thì từ phía sau, một cái vây nổi lên và tiến lại chỗ Trịnh Tú Nghiên.

...

Ps: comeback rồi nè, có ai nhớ bạn au cùi mía này hơm =)))) cái hình làm xong vừa ý dễ sợ =)))

Ps2: cmt dự đoán của bạn về số phận của Trịnh Tú Nghiên nào =))))