Chương 32: Tin tưởng anh trai ❄

Lục Dục Chi không có thời gian trả lời tin nhắn, bởi vì hắn đang bận tham gia roadshow*.

* Roadshow đề cập đến phương pháp trình diễn tại chỗ, thu hút sự chú ý của nhóm mục tiêu, khiến họ quan tâm và cuối cùng đạt được doanh số. Một cách để phát biểu tại nơi công cộng, trình diễn sản phẩm, quảng bá ý tưởng và quảng bá công ty, nhóm, sản phẩm hoặc ý tưởng của bạn cho người khác.

Địa điểm ở bên trong một trung tâm mua sắm lớn, hôm nay bị rất nhiều người theo dõi show và tin tức truy hỏi, tóm lấy Lục Dục Chi hỏi rất nhiều vấn đề liên quan đến tình yêu.

Hết thảy bị Lục Dục Chi đánh Thái Cực trở về, để cho ký giả hỏi nhiều hơn về bộ phim điện ảnh mới, còn lại chuyện riêng tư một mực không trả lời.

Giằng co kéo dài 2 tiếng đồng hồ. Thời điểm Lục Dục Chi quay lại trong xe nghỉ ngơi, mới nhìn thấy tin nhắn của Lục Chi, thời gian hiển thị đã gửi đến hai giờ trước. Hiện tại vào lúc này Lục Chi có tiết học, Lục Dục Chi không trực tiếp gọi điện thoại mà gửi tin trả lời lại trên WeChat cho cô:【 Chi Chi ngoan, tin tưởng anh. 】

Thời điểm cần làm sáng rõ còn xa, như lời Triệu An Nhiên nói, cô ta có thể chụp được ảnh Lục Chi một lần, thì có thể chụp được lần thứ hai, lần thứ ba.

Hắn phải để cho cô ta hoàn toàn nếm mùi vị dạy dỗ, đến mức không thể trở mình xoay chuyển tình thế, mới có thể làm sáng tỏ.

Gửi tin nhắn xong, Lục Dục Chi buôn di động, day day chân mày, nhắm mắt dưỡng thần*.

* Dưỡng thần: Giữ trạng thái thăng bằng của của cơ thể và tâm lý.

"A Dục, tôi xem trên mạng thấy có người đang suy đoán cô gái trong ảnh có phải Chi Chi hay không, nói hai người đều họ Lục, có thể là anh em hay không?"

Lục Dục Chi nghe vậy, đột nhiên mở hai mắt, vội vàng nhận lấy điện thoại của người đại diện.

Ngón tay hắn hoạt động ở trên màn hình điện thoại, động tác có chút nóng nảy.

Người đại diện biết nghệ sĩ nhà mình chỉ cần chuyện liên quan đến Lục Chi, sẽ xúc động, ngay sau đó khuyên hắn: "Cậu đừng lo lắng quá, không có người nào đi đào Chi Chi."

Lục Dục Chi nhíu mày, tuy rằng bình luận bàn tán liên quan đến Lục Chi không nhiều lắm, nhưng hắn vẫn lo âu không thôi: "Lôi kéo sự tình phát triển theo hướng đến chỗ mấy nữ sinh các trường Đại học phụ cận trường Đại học Y, mở rộng suy đoán nữ chủ, tôi không ngại bọn họ dùng tôi cọ nhiệt độ, chỉ cần đừng để cho bọn họ nhắc đến Chi Chi nữa."

"Cậu nha, ai, tôi sẽ nói chuyện với bên thủy quân. Bất quá Chi Chi có bạn trai khi nào thế, cậu làm anh trai có biết hay không nha?" Người đại diện hoàn toàn từ bỏ chuyện khuyên nhủ Lục Dục Chi, suy nghĩ thẳng thắn và rõ ràng, tiếp nhận di động của mình, muốn không khí trở lại bình thường, nên thay đổi đề tài trêu ghẹo Lục Dục Chi nói.

