Chương 34

[34] Bạch Lẫm thừa dịp nam nhân ngủ lấy ngón tay Sở Phong cắm tiểu huyệt, vẫn thấy không đủ dùng mông cọ xát nam căn, không lường được nam nhân tỉnh

Người một khi có tâm tư xấu, loại tâm tư xấu này lập tức sẽ chiếm cứ lấy tâm thần của người đó, điên cuồng phát sinh, khiến cho người đó muốn vùng vẫy cũng không xong, đầy đầu là ý niệm xấu xa đó.

Bây giờ Bạch Lẫm chính là như vậy. Động tác cậu nhẹ như mèo, bò đến bên người Sở Phong ngồi xuống, hai tay nam nhân thẳng tắp đặt ở bên cạnh. Đánh giá tay Sở Phong, tiểu người mẫu mới công nhận tay Sở ca rất to, hơi thô ráp, không giống ngón tay vừa thấy là đã biết sống trong nhàn nhã như Bạch Lẫm. Mấu chốt nhất là ngón tay rất dài, so với cậu dài hơn rất nhiều, cho dù không thể chạm đến điểm G, hẳn là cũng có thể giảm bớt ngứa ngáy một chút...... Cậu không kiềm chế được ý muốn dùng tay Sở Phong để cho mình sung sướиɠ, cậu rối rắm đến rối rắm đi, nghĩ Sở ca dù sao ngủ cũng sâu, bất chấp đi, không thì cậu đêm nay đừng nghĩ ngủ ngon .

Ngón tay thon dài của Bạch Lẫm sờ mu bàn tay của Sở Phong, nhiệt độ cơ thể của nam nhân khiến cậu giật mình, nóng hơn cậu rất nhiều. Loại nhiệt độ ấm áp này khiến cậu cầm tay nam nhân thật lâu, sau đó mới tách ngón giữa của Sở Phong ra, mà chính cậu thì dùng một tư thế xấu hổ ngồi xổm ở bên cạnh Sở Phong, vừa lúc có thể đâm ngón tay của nam nhân vào tiểu huyệt của cậu.

"A...... Ư......" Ưm, thật...... Kỳ lạ. Sở Phong đang ngủ, cho nên ngón tay hắn cũng bị tiểu người mẫu khống chế. Móng tay nam nhân được cắt gọn, ngón tay thật dài chỉ hơi nhô ra ít móng ngắn. Bởi vì nắm tay người khác chơi huyệt của mình, Bạch Lẫm cũng không biết nên làm thế nào mới tốt. Lúc nam nhân ngủ đương nhiên là tay cũng gấp lại, vừa đâm vào đã cảm nhận được tầng chai do lâu ngày chơi bóng, mang đến kí©h thí©ɧ lớn hơn cho nhục bích so với ngón tay trơn nhẵn. Hơn nữa ngón giữa hơi gấp lại, sau khi nhét vào thì vô ý cọ qua thịt huyệt, mang cho Bạch Lẫm kí©h thí©ɧ cực lớn.

"Ưʍ......" Bạch Lẫm hừ hừ một tiếng, hoa huyệt ướŧ áŧ của cậu vẫn chưa ngậm hết ngón tay vào, mà ngón tay của nam nhân cũng khó đâm hết vào trong, mà hoa huyệt vẫn ngứa đến co rút, cấp bách cần một thứ gì đó nhét vào để giảm ngứa.

Lỗ nhỏ của người song tính đang chảy nước, đầu ngón tay vất vả nhét vào được dâʍ ŧᏂủy̠ bao lại, theo ngón tay chảy xuống. Không chỉ ngón giữa của Sở Phong, hẳn là toàn bộ bàn tay cũng bị rót ướt, cả tay ướt dầm dề.

Sở Phong hình như có cảm giác, có lẽ là da^ʍ huyệt nuốt ăn quá nhiệt tình, nam nhân bắt đầu cong ngón tay, ngón giữa chạm vào vách thịt mềm mại, còn chưa đủ, sau đó lại bắt đầu cào cào vào vách thịt mấy lần như đang gãi ngứa. Đây là hành động vô thức của nam nhân, lại sắp ép dựng phu phát tình đến điên rồi.

"Ư...... Ư a!" Bạch Lẫm đã ngốc lăng. Cậu đang ngồi, bởi vì sợ ngồi ở trên người Sở Phong thì sẽ làm nam nhân tỉnh lại, nhưng bây giờ thì không ổn, kɧoáı ©ảʍ cọ rửa qua thân thể cậu, chân mềm nhũn rồi. Hức, ngồi không nổi. Tiểu người mẫu thở hổn hển, một tay che miệng, một tay đỡ eo, hình ảnh này thật thần kỳ. Rõ ràng người đang nằm ngủ kia cũng chưa mở mắt xem qua, lại có một thanh niên song tính tóc vàng, xinh đẹp vô song đang mở chân ngồi cạnh hắn run run, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy điên cuồng, chỉ bởi vì một ngón tay của nam nhân đang cắm vào tao huyệt.

