Editor: Yang Hy.
Bởi vì câu hỏi đột ngột này, đối phương dường như cũng bị khựng lại, nó ngừng gõ cửa, chống cằm trầm ngâm, “Chơi với em… chơi cái gì nhỉ. Để em nghĩ xem.”
“Lần trước có một anh trai, em kêu anh ấy chơi với em, ảnh nói chơi đá bóng. Vì thế tụi em cùng đá bóng, nhưng mà không có bóng thích hợp thì phải làm sao đây. Vì thế em vặn đầu anh ấy xuống.”
Giọng nói trẻ con ngây thơ kia khiến Đường Điềm nổi hết cả da gà da vịt.
“Còn chị gái lần trước nữa, em kêu chị ấy chơi với em, mà chỉ cứ khóc thét mãi, ồn ào làm em đau cả đầu. Vì thế em đành phải rủ chị ấy chơi bắn bi, nhưng mà không có bi thì phải làm sao, cho nên em móc mắt của chỉ ra. Mắt đẹp lắm, giống như hạt pha lê vậy, bắn một cái, nó lăn đi rất xa, cứ như vậy nhìn chằm chằm em. Hì hì.”
“Cho nên, em là một đứa trẻ ngoan đã nói là làm, mỗi câu chuyện ma mà em kể đều là thật. Vậy chị gái, chị muốn chơi với em thế nào?”
Âm điệu của hai chữ cuối trầm hẳn xuống rồi trở nên âm trầm đáng sợ, Đường Điềm giật mình, cô nhào đến giường cầm lấy điện thoại, nói thật nhanh, “Chúng ta chơi một hai ba người gỗ, người thua phải nghe người thắng nói! Một hai ba người gỗ, không được nói chuyện không được cử động, lại thêm một cái không được cười!”
Lời còn chưa dứt, Đường Điềm nằm xuống, tay duỗi thẳng, cả người nằm bất động trên giường.
Mà bên ngoài cũng chìm vào im lặng trong nháy mắt.
Chỉ có tiếng điện lưu rè rè phát ra từ điện thoại.
Đường Điềm nhắm hai mắt, tâm như nổi trống.
Cô đoán đúng rồi!
Vừa rồi khi tên quỷ nhỏ nói chuyện, cô không ngừng suy nghĩ về những lời nó giới thiệu về đài phát thanh này.
Thứ nhất, những điều nó nói cuối cùng chắc chắn sẽ biến thành sự thật, nhưng nó cho người ta quyền lựa chọn sẽ chơi với nó thế nào; thứ hai, lúc chào hỏi nó nói “Đã lâu không gặp”, điều này cho thấy đài này vẫn luôn do nó dẫn chương trình, những câu dẫn mà nó nói đã chứng minh rằng nó cũng tuân theo các quy tắc. Cần phải dựa theo quy trình có bài bản hẳn hoi mà làm. Có câu mở đầu thì chắc chắn sẽ có câu kết thúc!
Thứ ba, cũng là quan trọng nhất, “Một khoảng thời gian ngắn ngủi đáng sợ”, chứng tỏ đài phát thanh này có thời gian hạn định!
Mà sau khi nói xong, đài phát thanh và cả ngoài cửa đều lập tức lâm vào yên tĩnh, cho thấy quy tắc đã được kích hoạt ngay lập tức, chỉ cần trò người gỗ này cô có thể kiên trì cho đến khi hết thời hạn là có thể thắng lợi!
Sau khi chứng minh suy đoán của mình chính xác, Đường Điềm ổn định hơi thở, thả chậm lại nhịp tim.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, nhắm hai mắt, những giác quan khác đều hoạt động tối đa, cô cảm giác được cơ thể rét run, tư thế nằm trên giường tốt nhất nhưng duy trì một thời gian dài, tứ chi cũng bắt đầu dần dần tê dại.
Bên ngoài không có một chút tiếng động, tựa như những âm thanh đáng sợ trước đó đều là ảo giác của cô. Nhưng Đường Điềm biết, một khi ngồi dậy mở cửa ra kiểm tra, cô sẽ bị gϊếŧ ngay lập tức.
Không được cử động… Đừng sợ.
Tự nhủ trong lòng hết lần này đến lần khác, cô bất động như bức tượng đá tạc, đếm số lần tim đập để ước lượng thời gian.
