Chương 29: Dạ tiệc

Khóe mắt đọng nước mắt các Ma tộc từ dưới đáy lòng khen ngợi một lần nữa , lại không ngừng nuốt nước miếng, đến chống cự chưa bao giờ nghe thấy qua, thèm ăn đồ ăn thơm ngát.

Phát hiện trên bếp lò đã bày đầy đĩa, các nữ bộc dưới sự ra hiệu của Asilie toàn bộ tập trung lại đây, xếp hàng đem đồ ăn bỏ vào xe thức ăn. Dưới xe thức ăn có đá nguyên tố màu đỏ, để đảm bảo nhiệt độ thức ăn sẽ không tản đi.

“Bệ hạ." Tính toán số lượng xe thức ăn đầy ắp, Asilie nhịn không được mở miệng," Đã đủ rồi, xin ngài hãy dừng lại nghỉ ngơi.”

“Hả? "Mạc Dư có chút nghi hoặc "Sức ăn của tộc nhân không phải rất lớn sao?”

“Phối hợp với thịt đã có, đã đủ rồi. Bệ hạ, thân thể ngài còn đang trong giai đoạn trưởng thành, lặp lại động tác như vậy, đối với sự trưởng thành của ngài không có lợi, Asilie khẩn cầu ngài mau chóng nghỉ ngơi." Nói xong, Asilie quỳ một gối xuống đất, cúi đầu biểu thị quyết tâm.

Ma tộc khác thấy thế, cũng quỳ xuống đất: "Bệ hạ, xin ngài dừng lại nghỉ ngơi, thân thể ngài là bảo vật quan trọng nhất của Ma tộc."

Đã nói hủy bỏ hành lễ rồi mà?

“Đứng lên đi, tôi còn chưa mệt. "Mạc Dư lấy móng heo kho tàu từ trong bếp ra “Như vậy, mọi người chuẩn bị xong công việc, cũng cùng nhau tham gia tiệc tối.”

Đám Ma tộc quỳ trên mặt đất hai mặt nhìn nhau.

Thực lực của bọn họ cũng không mạnh, chỉ có mấy người ở hàng ngũ Ma tộc trung đẳng, còn lại chỉ miễn cưỡng được cho là cấp thấp, cho nên, mới chỉ có thể làm chút công tác hậu cần như vậy. Dựa theo quy củ dĩ vãng, quyết không thể cùng các Ma tộc cao cấp dùng cơm.

Nhưng Ma vương đã mở miệng...

“Còn không mau hành động, chẳng lẽ còn muốn cho bệ hạ ngồi ở trên bàn ăn chờ các ngươi nhào vào sao?"Giọng nói nghiêm túc của Asilie chứng minh hắn ta đã tức giận, bệ hạ không coi trọng lễ tiết là bởi vì trong lòng bệ hạ thuần khiết giống như bầu trời xanh thẳm, song cũng không có nghĩa là những tên ngay cả chiến trường còn không đi được này có thể đắc ý đến quên đi thân phận của bọn họ.

Mạc Dư nghiêng đầu, nhìn Asilie đang nhíu mày, đáy lòng có hơi giật mình.

Khuôn mặt thanh niên vẫn gầy gò, dùng giọng nói nghiêm khắc như vậy khi nói chuyện vẫn là lần đầu tiên, nhưng thật ra cũng giống với các quý tộc trong mấy bộ Anime Manga kiểu phương Tây.

“Cảm tạ bệ hạ đã ban ân, chúng thần nhất định sẽ nhanh chóng hoàn thành công việc.”

“Ừ, đi đi, không cần để ý tới tôi.”

Phát hiện mình ở lại thêm nữa có thể mới là đầu sỏ làm chậm trễ công việc của mọi người, Mạc Dư thu hồi bếp lò, bước nhanh ra khỏi bếp, bởi vì cảm thấy khí thế cả người Asilie sau khi tức giận đều đã xảy ra thay đổi, cậu rất nhiều lần nhìn về phía khuôn mặt của Asilie.

Thanh niên tóc xanh vẫn luôn duy trì khoảng cách lùi lại phía sau cậu một bước mà đi sát bên cậu, theo lý mà nói, để một đứa bé đi ở phía trước sẽ dẫn đến bước chân của người trưởng thành kia hỗn loạn.

Nhưng Asilie thì không.

Như là yên lặng tính toán qua khoảng cách thời gian cùng khoảng cách đi lại, mỗi một bước đều rất ưu nhã.

Dựa theo tình báo thăm dò được từ "Điều quan trọng phải nói ba lần" lúc trước mà nói, Asilie hẳn là quý tộc Ma tộc chân chính canh giữ ở tòa thành hơn 300 năm, không hề màng theo tâm tư khác mà chờ đợi Ma vương tân nhiệm giáng lâm, đủ để chứng minh hắn ta cực kỳ coi trọng truyền thống.

Thế nhưng Asilie như vậy lại chủ động đề xuất sửa đổi lễ tiết.

Ồ.

Mạc Dư thu hồi tầm mắt quan sát Asilie, cảm thấy không cần phải suy nghĩ nhiều.

Phòng tiệc của tòa thành hình tròn, tổng cộng có ba tầng, rất lớn. Bàn ăn dành riêng cho Ma vương được xếp ngay tại tầng thứ ba. Một ít bàn ăn hình chữ nhật khác đặt ở trong sân, trên mặt bàn chạm trổ những thiết kế phức tạp, dùng đá nguyên tố để chiếu sáng.