Đêm đầu thất, hồn người chết hiện về.
Sắp đến ngày đầu thất, Giang Lạc bình tĩnh hơn cậu nghĩ.
Liệu cậu có thể ngăn chặn được Trì Vưu, không cho hắn mạnh lên không?
Giang Lạc cảm thấy mình không thua kém gì Trì Vưu. Nguyên chủ không có thiên phú nhưng cậu có, còn là thiên phú siêu phàm. May mắn hơn là cậu đã tìm được cách để tự vệ trước đầu thất của Trì Vưu.
Cậu quay người bước tới tủ quần áo, ngón tay lướt qua những bộ quần áo sáng màu, rồi dừng lại chỗ bộ trang phục màu đen.
Giang Lạc đổi một bộ áo đen quần đen theo phép lịch sư, tìm một sợi dây buộc mái tóc dài lên. Hai lọn tóc xõa xuống hai bên thái dương, vẻ đẹp trai ngang tàn tản ra hai bên mặt.
Trông cậu không hề hoảng loạn, đã thế trông còn có vẻ háo hức mong chờ.
Mà sự thật chính là vậy, nếu Giang Lạc không đam mê kí©h thí©ɧ, không thích mấy thứ kinh dị thì sẽ không tìm quyển sách “Ác quỷ” này để đọc, thậm chí sẽ không thích nhân vật Trì Vưu.
Cậu nhớ rõ ràng nguyên chủ bị Trì Vưu gϊếŧ chết mười tám lần, quân tử báo thù tuyệt không kéo dài, Giang Lạc sắp không chờ nổi nữa rồi.
Cậu thực sự muốn gϊếŧ chết Trì Vưu, cậu cũng tin rằng Trì Vưu cũng có suy nghĩ gϊếŧ chết cậu.
Giang Lạc buộc tóc thật chặt, ngước mắt nhìn vào gương. Trong gương, ánh mắt cậu thanh niên như ánh pháo trời đêm, rạng ngời và rực rỡ.
Trong nguyên tác, sau khi chết linh hồn Trì Vưu suy yếu, ngay đêm đầu thất, dù được chiêu hồn, hắn cũng không thể hiện thân. Nhưng trải qua những ngày đối đầu vừa qua, Giang Lạc lại có cảm giác không đúng lắm.
Trì Vưu tuy yếu, nhưng không hề yếu ớt đến thế.
Hắn có thể thao túng tử hồn, thậm chí điều khiển sinh hồn. Ngay cả khi hắn điều khiển sinh vật nhỏ như chim chóc cũng chứng tỏ hắn không giống với nguyên tác.
Chuyện này có nghĩa là gì?
Chứng tỏ trong “Ác quỷ”, có khả năng Trì Vưu đang cố tình tỏ vẻ yếu thế vào giai đoạn đầu.
Thực lực của hắn đủ trả thù nguyên chủ nhưng hắn lại vờ như không thể. Chẳng những thế, hắn còn dùng oán khí để hấp dẫn đệ nhất thiên sư Phùng Lệ trong sách, nhờ Phùng Lệ giúp hắn tu luyện trả thù.
Tại sao hắn phải làm như vậy?
Giang Lạc cau mày.
Nguyên chủ là đệ tử Phùng gia, mà Phùng gia là phái Thiên Sư trong Lục đại môn phái, hiện có Phùng Lệ là đệ nhất thiên sư. Thế nhưng trong trí nhớ của nguyên chủ, Phùng Lệ lại là người mỗi lần nhắc đến đều khiến cậu ta cảm thấy sợ hãi.
Nguyên chủ dám ghen ghét Trì Vưu, ra tay độc ác với Trì Vưu là vì bị lớp vỏ giả nhân giả nghĩa của Trì Vưu lừa gạt.
Nhưng đối với Phùng Lệ, ngay cả tới gần nguyên chủ cũng không dám.
Mặc dù thiên phú của Phùng Lệ kém hơn Trì Vưu nhưng cả hai đều là con cưng của trời, không kém Trì Vưu chỗ nào. Nếu quả thật Trì Vưu cố ý dẫn Phùng Lệ tới, vậy rốt cuộc hắn đang âm mưu cái gì?
Giang Lạc vừa suy nghĩ những chuyện này vừa xuống lầu, tình cờ gặp vài người khác.