Chương 23.1

Thành phố Giang bước vào mùa đông, Ôn Dư đổi áo khoác mỏng thành áo khoác dày, Trường tam trung Giang cũng nghênh đón một kỳ thi giữa kỳ. Lớp 11 học sinh đã có thói quen làm các kỳ thi lớn bé, nghe nói lớp 12 còn mỗi ngày có một kỳ thi, cho nên kỳ thi giữa kỳ khiến người khác khẩn trương cũng không nhiều người.

Chân chính muốn nói đến khẩn trương, có lẽ là Lục Thâm, rốt cuộc cũng liên quan đến danh phận của anh. Ôn Dư đến bây giờ ở trong trường học cũng lười phàn ứng với anh, rõ ràng ở bên ngoài, ở trong ngực anh cười đến ma mị.

“Chậc, bên ngoài lạnh như vậy cậu ra đây làm gì?” Tống Trường Minh cầm theo hai ly có chân dài cùng một bình rượu vang đỏ đi đến ban công nhỏ.

Lục Thâm hoàn hồn, anh nhìn vòng bạn bè của Ôn Dư, hình ảnh là cô cùng Hướng Tinh thân mật chụp ảnh, lại vừa xem trạng thái lúc trước của cô, xuất hiện nheieuf nhất vẫn luôn là Hướng Tinh. Giữa bọn họ có ảnh chụp chung duy nhất chính là lần đầu tiên ở phòng thí nghiệm hóa học kia.

Anh thu hồi điện thoại, từ trong tay Tống Trường Minh lấy ly có chân dài, “Khi nào mới công bố thành tích?”

Tống Trường Minh: “???”

Thành tích không phải tuần sau đã có rồi sao, gia hỏa Lục Thâm này khi nào đối với bảng thành tích có chờ mong như vậy? Tống Trường Minh rót cho anh một nửa ly rượu vang đỏ, tùy tay đem bình rượu đặt xuống, nhớ đến ánh mắt Ôn Dư ngày thường trên trường học cũng không nhìn anh, cười nói: “Tiểu cá vàng nhà cậu vẫn không cho cậu danh phận?”

Một chút đã bị nói trúng phiền não trong lòng, sắc mặt Lục Thâm có chút khó coi.

Tống Trường Minh nhìn thấy sắc mặt anh lập tức cười haha, luôn dự liệu được trước Lục Thâm bị Ôn Dư ăn gắt gao, hiện tại không có danh phận, ngoại trừ bản thân buồn bực còn không thể có biện pháp gì.

“Cho nên cậu rốt cuộc khi nào theo đuổi Ôn Dư?” vị đại tiểu thư Trương Hinh Nguyệt kia theo đuổi anh lâu như vậy nhưng không thấy anh chớp mắt một cái, Tống Trường Minh vốn tưởng rằng anh sẽ thông suốt, cuối cùng không nghĩ đến anh ngầm đưa người ta đến tay.

Lục Thâm uống một ngụm rượu vang đỏ, hương vị ngọt lành lan tràn trong khóe miệng, nghĩ đến ban đầu anh quen biết Ôn Dư, thật ra chỉ nghe thấy âm thanh của cô. Thư viện trường Tam Trung Giang người rất ít, khi đó vì trốn đám người Trương Hinh Nguyệt anh đi đến thư viện đọc sách, anh đang ngồi ẩn nấp tại một góc khuất thì nghe thấy bên cạnh có tiếng bước chân vang lên, ngay sau đó nghe thấy giọng nữ.