Chương 35: "Bảo bảo ngoan chờ một lát" (H) ❄

Editor: Cindy

Một tay Lục Dục Chi ôm lấy Lục Chi, một tay nắm quai hàm cô, khiến cho miệng nhỏ của cô khẽ nhếch, đôi môi như cánh hoa hồng xinh đẹp ướŧ áŧ.

Ánh mắt Lục Dục Chi nhìn chằm chằm hai cánh môi, hô hấp càng gần, cơ hồ quấn quít ở một chỗ. Bỗng chốc đôi môi bao bọc lấy hai cánh môi mềm mại, nhẹ nhàng cọ xát, như gần như xa.

Lục Chi vẫn như cũ nhắm hai mắt, trên môi bị người đàn ông khẽ cắn một cái, tê tê dại dại, trái tim bất thình lình run rẩy, chệch nửa nhịp, trong đầu chỉ có một mảnh bầu trời tinh khiết.

Ký ức về nụ hôn với Lục Dục Chi hòa trộn với những giấc mơ ướŧ áŧ, đôi môi không tự chủ được dán sát hắn, cơ thể ngừng run rẩy, hai tròng mắt nhắm chặt dãn nở, lặng lẽ hé mở một chút khe hở.

Bất ngờ không kịp đề phòng chạm đến ánh mắt ôn nhu vô hạn của Lục Dục Chi, đôi mắt đó như đại dương mênh mông, như bầu trời trăng sao, hàm chứa toàn bộ cô.

Lục Chi ngẩn ra, tất cả lời muốn nói biến thành hư vô, để mặc cho bản thân say đắm, đám rong biển quấn lấy cô dưới đáy biển sau cùng đã chịu rời đi, thân thể đến gần Lục Dục Chi, trái tim cũng bị hút vào.

Lục Dục Chi cười khẽ ở bên tai cô, con ngươi nhiễm ý cười, đôi môi dời đến mí mắt Lục Chi, vươn đầu lưỡi khẽ liếʍ con ngươi, đi đến đuôi mắt, ngậm hàng lông mi, sau đó tỉ mỉ liếʍ mυ"ŧ hết những giọt nước mắt.

Lông mi Lục Chi run rẩy, môi lưỡi ôn nhu của Lục Dục Chi dọc theo nước mắt quét qua sống mũi thẳng tắp, cô 'Ưm' ra tiếng, hô hấp hỗn loạn.

Lục Dục Chi dùng môi lấp kín, đầu lưỡi tựa như có sinh mạng, giống như một con linh xà ở trong khoang miệng Lục Chi liếʍ chọc sâu cạn những chỗ mẫn cảm. Từ trên dưới răng lợi của Lục Chi, liếʍ đên niêm mạc yếu ớt nhất bên trong khoang miệng.

Lục Dục Chi không kìm lòng nổi vươn lưỡi, dây dưa quấn quít với cái lưỡi giảo hoạt kia, sự nồng nhiệt giữa môi lưỡi tung toé. Đầu lưỡi đầy sức sống của Lục Dục Chi cuốn lấy cái lưỡi Lục Chi, kéo ra khỏi khoang miệng ấm áp, hàm răng khẽ cắn cái lưỡi, ngậm dọc theo đầu lưỡi liếʍ mυ"ŧ.

Cái miệng nhỏ của Lục Chi không có cách khép lại, nước bọt nóng hổi đặc sệt từ khóe miệng tràn ra, Lục Dục Chi thấy vậy vội buông tha cái lưỡi, liếʍ đi nước bọt bên khóe môi. Lúc tách rời, sợi chỉ bạc óng ánh không ngừng được kéo ra.

Lục Dục Chi lại một lần nữa hôn lên, đầu lưỡi tiến vào càn quấy thật sâu giữa răng môi, tràn đầy ham muốn tìиɧ ɖu͙© hôn sâu, khiến cho cả người Lục Chi nóng hầm hập, một tầng sương mù mờ mịt hiện lên trong đôi mắt Lục Chi, cơ thể theo bản năng càng sát lại gần Lục Dục Chi hơn.

