Chương 33: Chân tướng tàn nhẫn

Lưu Manh Thỏ - Chương 33: Chân tướng tàn nhẫn

Chương 33: Chân tướng tàn nhẫn

Đang lúc môi mọng chạm nhau, như là lửa xúc giác ở ngực tựa như sinh khí, ta thở nặng nề, Thỏ Thỏ đảm nhiệm vuốt ve môi ta, không hời hợt như ban đầu, càng không có dục hỏa chiếm lấy, đầu lưỡi nhẹ nhàng nhô ra, liếʍ xoa, nàng đem đến cho ta mọi câu dẫn, ta ngâm dài một tiếng, không nhịn được, hai tay ôm hông Thỏ Thỏ, dùng sức một chút, đem nàng đặt dưới người.

Đang lúc hai mắt nhìn nhau, Thỏ Thỏ tựa tiếu phi tiếu nhìn ta, hai gò má đỏ ửng, môi đỏ mọng câu người, khiến ta không giữ được mình, không suy nghĩ thêm khác nhau chủng tộc cái gì, sống lâu cái gì, vào lúc này, ta chỉ muốn vĩnh viễn chiếm lấy nàng.

Cúi đầu, hôn đôi môi đỏ mọng, nắm lấy, dùng sức dày xéo, hai cái lưỡi nhỏ cùng du đãng trơn trượt lướt trên răng môi, không chút khe hở, nụ cười trong mắt Thỏ Thỏ không thấy, thay vào đó là dục ngữ mê ly, tay nhỏ bé đặt trên vai ta, để ta bắt lấy.

Buồng xe nhỏ nháy mắt ấm lên, lưỡi quấn lấy nhau, đôi môi hấp dẫn khiến ta nhịn không được, tay phải từ trên cổ Thỏ Thỏ chậm rãi dời xuống đến chỗ mềm mại kia, dừng lại nhẹ nhàng nắn bóp vuốt ve.

"Ừm... Nhược Nhược — —"

Thỏ Thỏ lặp đi lặp lại âm thanh càng thêm gợi lên dục hỏa của ta, từng nụ hôn rơi lên cổ nàng, đang lúc xen lẫn từng đợt duẫn nút, cả người toàn bộ đè lên người nàng, Thỏ Thỏ dưới người ta thở gấp, quyến rũ động lòng người không nói ra được, khi ta tiến hành bước vén váy nàng lên, bàn tay nhỏ bé của Thỏ Thỏ lại bắt được cái tay xấu của ta, ánh mắt nàng trở nên mê ly cười nhìn ta.

"Nhược Nhược, không phải ngươi ở chỗ này muốn ta chứ?"

Ách — —

Ta im lặng nhìn Thỏ Thỏ, nhân lúc ta ngẩn người, người ta liền đẩy ta một cái, ngồi dậy như không có gì chỉnh trang lại quần áo. Ta bất đắc dĩ nhìn, rõ ràng muốn tìm bất mãn.

"Sao vậy, Thỏ Thỏ, yêu tinh không chú trọng tình hình, không chú trọng đến xe chấn sao?"

Thỏ Thỏ nhanh chóng nghiêng đầu, cáu giận nhìn ta, gò má ửng đỏ một mảnh.

"Ta để cho ngươi nói bậy."

"Ah — —"

Được rồi, ta thừa nhận tìиɧ ɖu͙© còn ảnh hưởng đến sức khỏe cả người, cúi đầu nhìn một hàng dấu răng trên cổ, nhìn Thỏ Thỏ một bên mặt đầy đắc ý, ta làm bộ bất đắc dĩ, trong lòng đã sớm vui vẻ không nhịn được. Thỏ Thỏ, Thỏ Thỏ, Thỏ Thỏ của ta đã trở lại.

Nghĩ tới đây, một cổ hơi nóng từ bụng trào lên, ta cắn môi dưới nhịn lại, Thỏ Thỏ nhìn ta ngẩn ra, nũng nịu cười một tiếng, cúi người giúp ta chỉnh lại quần áo, lần này ta càng không nhịn được, quản nàng là yêu tinh cái gì, không phép tắc đưa tay ra, kéo nàng đến, cúi đầu xuống hung hãn dày xéo đôi môi đỏ kia.

"Không sợ ta cắn ngươi?"