Chân Bạch Lẫm mềm nhũn, nỗ lực chống đỡ trong chốc lát nhưng cũng không được, chỉ phải lưu luyến không rời buông ngón giữa của Sở Phong ra, yếu đuối nằm ở sườn chăn bên kia.

Không đủ, ư, ngón tay Sở ca cũng không đủ, mình muốn càng thô càng dài gì đó......

Sở Phong từng nhập ngũ, nên theo thói quen ngủ không sâu, Bạch Lẫm cầm tay hắn thì hắn đã tỉnh, bởi vì muốn nhìn một chút tiểu gia hỏa muốn làm gì, hắn vẫn giả bộ ngủ. Chẳng qua Bạch Lẫm dễ lừa, mới không thấy ra hắn vẫn tỉnh. Không nghĩ tới Bạch Lẫm thế mà lại cầm ngón tay hắn cắm vào trong cơ thể mình, Sở Phong cũng sợ ngây người, cũng bỏ lỡ cơ hội thoát thân tốt nhất. Sau hắn lại cảm thấy cậu tự làm rất chậm chạp, liền làm bộ vô ý động, thay cậu gãi gãi nội bích, không nghĩ tới phản ứng của người song tính lại lớn như vậy. Thế cho nên giờ cho dù là mềm mềm nằm sấp, huyệt khẩu còn vẫn đang cơ khát run rẩy.

Ngứa, ngứa muốn chết...... Ngực cũng thật trướng...... Dựng phu không chiếm được thỏa mãn, hai tay không biết nên sờ chỗ nào, vừa xoa nắn ngực hơi trướng vừa xoa nắn hoa huyệt ngứa ngáy, kết quả không chỉ không có giảm bớt, ngược lại cơ khát hơn gấp mấy lần.

Bạch Lẫm bị nɧu͙© ɖu͙© làm cho choáng váng. Cậu ngồi bên người Sở Phong, bỏ chăn của hắn ra. Người đang giả bộ ngủ cũng phối hợp với động tác của hắn, giúp cậu thuận lợi cởϊ qυầи của mình, nắm lấy căn kê ba mà cậu đã thèm nhỏ dãi.

Đồ ngốc Bạch Lẫm thậm chí không nghĩ qua vì sao một người đang ngủ mà dươиɠ ѵậŧ vẫn còn cương lên, vừa cứng lại phỏng tay, cậu chỉ vội vàng muốn nhét dươиɠ ѵậŧ vào cơ thể, để giảm bớt ngứa ngáy khó chịu ở cửa tử ©υиɠ mà cậu không nhịn nổi nữa.

"Ư...... Ca ca, ưm, ca ca xin lỗi...... Lẫm Lẫm nhịn không được ......" Bạch Lẫm nhỏ giọng nức nở, miệng lải nhải nhắc. Cậu cũng không cố tình che miệng như vừa rồi nữa, chỉ là cố ý khống chế âm lượng, mong ước viển vông rằng làm thế này Sở Phong cũng không tỉnh...... Dựng phu đáng thương lúc trước ngồi, hiện tại quỳ, dù sao cũng không thoải mái. Hoa huyệt thật sự rất thiếu thao, hoa huyệt vừa ngậm qυყ đầυ đã phun nước miếng. Bạch Lẫm ngứa hỏng, dịch mông khiến cho đại qυყ đầυ dần dần trượt vào. Mông mượt mà trắng nõn ngồi xuống còn mang theo ý tự tìm ngược, thủy huyệt vừa đẹp vừa căng chặt, nam căn lại thô đến làm cho người ta sợ hãi, còn đầy gân xanh, nhìn thước tấc đã không xứng đôi. Kết quả Bạch Lẫm cơ hồ là một hơi nuốt vào, đầu nấm gần như đυ.ng được đến cửa tử ©υиɠ, dựng phu trong nháy mắt liền cuồng tiết ra âm tinh, chất lỏng nóng bỏng chảy xuống tinh hoàn của Sở Phong, nam nhân thật sự là dùng kĩ xảo biểu diễn vạn phần và định lực cực tốt mới giả bộ ngủ tiếp được.

"A...... Ư ư...... Đều do ca ca ưʍ...... Ca ca quá lớn......" Bạch Lẫm cao trào xong âm huyệt cũng mềm hẳn đi, tuy rằng vẫn là nhỏ giọng, lại có chút làm nũng ý tứ ở bên trong. Cậu ngốc thật, đến bây giờ cũng chưa phát hiện nam nhân giả bộ ngủ, ngược lại nói những lời lớn mật hơn.

Đối với lời này, Sở Phong từ chối cho ý kiến. Chung quy người sáng suốt đều có thể nhìn ra, Bạch Lẫm mỗi lần đâm vào đã cao triều, mặc kệ có công lao của dươиɠ ѵậŧ ngạo nhân của hắn hay không, đại bộ phận vẫn là quy tội cho thân mình dâʍ đãиɠ của tiểu người mẫu thì đúng hơn.