Phải chăng cô đang tìm kiếm con người đó?
Một con người hoàn toàn xa lạ...
---------------------
Cuối cùng thì ngày nhập học chính thức cũng đã đến. Công việc của những buổi học đầu tiên chẳng mấy nặng nhọc. Đa phần chỉ là giới thiệu giáo viên rồi giảng đề hoặc sẽ được nghỉ, do lịch dạy ban giám hiệu phân công mâu thuẫn với lịch công tác của giảng viên bộ môn. Lớp học hình họa của Jessica bắt đầu khá sớm và nó kết thúc vỏn vẹn chỉ trong một giờ đồng hồ. Jessica sau buổi học lại trở nên vô cùng rỗi rãi. Cô giữ lấy chiếc ống giấy
[5] to đùng trên lưng, tay trái ôm tấm bảng gỗ khổ A3 rồi rảo bước khắp khuôn viên chính của nhà trường
Hôm nay không còn cảnh tượng đông đúc ồn ào đến rối loạn nữa, nên Jessica có thể quan sát và chiêm ngưỡng vẻ đẹp hiện đại của ngôi trường nghệ thuật danh giá Seul. Ngôi trường thật sự rất lớn. Chắc cũng ít ai ngờ rằng, đằng sau bức tường gạch men khắc lên hàng chữ nổi
"Đại Học Mỹ Thuật Seul" là cả một không gian mênh mông như thế này
Đi đến mỏi thì Jessica dừng chân ngồi xuống chiếc ghế đá trong một vườn lan kiểng. Cô tự lấy làm thắc mắc vì sao trường lại chỉ trồng mỗi loài hoa lan, nhưng rõ ràng nhờ có loài hoa thanh lịch ấy mà ngôi trường trở nên sang trọng, tinh tế đến lạ thường. Đúng là thế giới thần tiên dành cho những con người danh giá. Không thừa nhận rằng những kẻ chọn Seul làm nơi dừng chân đều là những bậc vương tôn giàu có, nhưng để theo đuổi cái máu nghệ sĩ đến cùng hẳn cần đến một số tiền không nhỏ cùng niềm đam mê bất tận
Jessica tiếp tục thả hồn cảm nhận không gian cực kì xinh đẹp trước mắt. Cô chẳng để ý rằng có một bóng người đang chầm chậm tiến đến bên cô. Ngày càng gần...
"Cô gái, hãy nhanh chóng rời khỏi đây trước khi..." ...là một ông lão tuổi ngoài sáu mươi, với một vết sẹo lớn kéo dài từ mắt trái qua môi dưới xuống tận cằm. Trên tay lão có cầm một ống nước màu xanh lục
"..." ...Jessica bị cái vẻ ngoài đáng sợ đó làm giật mình, vội lui người về sau rồi hụt chân mà ngã nhào
Từ đằng xa, một nhóm sinh viên nữ đang trò chuyện rôm rả trông thấy liền chạy đến đỡ lấy cô. Ông lão kì dị lẳng lặng rời đi, chẳng nói thêm bất cứ một lời nào
"Cậu không sao chứ" ...cô gái với mái tóc đỏ cùng chiếc váy sặc sỡ những hoa văn miền núi nhẹ nhàng nâng người Jessica lên. Cô ấy cũng giúp Jessica phủi đi lớp bụi trên bàn tay. Những người còn lại thì nhặt hộ cô bảng vẽ và ống giấy"Cám ơn" ...Jessica cất tiếng, mắt đảo tìm bóng dáng ông lão ban nãy - "Ông ta đâu rồi?" ...cô thầm nghĩ
"Cậu biết bác Kang sao" ...cô gái tóc đỏ hỏi
"Bác Kang?"
"Ừm, bác ấy làm việc cho trường ta, nhưng chỉ những việc lặt vặt thôi" ...cô gái tóc đỏ mỉm cười để lộ đôi mắt hình vầng trăng đáng mến - "Bác ấy có nhiệm vụ canh giữ một nơi"
RENG...tiếng chuông báo hiệu tiết học mới bắt đầu
"Fany, chúng ta cần về lớp" ...một cô gái trong nhóm liếc nhìn đồng hồ rồi lên tiếng "Hôm nay tớ chả nghĩ ra họa tiết gì hay ho nên... chắc tớ sẽ cúp"
"Cậu đừng có lừa bọn tớ, cậu lại định đi tìm "Kim tiêm idol" chứ gì"
"Biết tỏng rồi còn hỏi" ...cô gái tóc đỏ tỏ ra thẹn thùng
"Bọn tớ đi trước đây, không "Đầu Bạc" lại chỉ trích"
"Học tốt nhé" ...cô gái tóc đỏ vẫy tay chào các bạn học của mình
Sau khi mọi người đã đi khuất, cô gái mới quay sang Jessica, mỉm cười thân thiện
"Cậu không về lớp à?" ...cô thắc mắc khi nhận thấy Jessica vẫn rất bình thản"Nó đã kết thúc từ sớm rồi"
"À, thì ra thế" ...cô gái tóc đỏ gật gù, đôi mắt vô tình liếc thấy những dòng chữ bên trên chiếc bảng tên, hay còn gọi là thẻ sinh viên - "Hả, sinh viên năm Nhất sao" ...cô có phần ngạc nhiên - "Hèn gì trông cậu cứ ngơ ngác, thì ra là bỡ ngỡ với trường mới" ^^
Cô gái tóc đỏ cười lớn, vỗ mạnh vào vai Jessica trêu chọc. Điều đó vô tình làm Jessica cảm thấy không hài lòng mấy. Cô vốn chẳng thích những con người quá ồn ào và tự nhiên như thế. Cô định bụng rời đi nhưng lại bị giọng nói oanh vàng của cô gái tóc đỏ giữ lại
"Dù gì cũng đang rảnh, tớ sẽ đưa cậu tham quan một vòng quanh trường nhé""..." ...Jessica có chút do dự nhưng rồi cô cũng gật đầu
"Quên mất, tớ chưa giới thiệu về mình nữa ^^ ...tớ tên Tiffany, nhưng cứ gọi là Fany được rồi. Tớ là sinh viên năm Ba khoa Thời trang. Còn cậu?"