Thỏ Thỏ thở hổn hển, còn không quên lên tiếng trêu chọc.

Ta dùng sức hô trứ khí, trong mắt chỉ có môi nàng.

"Ngươi cắn chết ta đi!"

*****************************************************************************************

Mười ngón tay đan nhau, sóng vai đi về nhà, mở cửa, ta dắt tay Thỏ Thỏ đến trước ghế sofa, nhìn gương mặt nàng mắc cỡ đỏ bừng, âm thầm đắc ý, không nhịn được nắm cằm nàng đi trêu chọc.

"Ngươi còn xấu hổ sao?"

"Khốn kiếp!"

Thỏ Thỏ ngẩng đầu trừng ta, mặt đầy kiều đỏ, ta nhẹ nhàng cười, đưa tay đem Thỏ Thỏ ôm sát vào ngực, muốn để cho nàng lắng nghe tiếng tim ta đập, nói cho nàng biết tình yêu của ta.

Ôm thật chặt, không quá nhiều lời, vào lúc này không cần Thỏ Thỏ đọc tâm lòng ta đã toàn bộ giao cho nàng, Thỏ Thỏ ôn thuận tựa vào ngực ta, tay thỉnh thoảng nắm lọn tóc của ta đùa bỡn, hồi lâu, nhẹ nhàng mở miệng.

"Nhược Nhược."

"Ừ?"

Cúi đầu hôn trán nàng một cái, ta đáp lại.

Thỏ Thỏ ngẩng đầu nhìn ta, đôi mắt vốn vui sướиɠ lúc này lại thêm một lớp hơi nước. Ta nhìn nàng như vậy có chút đau lòng, lắc đầu một cái, tay càng ôm chặt nàng hơn. Khi ta đang an ủi Thỏ Thỏ thỏa mãn ưu tư, đem đầu tựa vào ngực ta, chậm rãi lên tiếng.

"Nhược Nhược, mỗ mỗ từng nói, giữa chúng ta có duyên ngàn đời, tình giữa chúng ta vĩnh viễn không dứt, có thể đến giờ ta cũng chưa từng nghĩ ngươi sẽ rời đi."

"Ừ."

Ta lẳng lặng đáp lại Thỏ Thỏ, không có ngăn lời nàng nói, có vài việc u mê cũng nên tháo bỏ, dù sao ta đã quyết phải vĩnh viễn cùng nàng sống chung.

"Kiếp trước, ta rốt cuộc là yêu tình gì?"

"Ta cũng không biết."

Lời Thỏ Thỏ khiến ta kinh sợ, ta cúi đầu xuống, kinh ngạc nhìn Thỏ Thỏ. Không phải chứ, đại tỷ ngươi không biết? không lẽ ta là tứ bất tượng?!

Thỏ Thỏ hai tròng mắt ta không tin, chậm rãi thở dài, ôm cổ ta.

"Là thật, Nhược Nhược, từ khi chúng ta gặp nhau ngươi là lấy hình người đối với ta, thân phận thật sự của ngươi, không chỉ ta ngay cả mỗ mỗ cũng chỉ gặp một lần."

Ách, vậy thì nó có hình dáng gì chứ?"

Ta nhìn nàng, không bỏ ý truy hỏi, tuy nói kiếp trước là gì với hiện tại không liên quan, nhưng vẫn luôn làm hài lòng người có hiếu kỳ, kiếp trước của mình là cái gì nhất định muốn biết rõ ah! giả như ta cũng là một thỏ tinh, vậy thì từ nay về sau cũng không ăn thịt thỏ nữa, lỡ như không cẩn thận ăn thịt đồng tộc của mình, thì sao chịu nổi ah!

Thỏ Thỏ nhìn ánh mắt của ta nhẹ nhàng cười 1 tiếng, lắc đầu.

"Nhược Nhược, ngươi nghĩ gì vậy, ngươi, ân, hẳn không phải là thỏ tinh."

"Nga."

Ta thở dài 1 cái, không phải thỏ thì tốt.

Tay Thỏ Thỏ sờ má ta, nhìn ta nhẹ nhàng cười.

"Thân phận thực sự của ngươi rất kỳ quái, có chút giống thỏ nhưng cũng không phải, ngay cả mỗ mỗ cũng không nói ra được rốt cuộc giống gì."

