Chương 10: Trên ngực có vết bầm?

Lương Trấn Khiêm vẫn luôn nghe cô gái nhỏ giọng nói nóng lại không có trả lời, lên xe mới lấy lại áo khoác, cô gái nhỏ mặt hướng ra ngoài cửa sổ xe, một câu cũng không nói nổi giận, anh cũng không có vội vã lái xe đi.

Bên trong xe yên lặng đến nỗi có thể nghe được tiếng hít thở của hai người, Kỳ Cẩn Ni chịu không nổi quay đầu: “Anh đều không chịu nghe em nói, em nói là nóng mà, anh vẫn còn luôn bắt em khoác áo.”

Ánh mắt người đàn ông nặng nề, không nói gì chỉ nhìn cô, cô lại thấy có chút hoảng hốt, nhưng mà cô không có làm cái gì sai, không sai, trời nóng như vậy ai lại đi mặc áo khoác chứ?

Hơn nữa hiện tại còn không chịu nói lời nào, giống như anh không làm gì sai vậy, hốc mắt cô hồng lên, kéo lấy tay anh cắn một ngụm: “Anh ăn hϊếp em, em sẽ tự mình về nhà.” Nói xong liền muốn xuống xe.

Lương Trấn Khiêm đã sớm khóa cửa xe rồi, nhìn cô gái ở đó moi moi: “Hiện tại có rất nhiều người xấu, nếu như em bị người khác theo dõi thì phải làm sao?” Chỉ cho cô mặc thêm áo khoác đã nổi giận rồi, hơn nữa anh mới vừa sờ vừa hôn qua da thịt của cô làm anh yêu muốn chết, làm sao có thể để cho người khác thấy được đồ của anh chứ.

Người xấu gì chứ? Người hư nhất chính là anh thì có…

“Anh ở bên cạnh em mà.” Lại là đang ở công ty của anh nữa, nơi nào sẽ xảy ra chuyện như vậy?

“Vậy lúc không có anh ở bên cạnh em thì sao? Một mình em phải làm sao bây giờ? Hử?” Cô gái nhỏ mang lại nhiều sự chú ý như vậy, để ở bên cạnh ai cũng đều không có yên tâm.

Kỷ Cẩn Ni nghe anh nói nghiêm trọng như vậy lại có chút hoảng sợ: “Nhưng… Nhưng đây là đồ học vũ đạo của em, bình thường học xong em vẫn mặc như vậy về nhà.” Nhìn còn rất đẹp, cô vẫn luôn mặc như vậy mà.

“Về sau dù cho có anh ở bên cạnh em cũng nên đổi quần áo, muốn phòng người thì không thể vô tâm được.” Nhìn dấu răng trên tay mình, đôi mắt híp lại: “Lại cắn thêm một cái, sau đó hết giận nha.”

Kỷ Cẩn Ni chột dạ mà liếc nhìn dấu răng trên mu bàn tay anh: “Thịt quá cứng, em mới không thèm cắn.” Ngoài miệng cũng không thể nhường nhịn được, là vì anh không chịu nói lời nào cô mới nổi giận.

Cô gái nhỏ nói đến đúng tình hợp lý, nhưng là tâm đã mềm, chính mình lại thích anh như vậy, làm sao có thể đi cắn anh, hờn dỗi mà liếc mắt một cái, người xấu, anh ấy đúng là chỉ biết ăn hϊếp mình.

Lương Trấn Khiêm duỗi tay qua: “Giúp anh thổi thổi, có chút đau.” Mới thổi mấy hơi anh liền phải thu hồi tay lại.

Lại còn thổi nữa… Anh lại cứng.

Kỷ Cẩn Ni thấy anh muốn rút tay lại, nghỉ rằng anh giận, giữ chặt lấy mu bàn tay anh hôn hôn: “Hôn hôn sẽ không đau.”

Cô vẫn còn rất ngây thơ mờ mịt, không thể dọa cô, anh nhẹ nhàng nói: “Không có gì đâu, anh phải lái xe nữa.”

Sau khi dừng xe lại Lương Trấn Khiêm không lập tức để cô xuống xe, anh thò lại gần giúp cô tháo dây an toàn: “Buổi tối phải nhớ qua nhà hôn chúc ngủ ngon.” Đã hưởng qua tư vị của cô, hiện tại mấy cái tiểu tiếc này đã không còn thỏa mãn được anh.

Kỷ Cẩn Ni đã liên tiếp hai lần nằm mơ thấy anh và cô cùng nhau làm loại chuyện khó miêu tả đó, hiện tại nghe anh nhắc tới chuyện này liền có chút không được tự nhiên.

Thời điểm tắm rửa cô nhìn vào cơ thể mình trong gương, Tử Oánh nói nhìn mặt cô lớn lên không giống với người sẽ có ngực lớn, nhưng hai luồng nhũ thịt của cô so với bạn bè cùng lứa tuổi xác thực là có lớn hơn một chút, sờ lên lại vô cùng mềm mại, tay cô phủ lên còn bao không hết.

Đυ.ng vào viên nhỏ nhỏ trên đỉnh sẽ run lên một chút, đầṳ ѵú ngay lập tức sẽ đứng thẳng lên, hôm nay tại sao lại nhạy cảm như vậy? Chẳng lẽ là do nằm mơ nhiều quá?

Đột nhiên thấy bên dưới bầu vυ" có một dấu vết xanh tím, sờ lên còn có chút đau, kỳ lạ, chẳng lẽ cô không cẩn thận đυ.ng vào đâu rồi?

Tắm xong mới nhớ tới chắc là do lần trước đυ.ng vào tay cầm ghế dựa đã lưu lại, nhìn không có quá nghiêm trọng, cũng không có đau lắm nên cô cũng không có để ý nữa.

Kỷ Cẩn Ni đi qua nhà Lương Trấn Khiêm, mẹ cô còn hỏi cô hai câu, còn dặn dò về sớm một chút còn để cho Lương Trấn Khiêm nghỉ ngơi.

Ba mẹ Lương không có ở nhà nên cô trực tiếp đi lên lầu tìm Lương Trấn Khiêm, mới vừa gõ cửa đã nghe anh ở bên trong lên tiếng, bỗng nhiên lại thấy không được tự nhiên, chậm rì rì mà đi vào.

Lương Trấn Khiêm ngồi ở trên sô pha, nhìn cô như một con ốc sên chậm chạp, trong lòng không cầm được mà muốn cười, chờ cô ngồi vào bên cạnh mới nói: “Nini không cần thấy mắc cỡ, đây chỉ là một loại lễ tiết, người khác hôn hôn môi, chúng ta chỉ là hôn má.”

Hiện tại cứ hôn má đã, về sau hôn chỗ nào thì ai biết được.

…………

Truyện được convert bởi: Vespertine và Chin Chin.

Truyện được edit bởi: Sư Tử Đáng Yêu