Chương 15

Hẹn hò với Kang Tae Wan.

Cô chỉ tưởng tượng nó một lần, nhưng cô không nghĩ quá nhiều về nó. Đó là điều không thể. Kang Tae Wan càng ngày càng nổi tiếng hơn. Và không chỉ trong trường học của họ, các học sinh từ các trường nữ sinh gần đó cũng sẽ đến trước cổng trường của họ chỉ để được nhìn thoáng qua cậu ấy.

Các học sinh thậm chí còn bắt đầu chia sẻ những bức ảnh họ chụp Kang Tae Wan. Khi Ha Yeon ngạc nhiên khi thấy điều này, tất cả bạn bè của cô đều cười và hỏi tại sao cô lại ngạc nhiên đến vậy.

“Tớ nghĩ có rất nhiều người trong số họ là tiền bối và hậu bối của chúng ta. Không, thực ra, tớ chắc chắn đó. Cách đây không lâu, tớ đang đi vệ sinh thì tình cờ gặp một em năm nhất. Điện thoại của em ấy rơi xuống sàn và tớ thấy hình nền là ảnh của Kang Tae Wan. Không phải cậu ấy đã trở thành người nổi tiếng rồi sao?

"Đúng đó. Chà, tớ nghĩ có thể gọi cậu ấy là người nổi tiếng được rồi. Theo những gì tớ nghe được thì cậu ấy đang được nhiều công ty giải trí khác nhau săn đón.”

“Đúng vậy, hai ngày trước, có người ở MU đã đứng trước cổng trường với hy vọng tuyển được Kang Tae Wan.”

"Điều đó thật điên rồ mà. Bây giờ tớ nên chụp càng nhiều ảnh càng tốt. Bằng cách đó, tớ có thể khoe khoang sau này về việc tớ đã từng học cùng trường với cậu ấy như thế nào ”.

Khi nghe các bạn trong lớp mình nói chuyện, Ha Yeon không thể nói được gì. Bất cứ khi nào nghe những câu chuyện như thế này, cô đều có cảm giác như Kang Tae Wan mà cô biết vào buổi sáng là một người xa lạ. Có lẽ những buổi sáng họ trải qua đều chỉ là một giấc mơ mà thôi.

Cảm giác này càng mãnh liệt hơn mỗi khi cô nhìn thấy những bức ảnh của cậu trên tạp chí. Cậu ấy thường làm việc với những người mẫu nữ xinh đẹp.

Cậu ấy sẽ chụp ảnh với những người mẫu nữ mà cô ngưỡng mộ. Cậu ấy cũng làm việc với các thần tượng nữ. Bất cứ khi nào điều này xảy ra, các nam sinh sẽ tụ tập xung quanh cậu ấy.

Tất nhiên, những người không thân thiết lắm với Kang Tae Wan sẽ không lên tiếng và đứng về phía sau, nhưng họ vẫn đứng đó và quan sát cậu.

"Này! Kang Tae Wan! Mày có nhắn tin cho Yu Ha In không?”

Một người bạn của Tae Wan hét lên câu hỏi. Yu Ha In là thành viên dễ thương của một nhóm nhạc nữ nổi tiếng được các chàng trai yêu thích. Ngay cả Ha Yeon cũng nhận ra cô ấy. Bất cứ khi nào cô bật ti vi lên, cô đều nhìn thấy một quảng cáo có hình cô ấy trong đó.

“Mày có bức ảnh nào chụp với cô ấy không? Cô ấy như thế nào? Yu Ha In trông thế nào? Cô ấy có xinh không? Cô ấy có tốt bụng không?”

“Ồ, còn giọng nói của cô ấy thì sao?”

“Tuyệt thật đó! Hãy gọi cho cô ấy một lần đi! Sao nào? Được không?"

Các nam sinh vây quanh Kang Tae Wan và bắt đầu làm phiền cậu.

“Cô ấy chỉ gửi cho tao một tin nhắn vì phép lịch sự mà thôi. ”

“Ai gửi một tin nhắn như thế này chỉ vì phép lịch sự chứ?”

“Bọn tao không có kiểu quan hệ như vậy. Chắc chắn không phải hẹn hò và tao thậm chí còn không thích cô ấy.”

“Ờ, được rồi.”

“Vậy trong lúc tâm trạng tao còn đang tốt, sao tụi mày không biến đi?”

Chỉ đến khi khuôn mặt Kang Tae Wan trở nên giận dữ thì các học sinh mới bình tĩnh lại và bỏ đi.

Bất cứ khi nào điều này xảy ra, các nữ sinh sẽ tụ tập thành nhóm nhỏ khoảng hai hoặc ba người và bắt đầu thì thầm với vẻ mặt lạnh lùng. Họ không biết rằng cậu ấy có quan hệ tốt với Yu Ha In. Họ bĩu môi.

“Cậu ấy đang liên lạc với Yu Ha In. Làm sao ai trong chúng ta có thể cạnh tranh được với điều đó cơ chứ?”

Ai đó đã nói điều này.

Đúng vậy.

Ha Yeon tự nhủ.

Làm sao Kang Tae Wan có thể để ý đến cô? Đó là những gì mà Ha Yeon nghĩ. Cô tự thuyết phục mình rằng sự quan tâm mà cậu dành cho cô chỉ đơn thuần là "một cảm giác khó tả vào lúc này" mà thôi.