"Không phải thỏ, không lẽ là biến dị sao?"

"Không phải ah, ngươi khi đó vì ta mà cùng lang tộc phân tranh, biến thành nguyên hình khiến mọi người chúng ta thất kinh."

Thỏ Thỏ không nhanh không chậm nói ra những lời này, tựa như móc tim nàng, mà ta cũng biết được đời trước mình ra sao, nhất định là trợ giúp Thỏ Thỏ đối phó lão lang, bị gϊếŧ chết. Bà nội nó, xem ra sau này ta phải lấy chút thịt sói bồi bổ một chút!

"Thỏ Thỏ, thân phận thực sự của ta là như thế nào? ta nhớ ngươi có nói qua thân phận thực sự của Hồng Nhi, cao lớn uy vũ, là hỏa hồ thuần tính, so với hồ lô oa còn trâu hơn, há miệng ngậm chính là cửu vị chân hỏa."

Thỏ Thỏ nhìn ta cười, gật đầu.

"Đúng vậy, không chỉ Hồng Nhi, ngay cả Ư ơ ng Tử cũng rất giỏi. Đặc biệt nàng được tuyển làm 'Kim Tôn', vì hình mèo cực lớn, cả người vàng ánh rực rỡ màu lông."

"Vậy còn ta?"

Ta có chút nóng nảy hỏi, không nhịn được nghĩ đến hình dáng của mình, ngay cả 2 tên kia cũng nhẹ như gió, ta khẳng định cũng rất tuấn tú!

"Ngươi ah, Nhược Nhược thân phận thực sự rất khả ái, ta có thể chạm bằng tay."

--!!!

Cái gì ah! ta tức giận nhìn Thỏ Thỏ, cảm tình của ta đối với động vật thường không có gì khắc nhau? nhìn ra lửa giận của ta, Thỏ Thỏ nâng người lên, cười hôn một cái lên miệng ta, trấn an.

"Được rồi, ngươi dùng tiểu sở trường kiếp trước của ngươi có thể biến thành đủ loại động vật, đúng rồi, không phải ngươi thích xem Tây Du Ký sao, có chút giống Tôn Ngộ Không có 72 phép biến hóa đó. Nhưng thân phận thực sự của người rất khả ái, nho nhỏ được ta bưng trong lòng bàn tay, có chút giống thỏ, nhưng tai lại rũ xuống, người mập phì, khiến người yêu thích, chỉ là..."

Nói đến chỗ này Thỏ Thỏ có chút nghẹn ngào, nằm trong ngực ta không chịu thêm nữa, ta có chút đau lòng thay nàng, đưa tay vỗ nhẹ cái người đang run rẩy, nhỏ giọng nói.

"Chúng ta không nói nữa, ta đi làm cà rốt xào cho ngươi, ha?"

"Ừ."

Thỏ Thỏ nhẹ giọng đáp lời, ta cười đem nàng ôm lấy, để trên sofa, còn mình mặc tạp dề chạy vào bếp bắt đầu bận rộn, nhưng lại có chút không yên lòng, ngươi nói kiếp trước ta rốt cuộc là gì? nho nhỏ, có chút giống thỏ, nhưng tai rũ xuống. Nghĩ như vậy, mấy món ăn liền nhanh xào xong, bỏ vào khay, bưng lên bàn, ta xoa xoa tay, đi gọi Thỏ Thỏ bất thình lình, trong đầu liền nhớ đến 1 động vật như vậy, cả người rùng mình một cái, dùng sức lắc đầu một cái, còn Thỏ Thỏ cũng đã mở hai mắt nhìn chằm chằm ta, trong mắt xoẹt qua vẻ kinh dị.

"Nhược Nhược, ngươi nói ngươi là — —"

Ta dùng sức lắc đầu một cái, cắn môi dưới tức giận nhìn Thỏ Thỏ.

"Nói gì vậy? ta thể nào là heo Hà Lan được!!!"

Tác giả có lời muốn nói: ^_^ nhanh kết thúc văn, nhớ tìm văn mới, muốn viết một mỹ nữ con lai gốc hoa.

Còn thanh mai trúc mã, chắc là sẽ viết dài, nhất định hơn 100 chương, không đúng chắc viết sang năm, ừ, chính là như vậy.

Tiếp sau là 2 người trở về động hồ ly bị khi dễ.