Chương 18: Lấy được lòng dân

Sự xuất hiện của Yatis là một thử nghiệm nhỏ được Mạc Dư tốn công chuẩn bị trước.

Việc đón nhận hoàn hảo đòn tấn công của Thain ban đầu chỉ để lại ấn tượng rằng Tân Vương là "kẻ mạnh nhất trong giới Ma Tộc" trong tâm trí người dân. Một khi mọi người nhớ ra còn có một Ma Tướng số một khác là Yatis, những nghi ngờ sẽ lại dấy lên.

Vì vậy, khi Thain thu hồi nắm đấm, Mạc Dư dùng giọng nói nhỏ nhất ra lệnh: "Yatis, hiện tại, hãy thông qua hành động để cho tôi thấy được lòng trung thành của anh đi."

Nếu Yatis xuất hiện sẽ chứng tỏ kẻ vốn muốn gϊếŧ cậu ngay từ đầu thực sự không hề có ý đồ gì. Nếu Yatis không xuất hiện thì sau này cậu sẽ phải tạo ra một nhân vật mới, điều này hơi rắc rối một chút.

Đương nhiên, sở dĩ Mạc Dư khẳng định ma tộc tóc bạc có thể nghe rõ cậu cũng là bởi vì Tam Hắc đang thử quần áo trong phòng bị đánh.

"Yatis, tôi không sao, anh không cần phải ra ngoài." Dùng nụ cười hoàn hảo trên khuôn mặt như khi đối mặt với khán giả trong buổi livestream, Mạc Dư giơ tay giữ đầu Yatis để ngăn cản anh chàng này khỏi hành động trái lẽ thường, phá hủy vở kịch do mình thiết kế, sau đó nhìn Thain kinh ngạc nói: “Thain, tuy tôi thắng nhưng lời tôi nói trước đó vẫn có giá trị. Sau khi giải quyết xong vấn đề lương thực của ma giới, anh vẫn có thể mang theo mọi người rời đi, sau đó hãy làm những gì anh muốn làm.”

Nói xong, Mạc Dư cảm thấy mình quá đạo đức giả. Nhưng không còn cách nào khác , cuộc sống của người lớn vốn đầy rẫy những điều buộc ta phải làm quen trong bất lực.

“Không, ta đã đồng ý đặt cược, ta sẽ không tiếp tục nữa!” Thain liếc nhìn Yatis, sau đó sờ mũi:“Ta, ta từ nhỏ đã không thích lễ nghi quỳ gối tới lui.”

“Ngươi có thể không sử dụng cái này được không? Cái đó… thể hiện… thể hiện..."

Người đàn ông cao lớn tóc đỏ lúc này có vẻ rất lúng túng, hồi lâu không nói hết câu.

Biết Thain muốn biểu đạt điều gì, Mạc Dư đang định đáp lại thì cảm giác sợi lông trong lòng bàn tay đột nhiên biến mất.

Giây tiếp theo, Thain khuỵu gối xuống. Khuôn mặt thanh tú, đôi môi mím chặt, Yatis đứng sau Thain, bóng tối trong đôi mắt xám của hắn tăng lên đáng kể.

"Nếu ngươi không quỳ xuống, ta sẽ gϊếŧ ngươi."

Lời nói sát khí khiến Thain run rẩy cười hai tiếng: “A ha, Yatis, đừng tức giận, chẳng phải ta đã quỳ xuống rồi sao?”

Người thông minh sẽ không bị thiệt.

Chịu đựng cơn đau ở đầu gối, Thain tự an ủi mình.

May mắn thay, sự áp bức gϊếŧ người của Yatis nhanh chóng biến mất khỏi hắn ta.

Vừa thở phào nhẹ nhõm, Thain vừa lặng lẽ chuyển sang cách quỳ gối dành riêng cho Ma Tướng. Asilie đã đúng, 50 năm trước, đầu của hắn ta gần như đã tách khỏi cơ thể, nhưng hắn ta không biết tại sao lúc đó Yatis lại không ra tay.

Chợt nghĩ đến sự tồn tại của những người bạn hàng xóm, Thain ngẩng đầu nhìn về phía đó.

Chỉ khi nhìn qua, hắn mới nhận ra ma tộc tóc tím ở xa trong khu vực quan sát đã quỳ xuống vái chào theo tiêu chuẩn.

Thain vì sợ hãi không chú ý đến xung quanh, nhưng Mạc Dư lại luôn có thể nhìn rõ. Yatis chỉ nghiêng đầu liếc nhìn ngai vàng một cái thì sau đó, Eli lập tức quỳ xuống.

