Chương 17: Tham kiến Tân Vương

Người đàn ông tóc ngắn đứng dậy khỏi ghế nhìn Mạc Dư, đôi mắt đỏ ngầu nhàn nhạt tỏa sáng.

Kết giới trăm năm mới mở một lần, cuộc chiến liên miên với phe cánh ánh sáng đã cướp đi sinh mạng của quá nhiều tộc nhân trưởng thành. Số lượng tộc nhân ngày càng giảm chỉ còn khoảng chục tộc nhân.

Điều này không bình thường.

Có lần Thain cũng nêu vấn đề này với Eli, cố gắng thuyết phục hắn ta cùng nhau tìm cách giải quyết, nhưng Eli chỉ thờ ơ nói rằng ma tộc có tuổi thọ cao, mạnh mẽ và còn có thể sinh con nên không cần phải lo lắng.

Giờ đây, lời nói của Mạc Dư khiến Thain cảm thấy những ý tưởng khác biệt của mình với những người khác đã một lần nữa được công nhận. Cho nên, trận chiến này không thể giao phó cho hắn ta! Bởi kết quả dù thắng hay thua đều có lợi cho yêu tộc.

Thứ mà ma tộc cần không phải là một vị vua hùng mạnh, mà là một người lãnh đạo có thể cho phép tộc nhân của ma tộc có thể sinh sản và sống sót một cách yên bình! Thế cho nên người lãnh đạo này đến từ đâu có quan trọng không?

Thain vốn đã kích động liền cởϊ áσ choàng, đứng dậy ném vương miện lên ghế: “Được, ta đấu với ngươi!”

"Ta và ngươi đều là tộc nhân của Ma tộc, Ma tộc cũng cần có người đứng đầu, không nên làm tổn thương lẫn nhau." Biết trước nói nhiều như vậy sẽ có tác dụng, Mạc Dư bắt đầu tạo điều kiện có lợi cho mình: "Tôi khá tự tin vào khả năng phòng thủ của mình. Nhưng có một điều kiện. Nếu anh có thể gây cho tôi sát thương dù chỉ là một vết thương nhỏ, tôi sẽ nhận thua. Thế nào?”

"Được."

Thain đồng ý không chút do dự, trực tiếp cởi bỏ quần áo, để lộ phần thân trên có từng đường cơ rõ ràng.

Mạc Dư không tránh được mà liếc nhìn dáng người của Thain.

Bắp tay và cơ bụng to là biểu tượng của sự nam tính.

Cậu thực sự muốn có nó!

"Bệ hạ, ngài..." Asilie nhịn không được ở bên cạnh lên tiếng, giọng nói tràn đầy lo lắng: "Ngài thật sự không sao chứ?"

Cho dù sau khi nghe Mạc Dư nói mình đã chịu được đòn tấn công của Yatis và không sao, hắn ta vẫn cảm thấy bất an.

Nhưng tâm trạng này chỉ khiến Eli đang xem vô cùng vui vẻ.

Asilie càng lo lắng thì càng chứng tỏ rằng những gì Mạc Dư tiết lộ với Thain có điều gì đó không đúng. Có thể đó là lời nói dối do Asilie đặc biệt tạo ra để che đậy sự thật rằng Ma vương đời thứ tư không đủ năng lực.

Hắn ta thở ra một hơi, tạm thời quên đi sự oán giận của Thain vì hành động không theo kế hoạch, nhìn chằm chằm vào Mặc Dư.

Cậu trèo xuống khỏi người Tam Hắc một cách khó khăn. Sau khi thoát khỏi rào chắn, cậu đổ mồ hôi đầm đìa, vung vẩy tay chân ngắn ngủn, phải mất mười phút mới leo lên cầu thang giữa đấu trường một cách khó khăn rồi đứng trên đỉnh, mặt đối mặt với Thain đã chờ đợi ở đó từ lâu.

"Lần này chúng ta sẽ chiến đấu một cách chân chính." Thain giơ nắm đấm lên, nhếch khóe miệng với nụ cười kiêu ngạo và tự tin: "Sẵn sàng chưa?"

Mạc Dư gật đầu, chịu đựng cảm giác khó chịu khi rời khỏi ba tấm lá chắn màu đen, vẻ mặt nghiêm túc: “Nào, tôi đã sẵn sàng.”

