Chương 11: Ca ca hư (Hơi H) ❄

Editor: Cindy

Lục Chi ngậm hai cánh môi Lục Dục Chi, tỉ mỉ liếʍ mυ"ŧ. Giống như đang ăn kem, vươn đầu lưỡi thấm ướt hai cánh môi. Môi trên mυ"ŧ đủ rồi liền chuyển xuống ngậm môi dưới, động tác ngây ngô giống với con mèo nhỏ bú sữa, trêu chọc Lục Dục Chi.

Trong miệng của cô gái nhỏ có mùi rượu hòa trộn với mùi thơm sữa trên cơ thể, cực điểm kí©h thí©ɧ du͙© vọиɠ của người đàn ông. Lục Dục Chi khắc chế quay đầu trốn tránh khỏi quỹ đạo đôi môi cô gái, cái hôn tiếp theo rơi xuống má hắn.

Cô gái nhỏ vươn đầu lưỡi liếʍ láp một hồi lâu, bày ra điệu bộ bĩu môi, biểu tình như đứa nhỏ không chiếm được đồ ăn ngon, ủy khuất muốn khóc.

"Ca ca hư, không cho Chi Chi ăn kẹo."

Con ngươi hàm chứa sương mù, vội vàng muốn bẻ mặt người đàn ông lại, tiếp tục ăn ngon món kẹo mình yêu thích.

Lòng Lục Dục Chi mềm thành một mảnh, âm thầm phỉ nhổ bản thân là cầm thú, lúc sau dứt khoát buông thả, để tùy ý động tác của cô gái nhỏ.

Hơi hơi mở miệng, hấp dẫn đầu lưỡi cô gái tự do tiến vào. Vốn dĩ chỉ biết lưu luyến ở trên hai cánh môi, cái lưỡi lúc này dường như tìm được bí mật mới, dò xét đυ.ng chạm hàm răng trên của hắn, quét qua hàm răng sắc bén, tìm được lưỡi to ẩn núp ở bên trong.

Cái lưỡi nhỏ như con thỏ nhỏ bị thợ săn bắt lấy, khẽ chạm nhưng ngay sau đó bị lưỡi to cuốn vào.

Dây dưa liếʍ mυ"ŧ ở một chỗ, nước bọt trong miệng lăn lộn, hai đầu lưỡi mềm mại dưới sự bao bọc của nước bọt, nhẹ nhàng nhảy múa, nhảy vào lốc xoáy tình yêu.

Lục Chi chỉ cảm thấy lưỡi tê dại, không thể tự kiềm chế đắm chìm trong nụ hôn. Lục Dục Chi dần dần nắm giữ quyền chủ động, mang theo Lục Chi ngọt ngào hưởng thụ môi lưỡi gắn bó.

Bắt chước động tác đã từng nghĩ đến hàng triệu lần ở trong đầu, có thể nói kỹ thuật thành thạo, hôn Lục Chi đến muốn sống muốn chết, giữa răng môi bật ra tiếng rêи ɾỉ yêu kiều, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp càng lộ vẻ quyến rũ hơn.

Lục Dục Chi hãm sâu trong đó, mỹ vị trong miệng cô gái nhỏ dần dần làm hắn mất khống chế.

Sau một lúc lâu, Lục Chi sắp không thở được, vội vỗ lưng hắn, trong miệng phát ra âm thanh 'Ô ô'. Lục Dục Chi xấu hổ cười một tiếng, hàm chứa sự áy náy buông tha đôi môi anh đào của cô gái bị hôn đến sưng đỏ. Ở trên trán, mắt, mũi của cô nhẹ nhàng hôn xuống một cái.

Cô gái nhỏ thở hổn hển, miệng há mở để hô hấp, hai mắt mở to, ánh mắt mông lung, miệng nhỏ chu lên: "Còn muốn..."

