Quyển 1 - Chương 8

Tự nhận mình vẫn còn tiết tháo, Tề Trà không trò chuyện với hệ thống nữa, cậu đi theo y tá trưởng đến đại sảnh tầng một.

Y tá trưởng phát thẻ thông hành cá nhân cho từng y tá, mặt trước là thông tin cá nhân như tên, chức vụ, tầng chịu trách nhiệm, v.v., mặt sau là nội quy, quy định của bệnh viện: [1. Không được làm trái mệnh lệnh của viện trưởng .

2.Bất cứ lúc nào cũng phải nghiêm túc hoàn thành tốt công việc của mình.

3. Đừng rời khỏi vị trí của mình khi không có sự cho phép.

4. Tự tiện tiến vào các tầng khác mà không được phép sẽ bị trừng phạt.

5. Nhân viên y tế có thể đi lại trên các tầng tương ứng bằng thẻ thông hành của mình.

...]

Ghi nhớ các luật lệ thật kỹ, Tề Trà cất thẻ thông hành, liếc nhìn Lâm Á bên cạnh.

Lâm Á đang cầm thẻ, nhưng ánh mắt lại đang nhìn chằm chằm vào một nữ y tá cách đó không xa, Tề Trà nhìn theo , phát hiện nàng chỉ là một y tá với vẻ mặt u ám không có gì đặc điểm.

Lâm Á thu hồi ánh mắt, quay đầu nhìn vào mắt Tề Trà, nhẹ nhàng mỉm cười, bình tĩnh cuối đầu nhìn nội quy, như thể vừa rồi chỉ là tùy ý nhìn qua.

Tề Trà dời tầm mắt, quan sát mọi người, bỗng nhiên bắt gặp ánh mắt của y tá trưởng!

Đôi mắt đen sâu thẳm của y tá trưởng nhìn thẳng vào cậu, như thể nàng đã nhìn chằm chằm rất lâu, cho dù phát hiện Tề Trà đã chú ý tới, nàng cũng không rời mắt đi, thậm chí còn vô thức nuốt nước miếng.

Y tá trưởng môi đặc biệt đỏ tươi, nàng mỉm cười với Tề Trà, cảm giác dính nhớp buồn nôn ập thẳng vào trước mặt: “Bệnh nhân tầng chín rất quan trọng, cô cần phải chăm sóc họ thật tốt.”

"Đương nhiên, Tôi sẽ tuân thủ nghiêm ngặt chức trách của mình, chăm sóc thật tốt cho bệnh nhân của chúng ta."

Tề Trà không biết chính mình ở nơi nào khiến cho nàng chú ý đến , chỉ có thể đáy lòng âm thầm đề cao phòng bị, tránh cho lật thuyền trong mương.

Ngoại trừ tầng một, tất cả những người có thẻ chỉ được đi đến tầng do mình phụ trách, không được phép thì không được vào các tầng khác, nếu không một khi bị phát hiện sẽ phải chịu trừng phạt!

Có hai y tá phụ trách tầng chín giống như Tề Trà, khi nhận được thẻ thông hành, vẻ mặt của hai người hoàn toàn bất đồng.

Một người khá hưng phấn, trong mắt tràn đầy khao khát, người còn lại có chút u ám, sắc mặt khó coi, chính là người phụ nữ mà Lâm Á vừa nhìn qua.

[009, tuy rằng ta còn chưa gặp được mảnh vỡ thần minh, nhưng ta cảm thấy trò chơi này sợ là cũng không dễ dàng gì.]

Tề Trà dùng ngón tay vuốt ve thẻ thông hành, đối với 009 phun tào, rằng không chỉ cần phải cẩn thận với các loại cạm bẫy trong trò chơi mà còn phải ứng phó với các mảnh vỡ của thần minh.

009 bình tĩnh nói: [ phó bản này chỉ có ba mảnh vỡ thần minh, 009 tin tưởng người chơi có thể giải quyết được khó khăn trước mắt. ]

[Đúng thật là cảm tạ ngươi rất nhiều vì đã tin tưởng ta]

Tề Trà nhún vai, hướng thang máy đi đến.

Con thuyền đương nhiên sẽ đi thẳng khi tới cầu, và điều gì đến sẽ luôn đến.

Theo thông báo vừa rồi của y tá trưởng, nhiệm vụ đầu tiên của cậu là lên tầng chín báo danh trước 8 giờ và vào đúng 8 giờ tiến hành kiểm tra phòng bệnh.

Cùng với cậu chỉ có hai y tá khác phụ trách tầng chín, Tề Trà thấy hai người này chậm hơn mình mấy bước, cố ý bấm giữ nút thang máy, đợi đối phương đi vào.

Một trong hai người vẻ mặt u ám, tâm tình dường như có gì đó không ổn, Tề Trà từ bảng tên trước ngực biết được tên nàng là Vương Hân Duyệt.

Người còn lại tên là Từ Miên Di, tính tình rất tự nhiên, nói chuyện phiếm với nàng vài câu, Tề Trà phát hiện đối phương rất mong chờ công việc tiếp theo, rất hài lòng với công việc lương cao này.

Thang máy đi thẳng lên tầng chín mà không hề bị dừng lại, nhưng bên ngoài lại liên tục vang lên từng trận âm thanh sột soạt.