Người đàn ông tóc đỏ ngay tại chỗ hạ thấp phần thân trên, nắm chặt hai tay rồi giơ lên để tập trung sức lực. Những vòng lửa đỏ tụ tập xung quanh hắn ta, phần tối nhất của ngọn lửa là cánh tay phải của hắn ta.

"Hỏa quyền!" Dường như hắn ta cố ý hét lên nhắc nhở Mạc Dư, vừa nói xong, Thain lại vung nắm đấm lên.

Theo Mạc Dư đánh giá, cú đấm này thật sự rất đáng sợ.

Không có kết giới bảo vệ, theo trực giác cậu cảm nhận được không khí xung quanh trở nên nóng hơn và loãng hơn, đồng thời cậu cũng tận mắt nhìn thấy không gian xung quanh Thain có cảm giác vặn vẹo.

Nhưng ngay sau đó, hệ thống nhắc nhở quen thuộc vang lên trước khi cú đấm chạm tới anh: [Phòng thủ tuyệt đối. ]

Đây là điều mà đòn tấn công trước đó của Thain đã nói với Mạc Dư, phòng ngự tuyệt đối sẽ được kích hoạt trước khi đòn tấn công của đối thủ đến gần cậu ở một mức độ nhất định.

Vì vậy, ảnh hưởng của nguyên tố lửa tiêu tan ngay lập tức.

Mạc Dư thậm chí còn cảm thấy nắm đấm của Thain tạo ra một cơn gió trước khi đáp xuống đầu cậu.

Nhưng trong mắt tất cả tộc nhân đang theo dõi, đây chính là điều bọn họ nhìn thấy. Thain sử dụng đòn tấn công hỗn hợp ma thuật vật lý mạnh nhất của mình để đánh vào đầu vị vua trẻ tuổi.

Đúng lúc đó, ngọn lửa lao lên không trung và bao bọc hoàn toàn thân hình nhỏ bé.

Chắc chết rồi đến một mãnh xương cũng sẽ nát vụng cũng không còn đúng không?

Nếu tộc nhân đến từ thế giới khác này không kiêu ngạo như thế thì hắn sẽ không bao giờ có kết quả như vậy. Những ma tộc vẫn còn chút thương cảm mà thở dài.

Vốn dĩ trong lòng họ, hình ảnh Ma Vương dị giới đã không còn mạnh mẽ và hoàn hảo như vậy nữa. Sau khi nhìn thấy cảnh này, họ càng cảm thấy buồn hơn.

Nhưng điều khiến họ không thể tin được là Vương Thain của họ lại đang thật sự rất ngạc nhiên đến mức không tin mà rút tay lại.

Sau khi ngọn lửa bùng cháy, vẫn còn một bóng người nhỏ bé đứng ở nơi mà mọi người cho rằng tro bụi sẽ dần tan đi. Cậu có mái tóc đen, đôi mắt to tròn và nụ cười tươi. Ngọn lửa còn chưa tiêu tan phía sau khiến hình ảnh của cậu đột nhiên trở nên huyền bí.

Đúng vậy, Ma vương đến từ dị giới này không hề hấn gì, ngay cả quần áo trên người cũng không hề bị cháy.

Rõ ràng bọn họ không thấy cậu huy động bất kỳ nguyên tố ma thuật nào, nhưng cậu đã chặn được tất cả.

Người này dùng gì để tránh được thế? Chẳng lẽ là dựa vào thể chất dẻo dai luồn lách ư?!

Kinh ngạc thật đó!

Sau cú sốc, không biết ai bắt đầu xì xầm: "Ma Vương Light vĩ đại đã để lại lời tiên tri rằng một vị Ma Vương mạnh mẽ và bất khả chiến bại sẽ xuất hiện và dẫn dắt chúng ta chinh phục thế giới thành công..."

"Là vị Ma Vương này!"

"Tham kiến Tân Vương!!!"

“Này, chờ đã, người đứng cạnh bệ hạ là ngài Yatis à?”

"Quả nhiên là ngài Yatis! Ma tướng mạnh mẽ nhất ma tộc Yatis cũng nghênh đón tân vương bệ hạ luôn kìa!"