Chương 7 Tra nam vô sỉ đột nhập

Vì cái gì?

Rõ ràng là rào an ninh trong khu căn hộ rất nghiêm ngặt, đến mức không thể cho những người không phải cư dân vào trong, vì vậy chỉ cậu mới có thể trực tiếp ra vào, nhưng tại sao ngay thời khắc này, người đàn ông đã làm cho cậu bị ám ảnh đến mức trở thành bóng ma ác mộng lại đứng sừng sững ngay trước mặt?

“Bảo bối.”

Lăng Hãn mặc một bộ âu phục, sắc mặt không được tốt lắm, nhưng lại như cũ làm ra bộ dạng tỏ vẻ ân cần, nhẹ giọng nói:

“Anh tới đón em về nhà.”

Kết cấu cứng và lạnh của tay nắm cửa khiến lòng bàn tay cậu khó chịu, Thẩm Dư Đình hít sâu một hơi, gằn từng chữ:

"Đây mới là nhà của tôi. Mời anh rời khỏi đây ngay lập tức."

Lăng Hàn dường như không nghe thấy:

“Bảo bối, anh yêu em, anh biết em không muốn ly hôn với anh, đúng không?”

Hắn lời nói thâm tình, trong ánh mắt phảng phất tràn đầy tình yêu, nhưng lòng bàn tay lại kiên quyết chống ván cửa, không cho Thẩm Dư Đình có cơ hội mở ra.

Chỉ là trong giây tiếp theo, hắn đột nhiên thấy Thẩm Dư Đình - người đang có vẻ sợ hãi nép bên trong cánh cửa, tay dứt khoát nhấn nút - đó là chuông báo động khẩn cấp được truyền trực tiếp đến hệ thống an ninh bảo vệ.

“Làm cái gì vậy?”

Lăng Hãn sắc mặt cuối cùng cũng thay đổi, vẻ mặt dịu dàng tan vỡ thành bột phấn, giống hệt như mấy tháng trước, hắn đột nhiên cao giọng hung tợn nói:

“Tôi sẽ không đồng ý ly hôn! Tôi là chồng em, em có nhiệm vụ phải làm thỏa mãi tôi, đó là điều đúng đắn nên làm. Nhìn những người song tính khác ở nhà đều chiều chồng như thế nào, còn em thì sao? Chuyện giường chiếu cái gì cũng không biết, lúc làʍ t̠ìиɦ trông có khác gì xác chết không. Tôi chẳng qua là nhu cầu cao một chút, có cái gì sai?”

Từng câu mang theo lời nói ác ý như lưỡi dao sắc bén, găm thật sâu vào trái tim của Thẩm Dư Đình. Cậu gắt gao mà chống vào cánh cửa, nhưng hoàn toàn địch không lại sức lực của Lăng Hãn. May mắn thay, nhóm bảo vệ an ninh trong vòng vài phút nhận được tin báo đã đuổi đến nơi. Nhân viên mặc đồng phục bảo vệ sửng sốt một chút, nhanh chóng tiến lên ngăn lại Lăng Hãn đang phát tiết, nửa cưỡng ép đưa người rời khỏi hiện trường.

Thẩm Uyên về đến nhà, liền thấy Thẩm Dư Đình ôm đầu gối, người co lại như quả bóng nhỏ cuộn tròn trên ghế sô pha. Hắn đã biết chuyện gì xảy ra từ dưới khu nhà, hiếm khi mất bình tĩnh vô cớ như vậy. Cứ mắng mỏ phòng an ninh của khu nhà làm ăn như thế nào, tại sao lại cho người lạ vào mà không có sự đồng ý của chủ sở hữu.

Đội an ninh điêu đứng không nói nổi, Lăng Hãn ở trong khu này mối quan hệ rất rộng, hơn nữa còn có bạn hữu sống trong ở đây, liền theo những người chủ căn hộ khác vào thang máy, ai cũng không thể tưởng được hắn là tới gây phiền toái.

“Đình Đình.”

Thẩm Uyên ngồi xuống sô pha, tìm một chủ đề nhẹ nhàng, hỏi nhỏ:

“Hôm nay chúng ta ra ngoài ăn tối.”

Thẩm Dư Đình sắc mặt không tốt lắm, nhưng tinh thần vẫn còn tỉnh táo, chỉ lắc đầu nói:

"Con không muốn ra ngoài."

"Vậy bữa tối bảo bối muốn ăn gì? Baba sẽ nấu."

Tay nghề của Thẩm Uyên rất tốt, nhưng lại rất bận rộn với công việc, sau khi tốt nghiệp, Thẩm Uyên rất ít khi tự mình vào bếp, từ khi Thẩm Dư Đình rời đi, cũng không vào bếp nữa.

Thẩm Dư Đình ngẩng đầu, trên mặt lộ ra một chút chờ mong, nghiêng đầu suy nghĩ trong chốc lát, liền báo ra tên vài món ăn, đều là những món trước đây cậu thích ăn.

Thẩm Uyên thấy cẫu đã nguyện ý nói chuyện, dường như không chịu ảnh hưởng quá lớn, liền thở phào nhẹ nhõm, xoay người bước vào phòng bếp.

Vừa kéo tủ lạnh ra, nhìn không gian trống rỗng bên trong, Thẩm Uyên mới nhớ tới dì Tư mới về quê nghỉ phép hai tuần, cũng không có người tới bổ sung kiểm kê tủ lạnh.

Thẩm Dư Đình đi theo phía sau đột nhiên mỉm cười. Cậu hiếm khi thấy bộ dáng Thẩm Uyên như vậy, lông mày và mắt đều cong lên.

"Ở nhà chờ một chút, baba đi ra ngoài mua đồ ăn.”

“Thôi đi, phiền phức quá.” Thẩm Dư Đình nói xong, nghĩ nghĩ, lại nói:

“Lên mạng mua đi.”

Trên thực tế, Thẩm Uyên hoàn toàn có thể trực tiếp kêu trợ lý đưa tới, nhưng hắn vẫn ngồi bên cạnh Thẩm Dư Đình, hai ba con đối diện với màn hình điện thoại di động nhỏ, một bên thương lượng một bên đặt hàng, bất tri bất giác thế nhưng lại mua được hàng trăm loại nguyên liệu nấu ăn.