Chương 10.1: Hàn gắn quan hệ

Tiếng chuông tự học buổi sáng vang lên, các bạn học sinh ở ban một đều ngoan ngoãn mà bắt đầu học thuộc từ vựng, duy nhất một mình Thẩm Thiều Thiều theo bàn học lấy ra một cái hộp sữa, lại lấy ra một cái bánh vị trà từ từ ăn.

Vưu Thị Họa biết rõ khẩu vị của cô, một bàn đầy đồ ăn vặt đều là món cô thích ăn.

Hai tiết tự học buổi sáng kết thúc, đoán rằng Vưu Thị Họa đã tỉnh ngủ rồi, Thẩm Thiều Thiều lấy di động ra, đúng như dự đoán nhìn thấy tin nahwns mới nhất.

“ Thiều Thiều, buổi trưa cùng nhau đi ăn trưa đi?”

Thẩm Thiều Thiều khóe môi nhếch lên, trả lời ừ một cái.

*

Tiết học cuối cùng của buổi sáng đã kết thúc, Thẩm Thiều Thiều không có dọn dẹp sách bừa bãi ở trên bàn, mà là trực tiếp đi đến của phòng học, không ngoài dự đoán, Vưu Thị Họa đã đến ở bên ngoài cửa đợi cô rồi.

Một tháng không gặp, thời gian trôi đi làm cho tóc của Vưu Thị Họa tóc dài màu lam trở thành màu mật ong, cũng may da trắng diện mạo đẹp, làm tôn lên nhan sắc này.

“ Thiều Thiều!” Người con gái nhỏ cao gầy bổ nhào lại ôm lấy cô, trong giọng nói che giấu không được vui mừng, “ Đã lâu không gặp, đi, chúng ta ăn lẩu!”

Thẩm Thiều Thiều không có ý kiến, cô đã sớm đoán được là Vưu Thị Họa muốn ăn cái gì, trước tiên tìm chỗ ngồi thích hợp.

Vưu Thị Họa trong nhà có quyền lực, cha mẹ cưng chiều, cô lại là một người có tính cách khác người, uốn nhuộm tóc như thay quần áo hằng ngày, làm sao mà đẹp là làm, Vưu Thị Họa thỉnh thoảng sửa lại căn tin một chút, xây lại ký túc xá, cũng đủ để chặn miệng thầy cô cùng học sinh.

Nhất trung là trường trung học đế đô tốt nhất, cách trung tâm thành phố không xa, để ý một chỗ cực tốt, mở cửa đi đến một cửa hàng lẩu không xa, lúc trước hai người cũng tới vài lần, trong khoảng thời gian này Vưu Thị Họa ở nước ngoài chính là thèm đã lâu.

“ Thiều Thiều, tớ nói cho cậu nghe, lần này tới ra nước ngoài đã gặp rất nhiều chuyện hay ho!”

Thẩm Thiều Thiều một bên vừa nghe cô nói một bên gắp thức ăn nghe cô líu ríu, sắc mặt ôn nhu mấy phần.

“ Khụ, cái đó...” Vưu thị Họa nói một hơi, thấy tâm trạng Thẩm Thiều Thiều không tồi, giả vờ vô tình nói ra một chuyện, “ Tớ vừa rồi ở sân bóng rổ thấy Tần Liệt, đoán chừng là mang theo đội bóng rổ đến tập luyện, lúc đầu thi đấu hai vòng sơ kết cậu ta vốn dĩ vững vàng mà tiến vào chung kết, không nghĩ đến lúc cuối cùng tranh giành quán quân cậu ta ngược lại không đến, cậu có nhớ rõ không?”

Động tác tay của Thẩm Thiều Thiều dừng lại một chút, thản nhiên nói tiếp một câu, “ Quên rồi.”

Vưu Thị Họa thấy vẻ mặt cô không thay đổi, lén lút thở dài, năm đó chuyện của hai người bọn họ nháo một trận truyền đến tai hiệu trưởng, cô cũng không hiểu rõ chuyện đó, chỉ là có chút đáng tiếc quan hệ nhiều năm của hai người đột nhiên tan vỡ, nhiều lần muốn giúp đỡ hai người hàn gắn quan hệ, nhưng mà Thiều Thiều nhiều lần từ chối, cô cũng không có cách nào khác.

Cô cười gượng vài tiếng, một bên cầm lấy miếng chanh vắt vào chén, ung dung thản nhiên chuyển đề tài, “ A, mới vừa nói đến a...”