Lục Dục Chi bỏ qua cho đôi môi anh đào, hôn đến quai hàm, khẽ liếʍ những dấu vết đỏ hồng ở hàm dưới: "Bảo bảo, đau không?"

Lục Chi bị hôn đến cả người nóng bỏng, gò má nhiễm đỏ ửng, đầu óc cũng choáng váng, mở miệng là tiếng rêи ɾỉ yêu kiều, đứt quãng không thể nói được một câu hoàn chỉnh, cái mũi nhỏ hấp động, nũng nịu nhìn Lục Dục Chi.

"Ngoan, anh hôn hôn thì hết đau." Lục Dục Chi hôn mυ"ŧ những vết đỏ hồng, đầu lưỡi hơi thấm ướt dấu ấn.

Lục Dục Chi cúi đầu, đầu lưỡi ướt nhẹp từ hàm dưới quét xuống cổ, lưu luyến ở xương quai xanh.

Xương quai xanh của Lục Chi tinh xảo sεメy hấp dẫn, Lục Dục Chi nhịn không được mυ"ŧ hôn, gieo trồng từng dấu ấn dâu tây, Lục Chi ngẩng đầu, đôi tay bám víu hai bên bả vai Lục Dục Chi.

Lục Dục Chi dùng lực, ôm Lục Chi khóa ngồi trên đùi mình.

Đôi tay từ dưới làn váy sờ lên trên, sờ qua đường cong duyên dáng xinh đẹp phần lưng còn lưu lại vết cắn của hắn từ đêm trước, từ chỗ vòng eo mẫn cảm của Lục Chi sờ tới xương sống, sờ nữa đến khung xương bả vai hình con bướm xinh đẹp, 'Lạch cạch' cởi bỏ chốt áo ngực.

Lục Chi vẫn đắm chìm trong nụ hôn của Lục Dục Chi, đối với động tác rất nhỏ này không hề phát giác.

Cặp mông nhỏ khóa ngồi trên đùi người đàn ông nhẹ nhàng dao động, vòng eo bị ngón tay người đàn ông đốt lửa, cảm giác nhột nhột từ xương sống xông thẳng tới não bộ, đôi môi anh đào bật ra tiếng rêи ɾỉ mềm mại.

Lục Dục Chi ngẩng đầu dùng đôi môi lấp kín tiếng rêи ɾỉ yêu kiều khiến hắn càng bành trướng du͙© vọиɠ, vuốt ve phần lưng, tay vỗ nhẹ mông nhỏ không yên ổn, sắc tình bóp mấy cái vào cánh mông, cảnh cáo Lục Chi đừng tùy tiện lộn xộn khıêυ khí©h cứng rắn của hắn.

Hai tay phối hợp kéo mở khóa váy sau lưng, cổ áo từ bả vai tuột xuống, áo ngực bị cởi bỏ treo lỏng lẻo ở trên đầu vai, bao che không được phần da thịt tròn trịa mềm mại lộ ra.

Hai má Lục Chi đỏ bừng, đôi mắt rưng rưng, đôi môi anh đào sưng đỏ, hô hấp dồn dập, bộ ngực kịch liệt phập phồng trên dưới.

Lục Dục Chi nhìn dáng vẻ mê người của cô, ánh mắt tối sầm lại, một tay ôm eo thon của cô, một tay xoa một chiếc bánh bao tròn trịa, môi dừng ở vành tai Lục Chi, ngậm lấy toàn bộ lỗ tai, từ vành tai liếʍ đến lỗ tai.

Mười ngón tay Lục Chi đan vào nhau, ôm lấy cổ hắn, ngửa cần cổ mảnh khảnh thon dài, vô thức rêи ɾỉ.

Tìиɧ ɖu͙© tra tấn cô, trong cơ thể giống như ngọn lửa bốc cháy, cần gấp nước lạnh để tưới dập tắt, Lục Cho vặn vẹo eo, khát cầu người đàn ông.

"Bảo bảo ngoan, chờ một lát nữa, ân?" Lục Dục Chi ở bên tai cô, thấp giọng nói, ôn nhu dụ dỗ. Giọng nói nhiễm đầy tìиɧ ɖu͙©, thanh âm khàn khàn mê người.

~H~O~A~K~Y~D~I~E~M~