Chương 34

Trịnh Tú Nghiên nhìn theo bóng dáng Lâm Duẫn Nhi đang quay lưng bước đi. Bao năm qua, nàng đã quá ỷ lại và chủ quan vào tình yêu của cô dành cho nàng, nàng nghĩ rằng cho dù như thế nào cô cũng sẽ nhường nhịn mình. Trịnh Tú Nghiên chính là luôn dựa vào việc cô yêu nàng.

Đến bây giờ Trịnh Tú Nghiên mới biết được sự lạnh lùng của Lâm Duẫn Nhi, nó làm tim nàng nhói đau đến hít thở cũng không thông.

Bầu không khí không có Lâm Duẫn Nhi thật là khó chịu.

Lâm Duẫn Nhi quay trở về chỗ mọi người đang đứng, đúng lúc Lain đang nói: "Như mọi người đã biết, những con cá mập kia suy nghĩ rất nhanh và chính xác. Bài toán được đặt ra như sau: một con cá mập nặng 800 kg có một bộ não biết tính toán, bản chất không phải là thú săn mồi, nó sẽ nghĩ gì?"

"Ở lại mà tìm câu trả lời nhé." Lâm Duẫn Nhi nhếch miệng cười nhìn Lain. Cô liếc mắt thấy Trịnh Tú Nghiên vừa bước tới, không nghĩ nhiều, cô kéo tay Trịnh Tú Nghiên đi.

Đi được một vài bước, Lâm Duẫn Nhi bỗng nhiên đột ngột dừng lại, hơi nghiêng mặt ra phía sau và nói: "Em phải sống, để đợi tôi đến dằn vặt em."

Trịnh Tú Nghiên nghe xong chỉ nhẹ mỉm cười. Còn chưa thoát ra khỏi chỗ này thì vẫn chưa thể mạnh mồm nói được gì.

...

Lại nói đến Quyền Du Lợi, lúc này nước đã ngập đến ngang ngực cô và bây giờ cô đang trong tình trạng lạnh run cả người với mục tiêu tìm đường thoát thân.

"Xin Chúa cứu con thoát khỏi nơi này!" Quyền Du Lợi run rẩy lầm bầm trong miệng.

Phía xa xa, một vật thể màu đen đang từ từ bơi về phía chỗ cô đứng.

Như có ai đó mách bảo, Quyền Du Lợi quay lưng lại thì thấy một cái vây nổi trên mặt nước, cô hét lớn lên sau đó dùng hết sức bình sinh mà lội nước chạy về hướng nhà bếp trong khi con cá mập rẽ nước và thoăn thoắt lao đến.

Cuối cùng Quyền Du Lợi cũng vào được nhà bếp, cô thở phào nhẹ nhõm nhưng vẫn đề phòng cảnh giác và vớ ngay một cái chảo nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Đến khi con cá rẽ sang hướng khác vì nó bị mất dấu Quyền Du Lợi thì cô mới buông đi gánh nặng trong lòng.

Môi của Quyền Du Lợi tím tái và run lên lẩy bẩy một phần do lạnh và một phần vì sợ hãi. Cô cầm chặt lấy mặt dây chuyền Thánh giá mà Từ Châu Hiền đã đưa và khẽ lẩm bẩm cầu khấn bề trên che chở cho mình.

...

Lâm Duẫn Nhi nắm tay Trịnh Tú Nghiên đi dẫn đầu đoàn người, vẻ lạnh lùng của cô khiến nàng có hơi sợ hãi. Trịnh Tú Nghiên trước đây từng nghĩ Lâm Duẫn Nhi rất ấm áp, giống như ánh mặt trời của riêng nàng vậy đó, chiếu sáng và làm tan chảy lớp băng trong lòng nàng.

Trịnh Tú Nghiên, từ một người đến ngay cả nhếch khóe miệng cũng keo kiệt, mà giờ đây lại nhỏ bé, sẵn sàng nép trong lòng Lâm Duẫn Nhi mà làm nũng.

"Nếu cá mập vượt rào và bơi ra biển?" Lâm Duẫn Nhi hơi ngừng lại và hỏi Lain.

"Không sao, rào phía biển làm bằng Titanium và nó có độ căng, như lưới." Lain vừa đi vừa rành mạch trả lời.

