Chương 44: Tà Thần hiến tế (2)

Thập Bát hoàng tử Cổ Hồng Sa, Thập Tứ hoàng tử Cổ Vân Sa… đều thất kinh.

- Hư Không Đại La Pháp, ân, xem ra Bái Nguyệt chiếm được một chút ý chí của Cổ Thiên Tử Hư, trẫm suy tính không sai.

Thiên Phù Đại Đế nói.

- Tội thần đáng chết!

Lâu Trùng Tiêu vội vã quỳ xuống, sợ đến toàn thân run rẩy.

- Sợ cái gì, xem ra Bái Nguyệt không có nói cho ngươi biết, là trẫm suy tính vị trí của Cổ Thiên Tử Hư, Tố Nữ là Hoàng Hậu của Hư, trẫm truyền thụ Tố Nữ Kinh cho Bái Nguyệt, chính là muốn xem nàng có thể được cơ duyên này hay không.

Thiên Phù Đại Đế duỗi tay:

- Đứng lên đi, không cần sợ hãi.

- Ân đức của hoàng thượng với Lâu gia, thần không biết dùng cái gì báo đáp.

Lâu Trùng Tiêu đứng lên, cái trán đã chảy đầy mồ hôi.

Thời điểm nói chuyện, ở trong núi rừng, Đại Tướng Man tộc nhanh chóng giảm thiểu, lấy tốc độ gϊếŧ chóc giống như cắt rau gọt dưa của Lâu Bái Nguyệt, các hoàng tử cũng nhao nhao thi triển tuyệt học của mình, hi vọng có thể vượt qua Lâu Bái Nguyệt.

Bởi vì Bách Kiếp Kim Đan quá mê người.

- Trong các hoàng tử quả nhiên tàng long ngọa hổ, có một số hoàng tử còn không lộ rõ bản lĩnh thật sự.

Cổ Trần Sa cũng tinh tế quan sát, Bách Kiếp Kim Đan hắn không hi vọng xa vời, coi như có thể lấy được, cũng không cần thiết làm sự tình cây to đón gió, huống hồ cho dù hiện tại hắn toàn lực ứng phó cũng tranh không lại Lâu Bái Nguyệt.

Không biết Lâu Bái Nguyệt được kỳ ngộ gì, rõ ràng không phải Đạo cảnh, lại có thực lực Đạo cảnh, ở trong cơ thể nàng ẩn chứa năng lượng kinh người.

Ngao...o...o...

Đúng lúc này, khí tức tàn nhẫn và thanh âm gầm rú lại truyền tới.

Khí tức huyết tinh tràn ngập.



Trong núi rừng xuất hiện dị dạng.

Trải qua Lâu Bái Nguyệt phát uy, các hoàng tử từ từ chiếm thượng phong, tất cả Đại Tướng Man tộc đều bị bức vào trong góc, đã thành khốn thú.

Có chừng hơn ba mươi Đại Tướng Man tộc quay xung quanh một chỗ, nhìn các hoàng tử và Lâu Bái Nguyệt chậm rãi tới gần, phát ra gào thét như dã thú, trong đó có Đại Tướng niệm chú ngữ, không trung loáng thoáng truyền đến khí tức thần bí mà nguy hiểm.

- Đây là...

Các hoàng tử cảm giác được nguy hiểm, dừng lại cước bộ bức bách.

- Không nên vọng động! Những Man tộc này đang hiến tế.

Cổ Hồng Sa thét dài, thân thể lui về phía sau.

Ngoại trừ Lâu Bái Nguyệt, tất cả hoàng tử đều lui về phía sau.

Quả nhiên, Man tộc niệm chú kia quỳ xuống, tựa hồ đang tế bái cái gì, những người khác thì dùng tay hung hăng cắm vào bộ ngực mình, máu tươi tung toé, trái tim bị đào ra.

- Thần vĩ đại, chúng ta hiến tế mình, kính dâng linh hồn, Thần hạ xuống lực lượng, gϊếŧ chết những nhân loại này đi.

Tất cả Man tộc phát ra Man ngữ, phù phù ngã xuống đất.

Mà Man tộc còn dư lại kia toàn thân lóe lên huyết quang, sau đầu xuất hiện cầu vồng màu máu, khí tức huyết tinh tràn ngập, tuyết trắng bị tràn ngập thành đỏ tươi, cùng lúc đó, toàn thân Man tộc kia mọc ra lông dài dày đặc, móng tay sắc bén, giống như ác lang, răng nanh cũng lộ ra khóe miệng.