Khoảng chừng mười phút sau, điện thoại lại truyền đến giọng nói không cam lòng oán phẫn của đứa trẻ, “Thời gian vui vẻ luôn ngắn ngủi, lại đến lúc phải chia tay mọi người rồi. Trò chuyện đêm khuya cùng quỷ, chúng ta hẹn gặp vào kỳ sau.”
Khúc nhạc hắc ám như bản nhạc mở màn vang lên nhưng Đường Điềm lại như nghe được tiếng trời.
Khi nốt nhạc cuối cùng của bản nhạc rơi xuống, màn hình điện thoại vẫn luôn bật sáng chợt đen kịt, cô nằm trên giường cử động tay chân, khí huyết trong người như lại lưu thông khắp cơ thể cứng đờ, cô nhìn trần nhà trắng bóc, thở hắt một hơi.
“Thắng rồi!”
“Ting — ” lúc này đột nhiên xuất hiện một tin nhắn, Đường Điềm cầm lấy điện thoại, chỗ gửi tin vẫn là dãy số SSB kia.
【Xuất quân đại thắng thân chưa chết, vận khí không tồi. Chúc mừng nhận được phần thưởng — 】
【APP Trò chuyện đêm khuya cùng quỷ, đây là một ứng dụng phát thanh thần kỳ. Có nó, giọng nói của ngươi sẽ được nhiều người lắng nghe hơn. Cũng có thể sưu tầm thêm những câu chuyện ma thú vị khác.】
【Thành công hoàn thành ba nhiệm vụ thử nghiệm liên tiếp, ngoài định mức đạt được danh hiệu “Tân tú quỷ trận”, có nó độ thân thiết tăng lên 5%, quỷ quái sẽ nguyện ý tiếp cận ngươi hơn.】
“Ai muốn quỷ quái tiếp cận chứ!” Lau sạch mồ hôi lạnh còn lưu lại trên trán, Đường Điềm thoát khỏi tin nhắn, quả nhiên phát hiện trên giao diện có thêm một cái APP tên là “Trò chuyện đêm khuya cùng quỷ”.
Nhấp vào biểu tượng đài phát thanh, giao diện đăng ký nhảy ra. Đường Điềm nhập thông tin của mình vào, giao diện chợt chuyển, hiện ra một dòng chữ đỏ “Chúc mừng ngươi trở thành chủ bá
(người dẫn chương trình) thứ mười ba của đài Trò chuyện đêm khuya cùng quỷ.”
“Chủ bá cái quỷ gì? Ta không có chọn nó.” Trên giao diện lại không có hiển thị chỗ đăng ký thân phận, Đường Điềm cảm thấy mình đã bị cái điện thoại què này âm thầm bày mưu, cô vào trung tâm cá nhân, chỗ cấp bậc có một dấu móc (Chủ bá thực tập).
Bấm vào đây còn có phương pháp thăng cấp chi tiết hơn, số lần phát thanh, số người nghe đài càng nhiều thì cấp bậc thân phận càng cao, quyền kiểm soát APP cũng lại càng lớn.
Ở hậu đài, cô cũng nhìn thấy số lượng nhân viên hiện tại của cái APP này, quá mức đáng thương chỉ có 1.
【Họ tên: Tiểu quỷ mê chơi trò chơi
Cấp bậc lệ quỷ: Một sao rưỡi
Giới thiệu bản thân: Chơi với iem một trò đi, không chơi thì chết, hì hì.
Tính cách: Mê chơi
Trạng thái: Ràng buộc】
“Mê chơi chỗ nào chứ, rõ ràng là một đứa cuồng ngược!” Lắc đầu, Đường Điềm trở lại giao diện chính của ứng dụng, hình nền màu máu đỏ thẫm y như đúc điện thoại của cô, bên trên là dòng chữ ‘Trò chuyện đêm khuya cùng quỷ’ máu me thật to, phía dưới là giao diện hoạt động, còn có một hàng đếm ngược: Còn 167 giờ 48 phút trước thời điểm phát thanh đầu tiên.
Đường Điềm: “???”
APP què y chang cái điện thoại!
Trước mắt bấm vào vẫn còn trống, lăn lộn cả đêm nên hiện tại Đường Điềm cũng không có sức lực để ứng phó với cái nhiệm vụ mới sắp đến này, cô ném điện thoại sang một bên, cắm đầu vào ngủ!
Cho dù trời có sập thì cũng để ngày mai lại nói.