"Jessica, năm Nhất khoa Điêu khắc"
"Chà, con gái mà học ngành đó, cũng máu lửa dữ"
Jessica không nói gì thêm, chỉ nhẹ mỉm cười xã giao với câu nói bông đùa của người bạn mới. Cả hai đi qua rất nhiều nơi. Một phần trong số chúng, tự Jessica đã khám phá qua ban sáng
Chợt cảm thấy thái độ Tiffany có phần sợ sệt khi cả hai bước đến đoạn cuối dãy hành lang tòa nhà chính. Một con đường nhỏ hiện ra, cũng không mấy đặc biệt khi mà gạch lót sàn và màu sơn tường hoàn toàn trùng khớp với kiến trúc chung của ngôi trường. Jessica định đi tiếp vào con đường đó nhưng đã bị Tiffany cản lại
"Đằng trước có một lối đi rộng rãi và thoáng hơn, chúng ta nên dùng lối đó""Tại sao?" ...Jessica thắc mắc
"Không nên làm phiền bác Kang"
Vẻ mặt Jessica bắt đầu thay đổi khi nghe đến cái tên của người vừa làm cô hoảng sợ
Bỗng có tiếng bước chân hối hả. Một đám người chạy đến, trên tay họ khuân theo một chiếc cáng cứu thương trắng xóa. Dường như Tiffany có quen biết một trong số những người đó, cô ấy chạy nhanh đến bắt lấy cánh tay cô gái đi đầu tiên - người có thân hình nhỏ nhắn, thân thể nằm gọn trong chiếc áo blu
[6] khá chuyên nghiệp
"Cô Kim, chuyện gì thế ạ?""Có sinh viên bị thương trong kia" ...vị nhân viên y tế trẻ vội vàng trả lời
Không lâu sau, từ trong con đường nhỏ, cả đám người lại quay ra. Lúc này trên chiếc cáng đã không còn vô chủ. Lại là một cô gái khác, gương mặt cô ta bị ẩn sau lớp tóc đen dài. Ngay bên dưới, ống chân phải của cô tươm đầy máu
Jessica trông theo cô gái, lòng thầm nghĩ ngợi lung tung khi mà dáng hình đó, Jessica cảm thấy mình đã từng thấy qua rồi. Sau đó, Jessica đẩy cái nhìn về nơi Tiffany bảo rằng không nên vào, cũng là nơi cô gái kia gặp một tai nạn chưa rõ nguyên nhân
Một bóng hình lướt qua tầm mắt Jessica, rất nhanh nhưng cũng đủ để cô biết đó là ai. Là gương mặt vô cùng đặc biệt, dễ dàng khắc sâu vào tâm trí bất cứ ai ngay từ lần gặp đầu tiên...
Ông lão họ Kang!
"Có phải Kwon Yuri đó không?" ...Tiffany chợt hỏi"Ừm" ...vị nhân viên y tế kia nhẹ gật đầu thay cho câu trả lời
"Cậu ta lại vào đó, nhưng sao cậu ta bị thương nhỉ" ...Tiffany đứng yên, tự mình lẩm nhẩm trong khi mọi người đã bỏ đi khá xa
Được một lúc, sự im lặng đáng ngờ khiến cô giật mình, cô vội quay sang Jessica và bắt gặp tia nhìn tò mò của Jessica vào nơi đó
"Đi nào" ...Tiffany nhíu mày, kéo vội Jessica"Đi đâu?"
"Phòng y tế"
---------------------
[1]: Khác với cách phân loại Khối ở Phổ thông, Đại học phân loại theo năm - năm Nhất là năm học đầu tiên, tức lớp sinh viên mới vào trường
[2] Trước khi chính thức bước vào môi trường Đại học, trường tổ chức một cuộc sát hạch trình độ Anh văn. Sau đó dựa theo kết quả mà chia thành ba lớp: Yếu - Trung bình - Khá Giỏi. Tuy cùng một giáo trình nhưng giáo viên dựa theo sự phân chia mà tìm ra cách giảng dạy phù hợp với sinh viên nhất
[3]: Trường Đại học chia thành nhiều Khoa, mỗi Khoa là một Chuyên ngành đặc trưng, cho nên ngoài ban giám hiệu chính còn có các bộ phận giám hiệu của riêng mỗi khoa. Trưởng khoa là người đứng đầu trong ban giám hiệu mỗi khoa đó
[4]: Bvlgari là hãng trang sức, đá quý nổi tiếng nằm trong top 10 hãng trang sức đắt giá nhất thế giới. Biểu tượng đặc trưng của Bvlgari là một con rắn - đại diện cho quyền lực cùng sự thần bí
[5]: Thay vì dùng cặp hay balo, sinh viên mỹ thuật thường mang theo bên mình một chiếc ống đen dài để đựng giấy vẽ và các vật dụng khác như bút, tẩy, que đo...
[6]: Áo Blouse - một loại áo khoác chuyên dụng của ngành y
Ở Đại học, sinh viên các năm nhìn nôm na đều ngang bằng nhau tuổi tác. Một vài sinh viên học lại, một số ít thì học sớm một năm nên việc xưng hô của họ quy về
"Cậu - Tớ" ngang tuổi là chuyện bình thường