Trong nháy mắt, Man tộc này biến thành Ác Ma.

- Lực lượng hiến tế? Ba mươi Man tộc hi sinh mình, dùng linh hồn của mình đổi lấy gia trì, đây là hiến tế cho Tà Thần của bọn họ.

Cổ Trần Sa thấy vậy, trong lòng cười lạnh, đây là da^ʍ tự, làm cho người không ra người, quỷ không ra quỷ, bất quá hắn cũng là lần đầu tiên thấy loại tế tự khác. Loại tế tự này kém xa tế thiên:

- Không biết Lâu Bái Nguyệt đối phó thế nào? Chiến lực của Man tộc kia chỉ sợ là cường giả Đạo cảnh, lẽ nào nàng cho rằng mình có thể chiến thắng?

Cổ Trần Sa thấy các hoàng tử khác lui bước, Lâu Bái Nguyệt lại mãnh liệt bước ra.



Cọt kẹt..t..tttt cọt kẹt..t..tttt.

Đất tuyết bị Lâu Bái Nguyệt đạp đến trầm đυ.c.

Nàng nhanh chóng tới gần Man tộc kia, khí tức máu tanh đã tràn ngập tinh hồng xung quanh, nhưng nàng không thèm để ý, niết ấn ký, khí huyết toàn thân vận chuyển, không gió mà bay, sóng khí quay cuồng, tức khắc ép ra sương máu, nàng như Trấn Ma Chi Thần, bài trừ vạn tà.

- Hoàng thượng, Man tộc kia huyết tế, câu thông Tà Thần, sức mạnh tăng mạnh, có thể...

Lâu Trùng Tiêu sớm đã nhìn thấy màn này, tiến lên nói nhỏ.

- Võ công của Bái Nguyệt rất cao, chờ xem đi.

Thiên Phù Đại Đế không có ý định xuất thủ, nhưng trên mặt hắn lại xuất hiện hàn ý:

- Lang Man Tà Thần kia ở trước mặt trẫm cũng dám tiếp thu hiến tế, Cổ Kinh Vân, Thánh Nhân giữa đường, Quỷ không Thần. Xem ra trẫm còn chưa phải Thánh Nhân, yêu ma quỷ quái cũng dám ở trước mặt trẫm hiển hiện thần thông.

- Chủ nhục thần chết, bọn thần tội lớn.

Mấy đại thần vội vã quỳ xuống, vương công quý tộc khác kinh hãi, cũng quỳ xuống theo, bọn hắn đã nghe được sát ý trong lời nói của Thiên Phù Đại Đế.

- Hoàng thượng, lấy thần thông của ngài, có thể chém đứt thông đạo thần lực của Tà Thần này.

Lâu Trùng Tiêu liên tục dập đầu.

- Dù chém thông đạo thần lực, cũng khó thương đến bản thể của hắn.

Thiên Phù Đại Đế nhìn hư không:

- Vốn trẫm muốn chinh Man, gϊếŧ chết con cháu hậu duệ và tín đồ của hắn, làm cho tên này mất đi lực lượng hiến tế, lại chém hắn sau, khi đó cho dù ma này chạy trốn tới bất kỳ thời không nào, cũng khó trốn kết cục vẫn lạc.

- Tà Thần này không phải Chân Thần do Cổ Thiên Tử sắc phong, tên không được ghi lại ở trên phù chiếu. Thiên Tử giận dữ, nó chắc chắn sẽ vẫn lạc.

Thất hoàng tử Cổ Pháp Sa quỳ xuống.

- Huống hồ phụ hoàng thống nhất càn khôn, vận chuyển tạo hóa, Thiên Tử chi khí càng nồng, chỉ cần có thời gian, chúng sinh đồng tâm, khí thế đại thành, tất có thể tác động thương thiên, Tế Thiên Phù Chiếu sẽ tự động xuất hiện, khi đó phụ hoàng một lời có thể phế trừ Chân Thần, sắc phong Tân Thần. Đây chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Chúng ta chỉ hy vọng có thể trợ giúp phụ hoàng quản lý quốc gia, dùng quốc gia tấn thăng, vạn dân thành thánh hiền.