Quả nhiên, sức mạnh tuyệt đối chính là vũ khí tốt nhất để phô trương. Nhìn Yatis mà xem, chỉ là một cái nghiêng đầu nom hết sức dễ thương thôi mà lại thực sự có thể khiến người ta sợ hãi trong nháy mắt

Quá khó, quá khó đối với Ma Vương không có lực công kích như cậu!

Nhưng dù sao mục tiêu thứ nhất đã đạt được, cả ma giới đều đã nghe lệnh, bước tiếp theo chính là hoàn thành mục tiêu thứ hai.

"Được rồi, mời mọi người đứng lên." Mạc Dư duỗi tay làm động tác giơ lên, nói với Thain: "Mọi người tập hợp lại, tôi có chuyện muốn nói."

Lại ngồi lên Tam Hắc, Mạc Dư cúi đầu nhìn đám người mặc toàn đồ màu đen phía dưới.

"Nơi này không thể ở được nữa, anh nên cùng Asilie trở về trước. Mục đích tôi ra ngoài là để tìm ra nguyên nhân khiến thời tiết bất thường. Trước đó, anh nên hồi phục sức khỏe trong lâu đài và chờ đợi nhiệm vụ. Đừng lo lắng đi, tôi hứa rằng vấn đề lương thực sẽ được giải quyết."

Đây không phải là Mạc Dư nói nhảm.

Nếu môi trường bên ngoài lâu đài vẫn như thế này thì quả thực không thể trồng trọt được, nhưng nhiệt độ bên trong lâu đài thì có thể. Địa điểm cần thiết có thể được giải phóng bằng cách phá bỏ một số tòa nhà và gạch lát sàn dư thừa.

Nhưng đây chỉ là tính toán tạm thời của cậu, không thể kéo dài tình trạng này, bản thân Mạc Dư giải thích thời tiết dị thường có thể giải quyết được.

Về phần nguyên nhân, đó là trực giác của cậu đến từ việc nghe câu chuyện của Asilie.

Mưa lớn, tuyết rơi dày đặc, hạn hán. Chỉ mấy tháng mà nó luân phiên nhau thường xuyên, nếu nói không có lý thì ai tin?

“Đa tạ bệ hạ có lòng tốt!” Không biết ai là người lên tiếng trước, sau đó lời nói truyền đi khắp nơi.

Asilie cụp mắt xuống để che đi nỗi thất vọng sâu thẳm trong lòng, đứng im lặng.

Hắn ta nghe được trong lời của Mạc Dư có một ý nghĩa khác, lần này đi thăm dò núi lửa này, hắn ta đột nhiên bị loại trừ. Có lẽ không phải đột ngột mà là Bệ hạ đã dự tính việc này từ lâu.

Ngoài ra, Bệ hạ đã có Yatis chờ đợi bên cạnh, vậy có mang theo hắn ta đi cùng hay không thì có ý nghĩa gì?

"Asilie." Mạc Dư gọi cấp dưới trung thành nhưng đột nhiên im lặng của mình, "Thain giỏi về ma thuật lửa, chúng ta cần anh ấy khám phá con đường trong núi lửa. Nhưng lâu đài của chúng ta cũng quan trọng không kém, tôi cũng cần anh, người có tất cả sự tin tưởng của tôi. Tin tưởng để anh đến đó quản lý nó để tôi yên tâm tiến về phía trước.”

"Đương nhiên." Lời vừa thay đổi, Mạc Dư liếc nhìn ma tộc tóc tím đang tỏ vẻ phục tùng ở một bên: "Anh sẽ có quyền trừng phạt những kẻ không trung thành, Asilie, tôi sẽ đưa cho anh thanh kiếm này mà tôi luôn mang theo bên mình, nó có quyền lực tương đương với tôi, thấy nó tức là nhìn thấy Ma Vương."

Asilie ngẩng đầu lên nhìn Mạc Dư.

Một thanh kiếm vàng lấp lánh từ không trung xuất hiện trong tay của vị vua đang ngồi trong tư thế đầy uy quyền, đôi mắt đen của cậu tỏa ra ánh sáng tin tưởng: “Nếu ai đó mắc lỗi, anh có thể sử dụng nó theo ý mình. Tôi cũng hy vọng Vương quốc Hecate mới sẽ là một đất nước tự do và thịnh vượng, nhưng, như Ma Vương Light đã nói, ai cũng sẽ phải mắc sai lầm, nếu phạm sai lầm thì phải bị trừng phạt! Asilie, sẽ rất khó để sửa chữa! Quản lý nhiều người như vậy, công bằng chính nghĩa, anh có làm được không?"

"Vâng! Thần có thể, thưa bệ hạ!" Asilie giơ hai tay lên quá đầu, cúi đầu nhận lễ vật, trong giây lát hắn ta cảm thấy máu trong người đang cuộn trào một nhiệt quyết mãnh liệt: "Asilie sẽ không bao giờ phụ lòng mong đợi của ngài!"