Chương 33

[33] Hamster Lẫm nửa đêm ăn vụng, nghe được tình nhân dã hợp, vừa thẹn thùng lại ngứa lòng, khó nhịn nhìn mặt ca ngủ say, sờ huyệt [thịt]

Sở dĩ chọn chỗ này làm cắm trại dã ngoại, đương nhiên là vì phong cảnh đẹp. Hiện tại khó tìm nơi nào không ô nhiễm, bên này không khí sạch, trời tối không bị khói công nghiệp bao phủ, có thể nhìn thấy sao.

Họ không tìm trang trại, ngủ ở trong lều trại, buổi tối muốn ngắm cảnh ngắm sao thì tự ra ngoài xem, tự tại thật sự.

Lều trại rất lớn, hai người một cái, Sở Phong cùng Bạch Lẫm theo lý thường nên là một cái, hai người họ còn dùng một cái chăn. Nhưng tiểu người mẫu ban ngày chưa ăn no, dựng phu đặc biệt dễ dàng đói, cậu đã sớm chuẩn bị trước điểm này, chuẩn bị một ít bánh quy bánh mì cậu có thể ăn vào.

Sở Phong nhìn qua đã ngủ, hô hấp vững vàng. Bạch Lẫm đói đến hoảng, vụиɠ ŧяộʍ chạy tới lấy mấy túi bánh quy bánh mì trong túi. Cậu không dám ăn trong lều, một là sợ Sở Phong bị cậu đánh thức, hai là cảm giác nửa đêm người ta phát hiện mình lén dậy ăn đồ ăn vặt thật sự thực dọa người.

Bạch Lẫm cầm bánh quy trong tay, chui ra lều trại như trộm. Đi ra ngoài, khí lạnh tận xương, làm cậu rùng mình. Bên ngoài cảnh sắc ngược lại là rất đẹp, đêm nay có thể nhìn đến sao chằng chịt, đây là chỗ trong thành thị rất khó nhìn thấy.

Bên này có một con sông, là nước dùng cho cư dân ở đây. Bạch Lẫm đi đến cỏ bên bờ sông khoanh chân ngồi xuống, chán đến chết cầm ra bánh quy cắn. Bờ sông đều là bụi cây, may là Bạch Lẫm tìm chỗ này có tầm nhìn rộng, có thể vừa ngắm sao vừa ăn linh tinh. Cậu thật sự là sắp đói đến hôn mê, tốc độ nhấm nuốt bánh quy rất nhanh, lúc nhấm nuốt miệng phồng lên thật sự giống con Hamster.

Cậu ăn xong hai cái bánh đã thấy lưng lửng bụng, ngồi một lát liền tính toán đi, không nghĩ tới trong lùm cây lúc trước vốn dĩ không có động tĩnh, đột nhiên truyền ra tiếng đối thoại của một nam một nữa.

"Đừng ở chỗ này, sẽ bị người nghe thấy." "Nghe được thì nghe, bà xã anh nhịn không được ......" "Ma quỷ...... Ưʍ......" Hamster Bạch Lẫm nghe được cuộc trò chuyện mười tám cộng ở sau lùm cây, cậu đoán hẳn là anh em nào đó của Sở Phong và bạn gái. Về phần là ai thì cậu không rõ ràng, nghe động tĩnh, người kia còn rất kích động, cô gái kia, ngay từ đầu còn rất không tình nguyện, sau này cũng càng ngày càng phối hợp, giọng cũng càng ngày càng khó nghe.

Bạch Lẫm cũng không biết vì sao mình muốn nghe góc tường, thậm chí nghe đến rất mê mẩn, bánh quy trong tay bất tri bất giác rơi xuống đất, nhẹ nhàng "Bộp" một tiếng, tiếng vang trong ban đêm yên tĩnh rất rõ rệt.

"Có phải có người đến đây hay không?"

"Không phải đâu, bà xã em cắn càng chặt, ừ, thật đã......"

"Không biết xấu hổ...... A, đâm nhẹ...... Anh đâm nhẹ......"

"Anh không đấy...... Hô, cᏂị©Ꮒ chết em......"

"A...... A ma quỷ...... Không được!" Đáng thương dựng phu bị dọa đến trợn mắt há hốc mồm, ngay cả bánh quy cũng chưa nhặt, vội lủi về. Lúc trở lại cậu chui cả người vào trong chăn, lấy động tác này để bình ổn lại trái tim đang đập điên cuồng của mình.

Chờ cậu bình tĩnh lại, cậu đột nhiên cảm giác cậu có chút chuyện bé xé ra to. Hiện nay văn hóa tìиɧ ɖu͙© cởi mở, nam nữ rất khó có con, mặc kệ là vì nɧu͙© ɖu͙©, hay là vì sinh dục, loại này hành vi đều không có gì đáng trách, hơn nữa không phải là màn trời chiếu đất sao, cậu và Sở Phong cũng không phải là chưa trải qua.