Họ thân thiết hơn mức bạn bè một chút, nhưng họ không bao giờ có thể trở thành người yêu được. Mặc dù có điều gì đó bí mật tồn tại giữa họ nhưng nó không bao giờ có thể được chứng minh. Nó sẽ đơn giản biến mất mà không ai hay biết.

Cô nghĩ rằng sẽ ổn thôi nếu mối quan hệ của họ là thứ gì đó sẽ tan biến như sương mù trong tương lai. Nhưng sau đó Kang Tae Wan đã tỏ tình với cô.

Đó là một lời tỏ tình bất ngờ nhưng chỉ có một kết quả duy nhất.

Từ chối cậu ấy.

Ha Yeon không thể đồng ý với Tae Wan. Cậu quá đẹp trai và nổi tiếng để ở bên một người như cô. Cô vốn đã cảm thấy không thoải mái trước tất cả sự chú ý mà cô nhận được vì chiều cao của mình. Cô không muốn bị chú ý nhiều hơn nữa vì Kang Tae Wan.

Hơn hết, họ mới là học sinh lớp 11. Cô không muốn hẹn hò với ai ở giai đoạn này. Vì vậy, chỉ có một câu trả lời mà thôi. Cô đã quyết định những gì cô sẽ nói. Bước chân cô nặng trĩu khi cô bước tới trường.

Cô cố tình đến muộn hơn thường lệ mười phút. Khi đến trước cổng trường, cô dừng lại. Cô ngẩng đầu lên và thấy những cánh hoa anh đào đang rơi. Ha Yeon lơ đãng đứng tại chỗ nhưng cô không thể bắt được một cánh hoa nào.

Sẽ thật tuyệt nếu một cánh hoa rơi lên mặt cô.

Nhưng những cánh hoa anh đào đã lảng tránh cô. Ha Yeon vừa định bắt đầu bước đi thì cô nhìn về phía trước.

Ánh nắng bắt đầu xuyên qua đám mây và chiếu xuống hàng cây hoa anh đào. Khi gió thổi qua, những cánh hoa màu hồng lấp lánh trước khi lắng xuống.

Ngôi trường ngập trong màu hoa, bầu trời trong xanh, ánh nắng trong trẻo. Kang Tae Wan mặc đồng phục học sinh đứng giữa khung cảnh tuyệt đẹp này. Cô không thể phủ nhận rằng cảnh tượng này thật đẹp.

Mọi thứ xung quanh cậu đều rực rỡ như vậy, vậy thì tại sao trông cậu lại càng tỏa sáng hơn tất cả?

Khi Ha Yeon đang suy nghĩ, Tae Wan đã bắt đầu đi về phía cô. Khi cậu đã đến trước mặt cô, Ha Yeon tự nhiên ngẩng đầu lên. Đầu và vai cậu phủ đầy cánh hoa anh đào. Thay vì hỏi cậu bất cứ điều gì, cô chỉ nhìn chằm chằm vào cậu.

“Tớ đã nghĩ đi nghĩ lại và nhận ra rằng hôm qua tớ chưa chuẩn bị hoa cho cậu.”

Kang Tae Wan đưa tay ra trước mặt cô. Có một đống lớn cánh hoa anh đào màu hồng đang nằm giữa hai lòng bàn tay cậu.

“Đây, hoa cậu thích này.”

“...”

“Trước khi cậu hiểu lầm thì tớ sẽ nói trước. Tớ không nhặt từ dưới đất lên đâu. Tớ bắt lấy trước khi chúng rơi xuống.”

Ha Yeon nhìn qua nhìn lại giữa đôi bàn tay phủ đầy màu hồng và khuôn mặt của Tae Wan. Việc bắt được một cánh hoa đã đủ khó khăn rồi, vậy cậu ấy gom được tất cả những cánh hoa này mất bao lâu? Những cánh hoa trong tay cậu bắt đầu rung rinh khi một làn gió thổi qua giữa họ.

“Và tớ đã quên nói với cậu điều này vì hôm qua tớ quá lo lắng.”

Cô nghe thấy giọng nói trầm thấp của cậu.

"Tớ thích cậu."

Khi Tae Wan nói những lời này, những cánh hoa anh đào trong tay cậu bay ra như những con bướm. Khi thế giới xung quanh cô bắt đầu chuyển sang màu hồng, Kang Tae Wan đứng ở giữa và nói lại một lần nữa.

“Tớ thích cậu, Na Ha Yeon à.”

Những cánh hoa trước đây đã tránh né cô giờ đang bay trên đầu cô. Cơ thể Ha Yeon dần dần được nhuộm hồng.

"Tớ thích cậu."

Cậu ấy lặp lại một lần nữa. Ha Yeon nhìn chằm chằm vào cậu.

Cô cần phải từ chối cậu.

Nhưng cô không thể.

Nụ cười của Kang TaeWan còn sáng hơn cả bầu trời. Khi cô nhìn cậu, được nhuộm bởi những bông hoa anh đào màu hồng, cô không thể nghĩ ra cách nào để từ chối cậu.

Và thế là mối tình đầu của cả hai bắt đầu.