Dáng vẻ gợϊ ȶìиᏂ hoàn toàn đã quên mới vừa rồi thiếu chút nữa không thở được, cố chấp tìm môi Lục Dục Chi, Lục Chi yêu cảm giác hôn môi Lục Dục Chi, luôn thấy rằng ăn không đủ.

Thân thể mềm mại ở trên giường vặn vẹo, váy ngủ bị kéo đến dưới bụng, mái tóc dài đen nhánh xõa tán loạn ở trên đầu gối, còn có một số sợi tóc rơi trên cánh tay Lục Dục Chi.

Cả người trên dựa vào trong ngực Lục Dục Chi, vươn một chân ngọc thon dài ra, chạm vào bắp đùi người đàn ông đang quỳ một gối ở trên giường, nhẹ nhàng cọ xoa. Cả người vùi vào trong lòng ngực người đàn ông, hai ngọn đồi cách lớp quần áo đốt lửa trước ngực người đàn ông.

Lục Dục Chi hít một hơi thật sâu, vỗ hai cái lên mông nhỏ cong vểnh của Lục Chi, trong thời gian ngắn chọc cho cô gái nhỏ kêu lên, mặt đỏ bừng, đem đầu vùi càng sâu hơn vào ngực hắn, vành tai đỏ ửng.

"Ca ca hư." Cô gái nhỏ dù sao cũng chỉ biết lẩm bẩm ba chữ này, lăn lộn qua lại, vừa nói xấu Lục Dục Chi vừa đem người sát lại gần hắn hơn.

Du͙© vọиɠ dưới thân Lục Dục Chi bị thân thể mềm mại của cô gái nhỏ châm lửa, luôn cố câu dẫn, giờ đã ngẩng cao đầu, đứng sừng sững ở dưới bụng.

Lục Dục Chi ngượng ngùng hít hít bụng vào, định đem Lục Chi cách mình xa hơn chút.

Lo lắng cô gái nhỏ say rượu sẽ giống tiểu dã miêu la lối khóc lóc, vô cùng dính người.

"Chi Chi ngoan, ngủ ngủ được không?" Lục Dục Chi nghĩ đến sai lầm lần trước đành phải dụ dỗ Lục Chi đang nghĩ là nằm mơ hoàn toàn ngủ, sau đó mới đi giải quyết tốt du͙© vọиɠ trên người mình, nếu không bằng lực tự chủ gần như không tồn tại khi ở trước mặt Lục Chi, du͙© vọиɠ này khống biết còn có thể kiên trì đến khi nào.

"Không muốn, trên người ca ca mang theo kẹo que, đều chọc vào Chi Chi. Có phải ca ca muốn thừa dịp Chi Chi ngủ, tự mình ăn vụng đúng không?" Cô gái nhỏ vừa nói vừa thu hồi đôi tay đang ôm cổ Lục Dục Chi, một đường đi xuống phía dưới, đi tới bụng, cầm lấy du͙© vọиɠ đã ngẩng cao đầu, ầm ĩ muốn ăn kẹo que.

Lục Dục Chi lập tức đỏ mặt. Ở trên sâu khấu ánh đèn chiếu sáng từ bốn phía, đối mặt với vô số phóng viên và fans hâm mộ vẫn là gương mặt không đổi sắc của một đại minh tinh, lúc này đây lần đầu tiên không thích ứng được.

Lục Dục Chi muốn lấy đôi tay cầm nắm của Lục Chi ra, chẳng qua du͙© vọиɠ bị bàn tay nhỏ nắm không ngờ phồng lớn thêm mấy phần, nó muốn chui ra ngoài. Để tâm cô gái nhỏ cả người đều chôn trong ngực hắn, hắn không động đậy.

Du͙© vọиɠ bị cầm, đôi môi bị ngậm, trên người tiểu yêu tinh không hiểu sự đời tản ra mùi vị dụ hoặc như đóa anh túc.

~H~O~A~K~Y~D~I~E~M~