"Ta sẽ bàn tiếp khi tiến đến chỗ tàu ngầm." Veronica im lặng từ đầu đến cuối, bây giờ mới lên tiếng.

Khi cánh cửa được Lâm Duẫn Nhi mở ra, mọi người đều đứng sững sờ nhìn tàu ngầm đã bị phá. Lâm Duẫn Nhi nhìn chằm chằm hiện trường còn để lại, thì ra trước giờ cô đã đánh giá quá thấp những con cá mập.

...

Quyền Du Lợi lấy cây búa được để treo trên tường, xung quanh là một biển nước mênh mông, những đồ dùng trong bếp đều nổi lềnh bềnh trông không khác gì một bãi rác. Cũng may là thường ngày Lâm Duẫn Nhi và Quyền Du Lợi đều thường xuyên xuống nhà bếp để dọn dẹp, nếu không thì bây giờ nước ở đây sẽ đục ngầu vì bụi bẩn mất.

Quyền Du Lợi di chuyển nhẹ nhàng và nhích từng bước đến chỗ kệ để chén, cô chầm chậm leo lên đó mà không biết rằng từ phía sau, cánh cửa nhà bếp đã tự động đẩy ra tự lúc nào.

Khi nghe thấy tiếng kẽo kẹt của cánh cửa mở, Quyền Du Lợi đã hoàn toàn yên vị trên kệ để chén và cách một khoảng an toàn với mặt nước. Quyền Du Lợi hơi lo sợ nhìn xuống phía mặt nước đang yên tĩnh kia, cô không hi vọng sẽ bắt gặp anh bạn sát thủ vào lúc này.

Tay cầm chắc cây búa, Quyền Du Lợi bắt đầu leo lên cao hơn nhưng do nước từ quần áo chảy ra đã làm cho những thanh sắt của cái kệ trở nên trơn trượt và trong một lúc bất cẩn, Quyền Du Lợi bé bỏng đã bị trượt chân, suýt nữa thì ngã xuống nước. May mà Quyền Du Lợi kịp nắm chặt thanh ngang của cái kệ và giữ cho bản thân không bị rơi xuống nước.

Cú trượt làm cho tim của Quyền Du Lợi suýt nữa thì rớt xuống mắt cá, mặt cô tái mét và trắng bệch vì lạnh và nỗi sợ hãi nhưng hơn ai hết, cô biết bản thân phải tự làm anh hùng để giải cứu mình bởi vì lúc này ranh giới giữa sự sống và cái chết chỉ mỏng manh như một sợi tóc.

Quyền Du Lợi sau khi giữ được thăng bằng và đứng vững trên kệ thì cành bông hồng may mắn khi nãy mà Từ Châu Hiền đưa cho cô đã bị rơi xuống nước, nhánh hồng màu đó chói rực rỡ nổi bật lên giữa làn nước xanh trong veo. Quyền Du Lợi thở dài, lầm bầm: "Trời ạ, hết chuyện rồi hay sao mà mày lại rớt xuống dưới đó."

Cô nàng da ngăm bám lấy cái kệ và nhoài người ra cố nhặt cành hoa. Thật ra thì nhành hoa này đối với cô cũng không quan trọng lắm nhưng nó là nhành hoa mà trước khi đến Atlantis, Cha xứ đã làm phép và căn dặn Từ Châu Hiền phải luôn mang bên người đề phòng bất trắc. Nó có thể đem lại may mắn cho người mang cây hoa trên mình và khi nãy Châu Hiền nhà cô đã đưa nó cho cô.

"Ôi thôi nào, mang mấy cái cánh hoa của mày trôi lại đi nào." Quyền Du Lợi khẽ rít lên khi cô cố nhoài người ra vớt cành hoa nhưng vô dụng.

Bỗng nhiên từ phía dưới mặt nước đang yên tĩnh, con cá mập bắt đầu lao lên và há to cái mồm chứa đầy răng nanh sắc nhọn. Quyền Du Lợi hãi hùng nhanh chóng rút tay lại và đu người lên cái kệ chén. Do hoảng sợ tột độ, Quyền Du Lợi đã sử dụng lực hơi mạnh cho nên ngay cả cái kệ chén cũng ngã xuống nước. Cái kệ to lớn đè Quyền Du Lợi xuống đáy nước nhưng với tài bơi lội của mình, cô dễ dàng chui ra khỏi đó và trồi lên mặt nước.