Bạch Lẫm cố gắng xua đi tiếng nam nữ hoan ái trong đầu đi. Cậu rất mệt, muốn ngủ, đáng tiếc không được. Động tĩnh vừa rồi tựa như ghim vào đầu cậu, liên tục quay lại, cũng là nguyên nhân khiến cậu không ngủ được. Chính là thân thể mẫn cảm đã được khai phá này của cậu, rõ ràng buổi sáng mới làm xong...... Bạch Lẫm nghẹn trong chốc lát vẫn là không được. Vốn dĩ cậu đi nhét đầy bụng, cũng không có phản ứng khác thường gì, đáng tiếc nghe một đoạn đông cung sống, âm thanh kia như một cái bàn chải cào vào lòng cậu. Thân mình dựng phu vốn đã cơ khát, không chọc đã thế, chọc một cái, rất khó yên tĩnh lại.

Bạch Lẫm xem xét Sở Phong. Sở ca ngủ, buổi chiều hắn nướng đồ ăn, tay cầm tay dạy học, có càng là tự mình ra trận, khẳng định mệt muốn chết rồi. Tư thế ngủ của nam nhân thực tiêu chuẩn, nói một nửa chăn chính là một nửa, hai cánh tay vươn ra chặn chăn, ngay mặt nằm ngửa chợp mắt, phỏng chừng đêm nay cũng sẽ không có động tác dư thừa nào.

Sở ca ngủ, tiểu người mẫu khẳng định không thể quấy rầy hắn. Buổi sáng ở trên xe làm qua miệng huyệt hơi tê, căn kia của Sở Phong quá lớn, tuy rằng mỗi lần làm thì cái miệng nhỏ kia đều ngập nước, vui vẻ, nhưng làm xong huyệt bị căng quá cũng sẽ thấy tê mỏi. Được nghỉ ngơi một lúc, lúc này cái loại tê mỏi này lại biến thành ngứa, dâʍ ŧᏂủy̠ bắt đầu chảy xuống, chỗ dâʍ ŧᏂủy̠ chảy xuống càng ngứa, rất nhanh da^ʍ nước hồ đầy cửa động, lại làm ướt một cái qυầи ɭóŧ.

Nhịn không được, Bạch Lẫm nghĩ thế, ngón tay quen thuộc thò vào qυầи ɭóŧ, kẹp lấy đóa tiểu hoa kia.

"Ư......" Cậu dùng một tay còn lại bịt kín miệng mình, không để tiếng rên dâʍ đãиɠ truyền ra. Bạch Lẫm gần đây thường xuyên tự sờ huyệt, dựng phu hỏa khí lớn, du͙© vọиɠ thường xuyên tới đột nhiên, nhịn không được thì tự mình sờ sờ, cho dù tự an ủi chỉ có thể xem như uống rượu độc giải khát, sẽ chỉ làm du͙© vọиɠ phát tác tới càng cường liệt mà thôi.

Tiểu người mẫu có đôi tay xinh đẹp, hiện tại lại dùng để móc ngoáy tiểu huyệt ướt đẫm. Nhục đạo ướt đẫm, Bạch Lẫm lại đặt ngón tay ở bên hoa môi, ngón giữa đâm thẳng vào hoa huyệt, bắt chước động tác nam căn ra vào trong cơ thể, lực đạo cũng càng ngày càng lớn. Ngón tay không so được với côn ŧᏂịŧ, nhưng vách thịt mềm mại của cậu mẫn cảm với dị vật, lập tức thẹn thùng mang theo hưng phấn, cắn chặt ngón tay. Bạch Lẫm đâm hai cái đã cảm nhận được lực cản, dùng sức rút ngón tay ra. Không gian lều trại không lớn lập tức có tiếng ngón tay rút ra, đồng thời loại ma sát mang theo kɧoáı ©ảʍ cường liệt này như có dòng điện làm người song tính run lên, rên một tiếng ái muội không thôi.

Bạch Lẫm theo bản năng nhìn Sở Phong, phát hiện hắn lại vẫn vô tri vô giác ngủ, đại khái mí mắt cũng chưa nhấc lên, có điểm yên tâm, còn có điểm oán giận. Tiếp theo cậu liền nhìn mặt Sở Phong tự an ủi, bộ dáng tức giận thật sự có thể ăn luôn Sở Phong, nhưng ngón tay thật sự rất mảnh, chỉ có thể càng cào càng ngứa, càng cào càng muốn, dựng phu tức giận đến đòi mạng, cuối cùng thật sự là dâʍ ŧᏂủy̠ càng nhiều, cậu mới căm giận dừng tay.

Cái này làm dựng phu càng ngủ không được.

Cậu thấy Sở Phong ngủ say như vậy, lập tức liền không vui, hận không thể dùng mắt đâm vài lỗ thủng trên áo hắn. Lực chú ý của cậu vốn đặt trên gương mặt của hắn, sau đột nhiên chú ý tới đôi tay đặt bên ngoài của hắn. Sở ca đánh bóng rổ, tay rất lớn, đầu ngón tay cũng rất dài, cậu còn nhớ rõ lúc đó ở phòng ngủ, Sở ca chỉ dùng ngón tay mà đã có thể làm mình cao triều.