Nhưng mà loại kỹ năng xoa dịu không khí của người đại diện, quả thực không có thiên phú. Áp suất xung quanh Lục Dục Chi rất thấp, rũ đôi mắt xuống, nở ra một nụ cười nhạo báng.

Môi mỏng nhẹ bật: "A, hắn không xứng."

Giọng nói rét lạnh làm khiến cả người người đại diện run rẩy, yên lặng kéo giãn khoảng cách với tảng băng lớn, để tránh bị ngộ thương.

Vừa nghĩ đến chuyện bạn trai của Lục Chi, sắc mặt Lục Dục Chi càng thâm trầm thêm vài phần, bạo ngược trong cơ thể ngo ngoe rục rịch.

"Chi Chi cũng trưởng thành rồi, việc yêu đương ở trường đại học rất bình thường mà. Về sau cô ấy cũng sẽ kết hôn, người làm anh trai như cậu bây giờ cần phải buông lỏng du͙© vọиɠ chiếm hữu người ta một chút, bằng không về sau cô ấy lấy chồng, cậu sẽ chết vì giấm nga." Mặc dù cơ thể người đại diện cách xa Lục Dục Chi, nhưng miệng vẫn còn ở ranh giới tử vong lặp đi lặp lại dò xét.

Lục Dục Chi ngước mắt, lạnh lùng liếc nhìn hắn ta.

Người đại diện biết đây là điềm báo Lục Dục Chi nổi điên, vội vàng làm động tác chớ lên tiếng, rúc cơ thể mình ở một góc, tiếp tục lướt di động, không đυ.ng chạm ranh giới cuối cùng của đại ma vương nữa.

Lục Dục Chi thu hồi tầm mắt, con ngươi chuyển động, vô số ưu tư cuồn cuộn trời đất chôn sâu trong đó.

Lấy chồng? A, cả đời này Lục Chi đều không cần suy nghĩ vấn đề này.

Hắn không có chút quan hệ huyết thống nào với Lục Chi, ở bên nhau mười mấy năm, không có người nào thích hợp với Lục Chi hơn hắn, cũng không có người nào thích hợp với hắn ngoài Lục Chi. Hai người bọn họ là một đôi trời sinh.

Là hắn nhất thời sơ sẩy, để người không biết tốt xấu xuất hiện bên người cô gái nhỏ, bất quá về sau sẽ không bao giờ để xảy ra nữa.

***

Người Lục Chi ngồi trong phòng học, nhưng tâm đã sớm bay đến đường chân trời, lão sư đang giảng dạy cái gì, cô cũng không biết, chỉ chú ý tới miệng lão sư khép khép mở mở, không ngừng nói.

Cô biết hiện tại Lục Dục Chi đang ở roadshow, trên Weibo có rất nhiều tin tức, một số người cũng trích dẫn lại lời từ chối trả lời chuyện riêng tư của Lục Dục Chi.

Cô chỉ có thể chờ Lục Dục Chi hoàn thành công việc xong, thời gian hai tiếng, dài đằng đẵng vô cùng, thật giống như vượt qua vô số năm tháng.

Lúc điện thoại di động rung động, Lục Chi cuối cùng đã sống lại.

Lục Chi vội click mở WeChat, vẫn là câu nói tin tưởng như cũ.

Cô muốn bản thân tin tưởng anh trai, muốn tâm trạng bất an của mình trấn tĩnh lại, nhưng cô thử rất nhiều biện pháp, đều không có chút tác dụng.

Hốc mắt phiếm hồng, nước mắt không khống chế được rơi xuống. Lục Chi gắt gao cắn chặt môi, không để cho người khác nghe được mình đang khóc nức nở.

Nước mắt nhỏ giọt rơi xuống mu bàn tay, từng giọt từng giọt. Cô chưa từng nghĩ mình chật vật như vậy, chưa từng nghĩ mình hèn mòn như vậy, cô chưa từng nghĩ...

Bây giờ đại khái chỉ có uống rượu mới có thể giải sầu đi.

Rượu, có lúc thật sự là một thứ tốt.

~H~O~A~K~Y~D~I~E~M~