Chương 28: "Ca ca chậm một chút" ( H ) ❄

Editor: Cindy

Người phụ nữ nghe vậy làm nũng hôn hôn, hai chân quấn lấy eo Lục Dục Chi, nửa người treo ở trên người hắn.

Lục Dục Chi cười hôn lên môi người phụ nữ, đôi tay không thành thật bẻ hai cánh mông ra, mấy ngón tay từ kẽ mông thâm nhập vào chỗ sâu thẳm, ấn đè trên hoa môi dày đầy đặn của người phụ nữ, xoa nắn vân vê đảo vòng quanh viên thịt nhỏ phía trong hoa môi, thỉnh thoảng dùng kỹ xảo gảy ấn, khiến cho người phụ nữ thoải mái thở gấp ngân nga liên tục, hoa huyệt không ngừng nhả ra mật dịch, 'Tí ra tí tách'rơi xuống đệm ghế da.

Tiếp theo Lục Dục Chi dùng một ngón tay chậm rãi cắm vào hoa huyệt, bành trướng bên trong động huyệt, bắt chước động tác giao cấu, từ chậm đến nhanh, dần dần mạnh mẽ hơn.

"Ngô... A a a a... Ca ca quá nhanh... Ca ca nhẹ chút... Ca ca chậm một chút..." Người phụ nữ mở miệng xin tha, kɧoáı ©ảʍ dưới thân từng đợt từng đợt, mãnh liệt dâng trào.

Dâʍ ɖị©ɧ bên trong tiểu huyệt theo động tác ngón tay thọc vào rút ra mà phun trào, bắn tóe văng đến lôиɠ ʍυ dưới bụng của người đàn ông, màu lông dính nước tỏa sáng với ánh sáng bạc.

Ngoài miệng thì người phụ nữ nói xin khoan dung, tiểu huyệt bị ngón tay đâm chọc đúng điểm mẫn cảm, kí©h thí©ɧ người phụ nữ kêu rên liên tục, mị thịt gắt gao kẹp chặt ngón tay, khiến cho tay Lục Dục Chi khó khăn để rút ra.

"Còn có muốn anh ch*ch em không, ân?" Lời nói uy hϊếp của người đàn ông hết sức có tác dụng, tiểu huyệt như cũ lưu luyến không rời mà phun nhổ ngón tay ra, ngay cả mị thịt bên trong cũng phun ra dâʍ ŧᏂủy̠.

Lục Dục Chi cầm qυყ đầυ dươиɠ ѵậŧ nhắm ngay miệng nhỏ tham ăn kia, phần hông dùng lực đâm qυყ đầυ hướng về phía trước, tiểu huyệt đã ăn nuốt hơn phân nửa dươиɠ ѵậŧ.

"Ngô... Thật lớn... Thật to a... Bảo bảo ăn không hết ô ô ô..." Người phụ nữ vỗ vào sau lưng Lục Dục Chi, nhõng nhẽo xin tha.

"Bảo bảo ngoan, thả lỏng chút, còn một chút, em sờ sờ đi, ăn hết toàn bộ, anh sẽ thuộc về em, được không?" Lục Dục Chi nắm tay nhỏ của người phụ nữ khẽ chạm vào phân thân nóng bỏng còn ở bên ngoài tiểu huyệt, nhiệt độ nóng rực làm cả người người phụ nữ run rẩy.

Lục Dục Chi thừa dịp, hung hăng đưa dươиɠ ѵậŧ cắm toàn bộ vào bên trong, hoa kính nhỏ hẹp rốt cuộc hoàn toàn nuốt vào nam căn của người đàn ông.

Người phụ nữ thét chói tai vì vui sướиɠ, hơi thở Lục Dục Chi hơi ngưng lại một chút, sau đó dùng dươиɠ ѵậŧ thô chắc trừu động trong âʍ đa͙σ của người phụ nữ, hưởng thụ mị thịt bao bọc.

Hai chân người phụ nữ bị thọc vào rút ra mạnh mẽ đã sớm không còn sức lực, quấn quanh vòng eo của Lục Dục Chi đong đưa lay động, lưng dựa hoàn toàn vào lưng ghế, cố dùng sức mạnh ôm ấp người đàn ông vào trong ngực.

Dươиɠ ѵậŧ phồng cứng thế như chẻ tre tiến vào miệng tử ©υиɠ, đâm chọc vô cùng sâu, mỗi một lần đều chọc đến hoa tâm, các nếp nhăn mị thịt bị vuốt thẳng từng cái, ngón chân người phụ nữ thoải mái co quắp, cần cổ thon dài ngửa ra sau, lộ ra vô số dấu dâu tây người đàn ông gieo trồng.

"Bảo bảo dâʍ đãиɠ kẹp thật chặt." Lục Dục Chi mới vừa nếm mùi tìиɧ ɖu͙©, ở trong huyệt đạo chặt khít của người phụ nữ dần dần đứng thẳng, bắt đầu một trận mây mưa mãnh liệt.

Đôi mắt người đàn ông đỏ ngầu, nhìn đồ vật đỏ tím nổi đầy gân xanh và ái dịch của thân thể mềm mại dưới thân, yêu thương nói: "Bảo bảo da^ʍ dãng, anh yêu em."

【 A a a a a a a, thật xấu hổ, lần đầu tiên viết YY văn, hy vọng các đại gia chớ chia sẻ rộng rãi ra ngoài, tôi sợ bị xé xác, anh anh anh* (Tiếng chim kêu)! Tôi không bao giờ có thể ngủ được với nam thần, chỉ có thể dùng tấm lòng fans bị dồn nén YY nam thần. ~ 】

*Anh anh anh: Tiếng chim kêu.

Lục Chi đỏ mặt đọc xong toàn bộ bài viết, trong đầu đột nhiên nhớ tới lần dây dưa với anh trai trong khách sạn, chợt cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Đôi chân kẹp chặt chẽ một chỗ, dưới chân dường như có dòng nước ướŧ áŧ chảy ra, tim đập nhanh hơn, não thiếu Oxi nghiêm trọng.

Cô vội vàng kéo chăn xuống, lộ ra lỗ mũi để hô hấp, trong lòng âm thầm đọc những bài thơ văn khô khan.

Qua một hồi lâu, mới áp chế đè nén được cảm xúc thất thường trong cơ thể.

Mắt thấy thời gian không còn sớm, hạ thân Lục Chi có chút khó chịu, cô không biết đang bị làm sao.

Nội tâm vẫn vùng vẫy chốc lát, cắn môi, xốc chăn lên, rón rén vào phòng tắm.

~H~O~A~K~Y~D~I~E~M~