Chương 1-1: Đối thủ 1 mất 1 còn trở thành vị hôn phu

Vô luận là party ở nơi nào thì Kiều gia đại tiểu thư Kiều Anh Đào đều là tiêu điểm đáng chú ý nhất.

Hôm nay nàng mặc một bộ Carlo ôm ngực váy đỏ đính kết màu trắng hoa hồng, rất ít người mặc được kiểu dáng cắt may cùng nhan sắc này, nhưng Kiều Anh Đào thì có thể. Dáng người tỉ lệ vàng hoàn mỹ của nàng thừa sức mặc nó, bộ ngực đầy đặn, vòng eo tinh tế, chỉ khiến người khác kinh ngạc cảm thán vị thần tạo hóa quả thật quá thiên vị nàng.

"Oa quao, vị kia là tiểu thư nhà ai? Dáng người quá đỉnh, là người mặc váy đỏ đẹp nhất mà tôi từng thấy, quá khiến người khác kinh diễm."

Các đó không xa một người đàn ông anh tuấn mặc tây trang giày da hỏi người bạn bên cạnh, hắn kinh ngạc cảm thán nói: "Vừa thấy váy đỏ lầm chung thân! Về sau tôi sợ không thể nhìn cô gái khác mặc váy đỏ nữa mất! Cô ấy nhìn tôi kìa, là đang nhìn tôi!"

Bộ váy đỏ Kiều Anh Đào mặc trên người là toàn cầu hạn lượng cao cấp được thiết kế riêng, nó đích xác phi thường yêu dã diễm lệ. Như liệt hỏa hừng hực thiêu đốt lại giống như mị hoặc lạnh thấu xương, nếu là mỹ nữ tầm trung mặc vào tất nhiên là sẽ bị giọng khách át giọng chủ, váy đẹp hơn người, khiến chủ nhân của nó ảm đạm không ánh sáng. Nhưng dung mạo của nàng là đỉnh cấp, mặt mày thanh tuyệt, da tuyết tóc đen, thân thể nộn như sữa bò, cơ hồ có thể véo ra thủy, dù cho này thân váy đỏ bắt mắt đến đâu nhưng nếu hơi dời ánh mắt lên cao sẽ nhìn thấy một gương mặt đẹp khiến người ngừng thở sẽ không còn ai để ý bộ váy là đẹp hay xấu...

"Ông trời, chính mặt càng kinh diễm, tôi sắp thở không nổi rồi! Các minh tinh làm bạn gái cũ của tôi khi so sánh với cô ấy thì toàn là dung chi tục phấn, người anh em, đóa hoa hồng kiều diễm ướŧ áŧ này tôi sẽ ngắt lấy!"

"Bình tĩnh, đừng nghĩ, vị này là đóa hoa hồng có gai, bảo đảm đâm tay máu chảy đầm đìa."

Hắn buồn bã mất mát mà thở dài: "Kiều đại tiểu thư là danh hoa có chủ, anh mới từ nước ngoài trở về nên không biết đó thôi, hai tháng trước cô ấy mới vừa đính hôn với Việt gia đại thiếu gia."

“Việt Ngôn Quy? Lại là hắn! Tôi vừa trở về đã bị ba mắng một trận như xối xả, bắt tôi phải học theo cậu con trai của Việt gia. Nói hắn sau khi tốt nghiệp liền mở công ty của chính mình, công ty khoa học kỹ thuật kia mới đưa ra thị trường ba năm đã kiếm lời nhiều ít nhiều nhiều ít. Nói tên kia từ nhỏ là con nhà người ta, còn một nhị thế tổ như tôi thò không thể so được. Từ từ, cậu nói Kiều đại tiểu thư? Kiều đại tiểu thư nào?”

"Trong vòng hào môn này, thế hệ cùng lứa của chúng ta còn có ai ngoài Kiều đại tiểu thư, Kiều Anh Đào chứ ai!"

"Anh Đào là đại ma vương! Khi còn nhỏ, tôi bị cô ấy đánh tơi bời, nghĩ lại mà xương cốt còn đau đây này. Cậu cũng quá hàm súc rồi, dã hoa hồng? Rõ ràng là hoa ăn thịt người không nhả xương chứ hoa hồng gì! Chẳng qua tôi nhớ rõ khi còn nhỏ cô ấy và Việt Ngôn Quy đánh nhau dữ dội nhất, cả ngày hai người kia đấu đá không khác gì gà chọi, kiểu này còn có thể đính hôn?!"

“Ai biết được, liên hôn thương nghiệp đi! Đừng nói, trong giới công tử ca của chung ta ai mà không mơ ước sắc đẹp của cô ấy, cố tình vị kia lạnh như băng Việt gia đại thiếu chiếm hời? Anh nói xem, gia đình tôi thật không biết cố gắng, nếu nhà tôi giống như Việt gia có cơ nghiệp to lớn, nói không chừng liền đến lượt tôi cùng Kiều Anh Đào đính hôn, có gai thì sao, đâm rách da thịt tôi cũng vui vẻ chịu đựng."