Chương 19: Thiều Vũ Định Khôn

Edit + Beta: Công Tử Thế Vô Song/Phù Dung Sương

Chử Thanh Hoan từ túi trữ vật lấy ra cái áo choàng, là chiếc áo choàng lần đó Vũ Tư Phượng cho nàng khoác: "Chàng bị thương, hảo hảo ngủ một giấc."

"Vậy còn nàng?" Vũ Tư Phượng nhìn áo choàng trên người.

Chử Thanh Hoan túm túm tóc: "Muội như này còn tốt, đợi lát nữa muội đi tìm đồ ăn, chàng nghỉ ngơi trước đi."

"Nàng a" Vũ Tư Phượng thở dài, duỗi tay một phen đem Chử Thanh Hoan kéo vào trong lòng ngực, áo choàng phủ trên người cả hai, "Cùng nhau ngủ."

"Này, này, này, này không tốt lắm đâu?"

"Có cái gì không tốt? Chúng ta sớm hay muộn cũng thành hôn, được rồi, ngủ đi." Nói xong, lúc này Chử Thanh Hoan mới dựa vào người Vũ Tư Phượng nặng nề ngủ thϊếp đi.

Sáng sớm hôm sau

Thời điểm Chử Thanh Hoan tỉnh lại, Vũ Tư Phượng đã tỉnh, ở trong sơn động đi vài vòng, thấy nàng đã thức, chỉ về lỗ hổng hướng đông nam: "Bên kia có dị động, phía dưới đại thụ bên hồ có hai thanh kiếm."

Chử Thanh Hoan vội vàng đứng lên, Vũ Tư Phượng lôi kéo nàng đi tới bên hồ, quả nhiên, có hai thanh kiếm, một thanh rực rỡ lấp lánh, một thanh ảm đạm u khí.

Chử Thanh Hoan tiến lên, đưa tay nhấc thanh kiếm rực rỡ lấp lánh lên, miệng không chịu khống chế hô.

"Thiều Vũ! Thiều Vũ!" Ngoài sơn động mây đen vây kín trên đỉnh đầu, thiên lôi đánh xuống sơn động, trực tiếp đánh về phía Chử Thanh Hoan cùng Vũ Tư Phượng

Vũ Tư Phượng bị thiên lôi đánh trúng, văng ngã trên vách đá, miệng phun máu tươi: "Thanh Hoan...."

Chử Thanh Hoan phảng phất như không nghe thấy, kiếm rút ra trong nháy mắt, kim quang cuồn cuộn không ngừng dũng mãnh tràn vào thân thể nàng, mặt khác, thanh kiếm phiêu ở giữa không trung, nàng nói: "Đi thôi, đi tìm nàng ấy, bảo hộ nàng ấy."



Nàng lại nhìn về phía Vũ Tư Phượng, cười nói:"Là huynh a? Một đời này chúng ta nhất định có thể ở bên nhau."

Rồi sau đó, trước ánh mắt khϊếp sợ của Vũ Tư Phượng, Chử Thanh Hoan hôn mê bất tỉnh.

Chân núi Cao thị sơn

Hạo Thần đang ở nơi này, nam nhân phía sau hắn cung kính thi lễ: "Đế quân, đèn Lưu Quang trên Thiên giới thuộc về Nữ Thần đại nhân phát sáng, hơn nữa đại nhân cũng tìm được Thiều Vũ cùng Định Khôn kiếm, quy vị là kết cục đã định."

"Thân là thần hẳn nên đoạn tình tuyệt ái, mấy đời trước nàng thảm thiết mà chết, tình yêu gì đó, dính vào sẽ có nhược điểm, một đời đoạn tình tuyệt ái không phải càng tốt sao?"

"Vâng vâng vâng, lúc trước Nữ Thần đại nhân cùng Đế quân khắc khẩu rồi hạ giới, trải qua chín kiếp, chín kiếp đều chết sớm, vì nguyên nhân tình yêu mà khốn đốn rơi vào ma chướng, này một đời Đế quân mới vì Nữ thần đại nhân thuận lợi quy vị mà hạ giới, Nữ thần đại nhân hạ giới lịch kiếp phía trước đem chính mình cùng Chiến Thần cột chung một đường, Nữ thần đại nhân không quy vị, Chiến thần cũng sẽ không quy vị, chính là Đế quân, ngài mạnh mẽ hạ phàm sớm hay muộn cũng sẽ bị Thiên Đế bệ hạ biết được."

"Biết liền biết đi, ta hiện giờ đang ở nhân gian, hắn không động vào được ta. Muốn động đến ta? Chờ ta trợ giúp Tư Nhạc nữ thần cùng Chiến thần quy vị rồi nói sau, ngươi trở về tiếp tục nhìn chằm chằm đèn Lưu quang."

"Vâng, Đế quân"

Cao thị sơn sơn động

Thanh Hoan cùng Tư Phượng hôn mê bị người gọi tỉnh, nàng mở mắt ra liền nhìn thấy Lục Yên Nhiên cùng Nhược Ngọc.

Thấy hai người đã tỉnh, Lục Yên Nhiên nhẹ nhàng thở ra: “Tư Phượng, tiểu tỷ tỷ, hai người hiện tại mới tỉnh, chúng ta thấy bên này có dị động liền chạy tới xem, kết quả liền thấy hai người đều té xỉu trên đất, có chuyện gì vậy?”

Vũ Tư Phượng lắc đầu, nhìn thấy gương mặt của Nhược Ngọc: “Mặt nạ của ngươi...”

“Mặt nạ hỏng rồi” Nhược Ngọc cười nói “Ba người Mẫn Ngôn bọn họ còn không có tin tức, kế tiếp ta phải về Ly Trạch Cung chịu phạt, các người thì sao?”

Vũ Tư Phượng nhìn nhìn Chử Thanh Hoan bên cạnh: “Đi Phù Ngọc đảo đi, nơi này cách Phù Ngọc đảo gần nhất.”