Một đêm bình yên vô sự.
Tuần này Đường Điềm bắt đầu chạy không ít chỗ để tìm công việc. Cô học ngành Văn học Hán ngữ, ở một huyện thành nhỏ thế này cũng chỉ có thể làm một số công việc văn thư.
Sau một tuần nộp hồ sơ và chờ phỏng vấn, rất nhanh liền đến tối chủ nhật.
Đã sớm chuẩn bị xong, Đường Điềm đặt điện thoại lên bàn. Nói đến cũng kỳ quái, cái điện thoại này không có cáp sạc, cô vô tình để nó dưới ánh trăng, lại phát hiện nó có thể tự động sạc điện, đúng là hấp thu tinh hoa của đất trời.
Còn một phút nữa là đến mười hai giờ, điện thoại bỗng nhiên rung lên dữ dội, một dòng chữ đỏ như máu hiện lên,【Ngươi đã sẵn sàng chưa? Chủ bá thực tập lần đầu tiên dẫn chương trình, hết thảy đều tùy thuộc vào ngươi!】
Tiếp đó là những con chữ dày đặc.
Lúc này đã gần mười hai giờ, Đường Điềm mau chóng lau bàn ghế, mở máy đeo tai nghe rồi bật mic, bỗng nhiên trong tai nghe tự động phát một đoạn nhạc, là bản ghi âm sẵn có của thiết bị, chỉ chưa đến mười giây nhưng lại khiến Đường Điềm đang ngồi một mình trong phòng cảm thấy hoảng sợ khϊếp vía.
Khúc nhạc mở màn như tiếng tru thê lương của u hồn, như khúc chiêu hồn đầy hắc ám. Ngay sau khi phát nhạc xong, giọng nói khàn khàn của Đường Điềm vang lên trong tiếng điện lưu rè rè, cô đọc rõ ràng từng chữ bản lời thoại mà điện thoại cung cấp.
“Các bạn nghe đài, chúc mọi người buổi tối tốt lành, chào mừng đến với chuyên mục Lời trong đêm của mãnh quỷ. Tôi là chủ bá thực tập — Đường Đường.” Lúc đọc đến đây, trong lòng Đường Điềm điên cuồng mắng chửi cái nghệ danh mà điện thoại lấy cho mình, “Chuyên mục này, nếu bạn có thể nghe được, đây là may mắn cũng là bất hạnh của bạn, đã lâu không gặp, các thính giả thân yêu. Hôm nay chiếc radio này lại vang lên, cũng hy vọng mọi người cùng đồng hành để bắt đầu một hành trình mới. Nguyên tắc chính của chuyên mục này chính là mỗi một câu chuyện đều là sự thật, tuyệt đối không giả dối. Nỗi thống khổ, bi thương, tiếc nuối của bạn, xin hãy nói với tôi, chúng tôi lắng nghe thống khổ, giải quyết chấp niệm, tiêu trừ oán phẫn của bạn.”
“Đây là nguyên tắc chính của chuyên mục chúng tôi. Hoan nghênh các bạn nghe đài gửi bài đóng góp. Mỗi lần chủ bá sẽ kể một câu chuyện ma có thật, sau đó sẽ có buổi tương tác. Hoan nghênh mọi người gọi tới đường dây nóng để tham gia chương trình của chúng ta, người tham gia sẽ nhận được một phần quà nho nhỏ, hy vọng có thể khiến bạn đạt được viên mãn. Vì vậy, sau đây tôi xin kể cho mọi người về — ”
Lời nói dừng lại, Đường Điềm bị hai từ vừa to vừa đỏ đập vào mắt, “Chuyện, minh hôn.”
Cô chờ kịch bản tiếp theo gửi đến, nhưng không ngờ vài giây sau, điện thoại bất động như giả chết.
Đôi đồng tử của Đường Điềm chợt co chặt, trong tiếng điện lưu rè rè, cô đeo tai nghe nhưng vẫn nghe được nhịp tim của mình, từng tiếng từng tiếng một, dồn dập mà rõ ràng.
Đây là sự cố phát thanh thảm nhất — cái đồ điện thoại tró này, chuyên mục bị bỏ trống mà còn không báo trước với cô một tiếng!
…Tác giả có lời muốn nói:Đường Điềm: Hôm nay cũng muốn đập nát cái điện thoại què này (mỉm cười)