Chương 8.1: Cọn gái phản nghịch

Cô thản nhiên nhìn lướt qua, xoay người, từ trong cặp sách lấy ra tài liệu nghe, mang tai nghe lên, tiếp tục luyện tập cho xong tài liệu nghe.

Nửa tiếng sau, Thẩm Thiều Thiều cuối cùng cũng làm xong đề, đối chiếu đáp án, đem tài liệu bỏ vào trong cặp sách.

Người trong văn phòng không có phát hiện ra cô, hai người càng quấn lấy nhau càng chặt, quần áo của người phụ nữ kia càng ngày càng ít.

Trước cửa thủy tinh trưng bày hai bình hoa bằng men sứ trông rất tinh xảo đẹp mắt, cao một thước, không biết là nó có từ thời nhà Thanh hay là từ thời nhà Minh, trong bình hoa cắm đóa hoa tươi, vừa nhìn vẻ ngoài tinh tế có thể thấy được bàn tay của những bậc thầy cắm hoa nổi tiếng.

Hai cái bình hoa này là Thẩm Tu Luân chụp gần đây khi hắn trở về nước, cực kỳ thích thú, cũng không để ý kết cấu tổng thể không bắt mắt, cánh cửa trực tiếp đẩy ra.

Thẩm Thiều Thiều đem đóa hoa từ trong bình lấy ra, cùng với cặp sách của cô để sang một bên, lần nữa vòng trở về, vân vê vân hoa nổi, bên trong bình hoa có không ít nước, có chút nặng.

Cô để miệng bình nghiêng xuống dưới, nước chảy ào ào ra ngoài, trên thảm trải sàn nhà đắt tiền trong khoảnh khắc ấy bị ướt một mảng lớn.

Tay cầm lấy cái này thoải mái không ít.

Cô đem theo bình hoa giá trị đến tính sổ, đi đến cánh cửa thủy tinh văn phòng làm việc của ba cô, ra sức mở cửa đi vào.

“ Ba!”

“ A!!!”

Âm thanh của thủy tinh bị vỡ thật lớn, trong phòng làm việc hai người sợ tới mức hồn bay phách lạc, tiếng thét chói tai gần như làm vỡ tấm kính nguyên vẹn ở phía bên kia.

Thẩm Tu Luân lập tức đơ người.

Hắn nuốt nuốt nước miếng, đem người phụ nữ trên người mình đẩy xuống trên đất, nhìn hướng về phía cánh cửa, đối diện với cặp mắt vừa đen láy trong veo.

Đó là con gái của hắn.

Thật sự là phản nghịch rồi! Cô gái nhỏ mỏng manh!

Thẩm Tu Luân tức giận đứng lên, ngón tay run rẩy chỉ vào cánh cửa và cô gái nhỏ, “ Con mẹ nó điên rồi? !”

Triệu Mai vừa thấy không phải vợ đến bắt ghen, nhưng mà so với chính mình cô gái nhỏ hơn vài tuổi, nhất thời cũng không chột dạ, một bên thút thít một bên nhặt lên quần áo trên mặt đất của mình trên mặt đất.

Thẩm Thiều Thiều giẫm lên mảnh thủy tinh nhỏ đi vào bên trong, ngồi vào cái sô pha mềm mại đối diện với người ba ruột thịt của cô, ánh mắt không hề né tránh.

Ngược lại Thẩm Tu Luân bị ánh mắt lạnh như băng của cô nhìn khiến hắn tỉnh táo lại, hắn có chút bực mình đẩy Triệu Mai khóc thút thít trên mặt đất một cái, thầm ra hiệu cô ta ra ngoài trước.

Triệu Mai không dám đắc tội với kim chủ, chật vật nhặt lên quần áo chạy ra ngoài.

Nhất thời trong không gian to lớn yên tĩnh lại.

Thẩm Tu Luân quay trở lại ngồi trên ghế của chính mình, châm điếu thuốc, hút hai hơi, đem cơn tức giận vừa rồi kiềm chế lại, mới chậm rãi mở miệng.

“ Con cùng con trai của Tần gia kia gần đây có liên lạc không?”

“ Không có, về sau cũng sẽ không.”

“ Hai người rốt cuộc tại sao lại thành ra như thế này? Trước đây mối quan hệ không phải là tốt lắm sao?”

Thẩm Tu Luân cau mày, nét mặt không lộ vẻ tức giận.

Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của người con gái, nghĩ đến chuyện tiếp theo muốn nói, hắn vẫn cố gắng dùng giọng nói nhẹ nhàng.

“ Thiều Thiều à, hai ngày qua ba dự định mời Tần gia qua ăn cơm một bữa, hai người các con nói chuyện cũng tốt, con xem ba với chú Tần nhà bọn họ quan hệ kinh doanh qua lại lâu như vậy, quan hệ vẫn luôn luôn tốt...”

Nói đến đây, Thẩm Tu Luân dừng lại, nhìn nhìn sắc mặt con gái, thấy không có thay đổi, mới tiếp tục nói hết.

“ Con với con trai nhà hắn nếu như kết hôn, thân càng thêm thân, tốt biết bao?”