Quyền Du Lợi quay tứ phía tìm chỗ trốn và cô tìm thấy một cái lò nướng gần đó. Không nghĩ ngợi nhiều, cô lập tức lao đến đó. Con cá mập cảm nhận được tiếng động mạnh lan truyền trong nước thì lập tức lao đến.

May mắn thay, khi con cá mập đến được chỗ lò nướng thì Quyền Du Lợi đã chui vào trong và đóng cửa lò lại.

...

"Đó là do vụ nổ gây ra?" Rick đứng một bên, anh ta chống hai tay lên hông và hỏi.

"Không phải! Trong này không gì có thể tạo ra lực đẩy di chuyển khối lượng tàu ngầm." Lain giải thích.

"Chúng ta cũng có thể liều lặn xuống, xem ai lặn được tới bên trên. Tinh thần của các bác sĩ hàng đầu ở Atlantis mà, phải không Jessica?" Veronica nói, cô nàng người Mỹ này bắt đầu giở giọng mỉa mai Lâm Duẫn Nhi.

"Ồ! Tôi nghĩ kẻ trực tiếp gây ra cái họa này phải câm miệng chứ nhỉ?" Lâm Duẫn Nhi cười nhếch mép.

Trịnh Tú Nghiên lay nhẹ cánh tay áo của Lâm Duẫn Nhi ra hiệu cho cô im lặng nhưng vô dụng, thậm chí hành động của nàng còn khiến cô bực bội hơn. Lâm Duẫn Nhi chỉ liếc nhìn nàng rồi bỏ đi ra chỗ khác.

"Trời ơi! Tôi sẽ không bao giờ xuống nước đâu!!! Cá mập đang ở dưới đó. Đừng có mà xúi dại." Lain bắt đầu cáu gắt lên, anh thậm chí xua tay liên tục và gần như muốn đấm vào mặt Rick khi Rick cố gắng đưa bồ độ lặn cho Lain.

"Nghe này! Những bộ đồ lặn giúp chúng ta chống lại cái lạnh và trừ khi ai đó đề xuất một ý kiến hay hơn, chúng ta bắt buộc phải bơi ra khỏi đây." Rick cầm bộ đồ lặn và hùng hồn tuyên bố trước mặt mọi người

...

Con cá mập cứ lui lại lấy đà, sau đó lại tông thẳng vào cửa kính của lò nướng. Vì kính này khá dày cho nên nó vẫn còn có thể chống đỡ được lực húc của con thủy quái.

Lần này thì có vẻ như tạo hóa lại trêu đùa Quyền Du Lợi khi vô tình để con cá mập tông vào nút điều khiển và cái lò bắt đầu chế độ "bắt đầu nướng bánh". Quyền Du Lợi đang đau khổ chịu đựng trong một không gian ngột ngạt thì cô bắt đầu cảm nhận được nhiệt độ đang tăng cao, mồ hôi của cô đổ ra như tắm.

"Số tôi chưa đủ khổ hay sao vậy trời!!" Quyền Du Lợi nhăn mặt cảm thán. Trái với vẻ chật vật của Quyền Du Lợi thì con cá mập vẫn hăng say với công việc của nó.

"Chuyện này không thể xảy ra được!!!" Quyền Du Lợi hét lên khi cửa kính bị con quái vật tông đã nứt ra. Cô cố đẩy miếng thép trên đầu mình nhưng nó quá cứng, sực nhớ đến cây búa, Quyền Du Lợi vội dùng nó để phá miếng thép phía trên cái lò với mục đích chui lên tầng trên của cái lò.

"Ông nội mẹ ơi! Con không phải người thuần phục sư tử trong truyền thuyết, càng không phải khắc tinh của cá mập. Con chỉ là bé Du Lợi nhỏ nhắn với trái tim bé bỏng và tâm hồn mỏng manh mà thôi!!!" Quyền Du Lợi vừa đập vào miếng thép vừa nói. Trong tình huống khẩn cấp như thế này, người bình thường sẽ im lặng và tìm cách thoát khỏi đây. Còn riêng Quyền Du Lợi thì sẽ trở nên ồn ào trong khi giải pháp cô tìm kiếm đang được chính bản thân cô thực hiện.

