Chương 4:

Thẩm Cảnh Diên cầm lấy nĩa bắt đầu cùng ăn, có thích hay không là một chuyện còn ăn là một chuyện, hắn cũng đã thanh toán tiền.

Đồ ăn được dọn lên hoàn toàn không đủ với khẩu phần ăn bình thường của Thẩm Cảnh Diên. Tựa hồ là cảm thấy không khí quá xấu hổ, hoặc có lẽ là cuối cùng ý thức được chính mình là đang xem mắt, Hàn Hành Chu lễ phép hỏi: “ Cậu ăn quen món này không.”

“Khá dễ ăn.” Thẩm Cảnh Diên cuộn cuộn mỳ ý, hắn tình nguyện đi ăn lẩu cay dưới lầu hơn.

“Vậy là tốt rồi.”

“ Hm, nghe nói anh rất bận rộn?” Thẩm Cảnh Diên liếʍ liếʍ nước sốt bên môi, “Giáo sư phải làm nghiên cứu rất nhiều?”

“Đúng vậy.”

“Nga, ha ha, vất vả.” Thẩm Cảnh Diên cho rằng đối phương sẽ bổ sung vài câu, sau đó bọn họ liền có thể mở ra đề tài mới, không nghĩ tới đề tài đến nơi đây đột nhiên im bặt, hắn quyết định ngậm lại miệng, không bao giờ làm người chủ động một mình.

“ Tôi nghe mẹ tôi nói rằng cậu là một nhà văn.” Hàn Hành Chu ngữ khí thực khẳng định, “Là viết về những gì vậy?”

“Tiểu thuyết tình yêu .”

Hàn Hành Chu giống như không dự đoán được Thẩm Cảnh Diên cư nhiên sẽ viết tiểu thuyết tình yêu, biểu cảm không còn quá cứng nhắc, “Thực ngoài ý muốn.”

Không biết có cái gì phải ngạc nhiên Thẩm Cảnh Diên hỏi: “ Có chuyện gì sao?”

“Không như thế nào cả, vậy sinh hoạt cậu bận rộn không?”

Này liền muốn bắt đầu tham thảo sinh hoạt cá nhân sao? Thẩm Cảnh Diên trả lời: “Thời gian tương đối tự do, tôi ít khi có tình huống mắc kẹt nào, bình thường đều chạy deadline bản thảo tiểu thuyết."

“Thì ra là thế, vậy cậu đối nửa kia có yêu cầu gì?”

Đương nhiên là lớn lên đẹp cùng lương thiện a! Thẩm Cảnh Diên rụt rè mà trả lời: “Tính cách hợp nhau liền có thể.”

Ẩn ý cũng chính là chúng ta không thích hợp, tuy rằng không biết Hàn Hành Chu có cho là như vậy hay không.

“ Tôi cũng vậy.” Hàn Hành Chu ăn xong ngụm mỳ ý cuối cùng, đợi sau khi người phục vụ dọn xong lại hỏi Thẩm Cảnh Diên: “Vậy cậu cảm thấy chúng ta như thế nào?”

“Cảm thấy tính cách giống như cách biệt có chút xa.” Thẩm Cảnh Diên uyển chuyển mà nói, hắn không muốn hai bên đều lãng phí thời gian với người không thích hợp, lại như thế nào cũng nên nói rõ vấn đề ra mới đúng.

“Không sai.” Hàn Hành Chu gật gật đầu, “ Mẹ tôi vẫn là thực thích cậu.”

“......” Này cái gì ý tứ? Ba mươi mấy tuổi còn mà "con trai ngoan của mẹ"? Hắn chạy còn kịp sao?

*妈宝 con trai không có chính kiến gì tất cả phụ thuộc vào mẹ, có khi bao gồm tài chính luôn.