Editor: Erin Kyori
Beta: LyLy
Tần Cẩn Ngôn không nghĩ tới Hoàng Yêu sẽ nói đến việc giải trừ hôn ước, rõ ràng lúc trước cô biểu hiện rất nóng lòng muốn cùng hắn kết hôn mà.
"Được thôi, nếu giải trừ hôn ước rồi thì về sau cô đừng mơ tới cầu xin tôi." Tần Cẩn Ngôn cứng miệng đáp nhưng trong lòng lại rầu rĩ, rõ ràng hắn phải vui vẻ mới phải chứ.
"Vậy nên, cậu cũng đừng quản chuyện của tôi." Hoàng Yêu xoay bút, sau đó lập tức lấy điện thoại ra nhấn số của Lâm Tuyết Bình.
"Này, Hạ Vô Ưu, cô nói giải trừ hôn ước liền giải trừ sao? Như thế chẳng phải làm bổn thiếu gia mất mặt hay sao! " Tần Cẩn Ngôn vội vàng đoạt lấy điện thoại của Hoàng Yêu.
"Muốn giải trừ hôn ước cũng phải là bổn thiếu gia giải trừ! " Tần Cẩn Ngôn hừ lạnh một tiếng rồi gọi điện cho cha mẹ hắn.
"Alo, cha, con muốn cùng Hạ Vô Ưu giải trừ hôn ước! Người con thích là An Tâm Tâm. " Tần Cẩn Ngôn vừa nói chuyện điện thoại, một bên lại để ý xem Hoàng Yêu có phản ứng gì hay không.
Nhưng nhìn đến trên mặt Hoàng Yêu cũng không có biểu tình phẫn nộ hoặc là khổ sở gì, trong lòng Tần Cẩn Ngôn ngoài bực mình thì còn có nhàn nhạt mất mát.
Không ngoài ý muốn, Tần Cẩn Ngôn bị cha Tần giáo huấn một phen rồi cúp điện thoại.
" Hạ Vô Ưu, cha tôi không đồng ý giải trừ hôn ước, bổn thiếu gia lại cho cô một cơ hội, đi mua đồ uống cho bổn thiếu gia!! " Tần Cẩn Ngôn thấp giọng khụ một tiếng, vẻ mặt ngạo kiều nói.
" Phốc! Tần Cẩn Ngôn này rõ ràng không muốn cùng ma nữ đại đại giải trừ hôn ước, còn bày ra dáng vẻ ngạo kiều này, thật ngu ngốc! " Nháo Nháo nhịn không được cười ra tiếng, sau đó mở bảng số liệu ra nhìn nhìn.
"Nga, hảo cảm của Tần Cẩn Ngôn dành cho người tới 75 điểm lận!" Nhớ rõ là vào thời điểm Hoàng Yêu vừa tới, giá trị hảo cảm của Tần Cẩn Ngôn đối với cô là số âm.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì làm cho giá trị hảo cảm của Tần Cẩn Ngôn tăng nhanh như vậy? Nháo Nháo tỏ vẻ tình cảm của con người thật phức tạp, tình cảm là việc không thể nói trước được.
Tần Cẩn Ngôn mặc dù tỏ vẻ ghét bỏ Hoàng Yêu, nhưng lúc cô đưa ra ý định giải trừ hôn ước hắn lại luyến tiếc.
Không thể không nói, nam nhân thật kỳ lạ.
"A, hảo cảm của Nam Vô Quyết đối với ngài là 65, so với Mạc Bắc Sanh còn cao hơn 10 điểm này. Thật là lạ." Nháo Nháo kinh ngạc nhìn số liệu, không nghĩ tới soái ca lạnh nhạt so với nam nhân ôn nhu ấm áp còn thích Hoàng Yêu nhiều hơn một chút.
"An Tâm Tâm thì sao?" Hoàng Yêu hỏi.
"Số liệu rất kỳ quái." Nháo Nháo nhìn bản thuộc tính có số liệu liên tục thay đổi, không thể nói rõ là hảo cảm hay là hâm mộ, cũng có thể là một loại cảm xúc nào khác.
Hoàng Yêu sờ sờ cằm, khóe miệng nhếch lên một đường cong ý vị thâm trường.
"Này, Hạ Vô Ưu, cô phát ngốc cái gì, đi mua đồ uống đi." Tần Cẩn Ngôn thấy Hoàng Yêu không lên tiếng liền mở miệng nhắc nhở.
Hoàng Yêu liếc nhìn hắn một cái, ngồi tại vị trí không nhúc nhích, không khí nhất thời trở nên xấu hổ.
"Để tôi đi mua, các cậu muốn uống gì?" An Tâm Tâm cắn cắn môi dưới, thấy thế liền mở miệng nói.
"Một ly sữa bò ấm" Không chờ Tần Cẩn Ngôn mở miệng, Hoàng Yêu liền không khách khí nói trước.
"Cô dựa vào cái gì mà bắt Tâm Tâm đi mua?" Tần Cẩn Ngôn chỉ vào Hoàng Yêu lên án nói.
"Chát! " Tiếng vang thanh thúy ở phòng học vang lên, Hoàng Yêu gạt tay Tần Cẩn Ngôn ra "Nhẫn nại của tôi có giới hạn."
Hoàng Yêu cất hết dụng cụ học tập trên bàn vào cặp, vuốt vuốt mái tóc dài "Cậu không nghe rõ sao? Là chính cô ta muốn đi mua, tôi cũng không có sai cô ta đi. "
Tần Cẩn Ngôn bị nghẹn nói không ra lời, nhìn Hoàng Yêu đi xa hỏi: "Này, Hạ Vô Ưu, cô đi đâu đó?"
"Học thêm." Hoàng Yêu rời đi cũng không quay đầu lại, bỏ lại vẻ mặt bực mình của Tần Cẩn Ngôn cùng vẻ mặt xấu hổ của An Tâm Tâm.
"Tâm Tâm, cậu đừng nóng giận. Tính tình Hạ Vô Ưu trước giờ vẫn đại tiểu thư như vậy. Cậu mới là tốt nhất." Tần Cẩn Ngôn nhìn An Tâm Tâm trầm mặc không lên tiếng liền mở miệng khuyên nhủ.
"Tần Cẩn Ngôn, cậu có thể đừng quấn lấy tôi không?" An Tâm Tâm mím môi, nghiêm túc nhìn Tần Cẩn Ngôn: "Cậu không phát hiện sao? Hiện tại số lần cậu nhắc tới cậu ấy nhiều hơn so với tôi rất nhiều, hơn nữa ánh mắt của cậu đều ở trên người cậu ấy, cậu xác định cậu thích tôi sao?"