"Chúa ơi! Tình huống này thật trớ trêu: bác sĩ chết trong lò nướng. Con không phải diễn viên hành động chuyên nghiệp, con không thể đóng cảnh này! Chúa ơi, Người đừng giỡn với con nữa mà!" Quyền Du Lợi gần như lã đi vì mệt, nóng và ngột ngạt nhưng cô vẫn không ngưng tay. Hơn ai hết, cô biết rằng nếu mình ngưng tay thì có thể sẽ vụt mất cơ hội được sống.

Quyền Du Lợi cảm thấy lúc này cô nên cảm ơn Lâm Duẫn Nhi, Kim Thái Nghiên và Thôi Tú Anh luôn luôn chê cô mập và hối thúc cô đi tập thể dục vì thế bây giờ cô mới có thể chui vừa cái lỗ mà cô vừa tạo ra để thoát thân.

Con cá mập lấy đà cho cú tông quyết định số điểm thắng thua và nó bị kẹt vì kích cỡ đầu khá lớn so với phần cửa kính của cái lò trong khi Quyền Du Lợi đã bơi về phía cửa của nhà bếp an toàn.

Nhưng chưa an toàn đâu, vì con cá đã thoát ra, lần này thì đến lượt cái kệ chén bị ngã khi nãy cản trở nó đến táp trọn Quyền Du Lợi.

"Mày đã hủy hoại mọi thứ. Giờ thì đến trả giá đi đồ khốn!" Quyền Du Lợi nói trong miệng, ánh mắt tràn đầy tia sát khí và lửa giận đang cháy hừng hực trong lòng cô. Cô bật hộp quẹt khi con cá đang cắn nát chai dầu hỏa gần đó và ném về phía nó, kèm theo một lời chào thân mật: "Bye, bitch!"

Ngọn lửa gặp dầu tràn lan trên nước liền nhanh cháy phát hỏa và làm nổ tung con cá mập, Quyền Du Lợi an toàn ghi về số điểm tuyệt đối cho màn tấn công và thoát thân hết sức đẹp mắt.

Quyền Du Lợi đã lặn sâu xuống nước để lửa không làm bỏng da nhưng vẫn bị xây xát nhẹ. Dù sao thì Quyền Du Lợi cũng đã chiến thắng con thủy quái của biển cả bằng chính sức lực của mình.

Điều đó cho thấy rằng khi bản thân bạn gặp nguy hiểm thì người tốt nhất bạn trông cậy vào, chỉ có bản thân bạn. Đừng bao giờ chờ đợi ai đó đến cứu giúp bạn, việc đó cũng giống như một nàng công chúa ngu ngốc ngồi đợi một chàng hoàng tử mà có lẽ sẽ chẳng bao giờ tới. Chúng ta phải tự biết cách đấu tranh cho chính mạng sống của mình, đừng hèn nhát, nhu nhược và yếu đuối, sợ hãi trước khó khăn.

---

Ps1: Lợi Đen rules the world =))) Lợi thích là Lợi gϊếŧ hoi =)))

Ps2: dự án mới sẽ mang tên "Khuynh Tẫn Thiên Hạ" như ý kiến thu thập được. Tên đây đủ là "Khuynh Tẫn Thiên Hạ - đời này không hẹn ước".

Mặc dù Yoong có nhiều ảnh cổ trang nhưng Sica thì không, cho nên phần ảnh des của truyện sau, mình sẽ chèn thêm nhiều ảnh des ở hiện đại của 2 bảo bối. Đôi khi ảnh des không liên quan nội dung truyện đâu, chủ yếu là trưng cho đẹp hoi =))) Sẽ có vài bức tạo hình cổ trang của Sica do mình des để các cậu dễ tưởng tượng hơn :3

Mà nói chung đó giờ mình des xấu rồi nên các cậu tốt hơn cứ tự thân vận động tự tưởng tượng =))))

Ps3: các cậu lại lười cmt rồi =)))