Cơn đau nơi ngực Jessica đã biến mất theo cơn chấn động kinh hoàng. Cô đờ đẫn nhìn đến góc đường vẫn còn hỗn loạn. Chợt nhớ đến Kwon Yuri, Jessica vội vàng kiếm tìm người ấy
Thật may mắn, thân thể Kwon Yuri vẫn lành lặn!
Jessica thở phào nhẹ nhõm
Nhưng ngay lúc khóe môi định cất tiếng, gọi tên con người đó thì trong ánh nhìn vô định của Jessica bỗng hiện lên dáng dấp của kẻ đồ sát địa ngục dữ tợn
Hắn cứ trôi lơ lửng trên tầng không, ngay đỉnh đầu Yuri
Jessica thẫn thờ như người vừa tỉnh khỏi cơn mê
Cô nhìn theo chuyển động của chiếc rìu khói đen mù mịt rồi vội vàng hét lên...
"KWON YURI"--------------------
CHƯƠNG V: SỨ GIẢ ĐỊA NGỤC
Trời đã ngã vào đêm, không gian âm u đến lạ. Sau vụ nổ kinh hoàng toàn bộ đoạn đường nằm trong dãy biệt thự hạng sang nay bỗng dưng trở nên huyên náo lạ thường. Chợt, hai làn đèn neon bên lề phụt tắt chỉ kịp để lại vài âm thanh âm ỉ trong gió. Bỗng có hàng chục tia lửa điện vụt sáng lên
Vài giây sau, đèn đường đột ngột sáng trở lại rồi ở trạng thái chập chờn vô định - lúc rất tỏ lúc lại chẳng thể thấy gì
"KWON YURI!"...Jessica cất lên tiếng gọi thản thốt
Dường như chẳng ai nghe thấy cả. Bọn họ cũng như Kwon Yuri đang mải mê tập trung vào vụ tai nạn vừa xảy ra. Hình ảnh dị thường trong tầm mắt Jessica đến tận giây phút này bản thân cô còn chẳng dám tin đó là sự thật. Ngay trên đỉnh đầu Kwon Yuri, kẻ có tên sứ giả địa ngục với gương mặt vô hồn tay giương cao chiếc rìu khói khổng lồ cứ thế mà bổ nhào xuống. Mảng khói đen ngay khi chạm đến da thịt con người thì tự tách thành nhiều tua dài ngoằn nghèo rồi thỏa sức quấn quanh mọi thứ trong tầm với của nó
Cũng giống như cách một con rắn siết chặt cơ thể chú vịt con xấu số. Nhưng thay vì tàn phá thể xác phàm tục, bầy rắn địa ngục lại muốn hủy hoại chính thứ vật chất vô hình duy trì sự sống một con người - là linh hồn
Kwon Yuri quay đầu nhìn sang Jessica, vẻ mặt trở nên méo mó. Tay cô chỉ vội về hướng gầm xe tải - nơi có thứ tài sản thân yêu đang bị đè bẹp dúm
Yuri chẳng hề hay biết gì về sự xuất hiện của tên đồ tể địa ngục. Hắn thản nhiên nở ra nụ cười lạnh lẽo, chiếc rìu khói bỗng chốc trở về nguyên hình. Ánh sáng chói lòa cùng tiếng nổ ầm ỉ lần nữa vang lên. Chẳng nhượng bộ hay thông báo với bất cứ một ai và chiếc xe tải nhỏ trên lề đường nhanh chóng vỡ toang thành trăm mảnh văng tung tóe khắp nơi
Một mảnh sắt khuyết hình lưỡi liềm bay đến rồi cắm sâu vào bụng Kwon Yuri...
Jessica chỉ kịp nhìn thấy dáng hình người bạn mình đổ gục xuống, vẻ mặt còn in hằn sự đau đớn bàng hoàng. Máu nhanh chóng thấm ướt chiếc áo sơ mi trắng Yuri đang mặc
Chẳng hiểu là sự trùng hợp ngẫu nhiên hay trêu đùa của tạo hóa mà vết loang bằng máu kia lại vẽ nên gương mặt của tên đồ sát - một dung nhan mờ nhạt trên mảng máu đen ngòm cùng đôi mắt rực lên một màu đỏ thỏa mãn
Máu chảy rất nhiều, càng lúc càng không thể kiểm soát. Thậm chí một vùng đất xung quanh Yuri cũng đã chuyển sang màu đỏ. Jessica thẫn thờ nhìn về cơ thể bất động. Đến lúc lấy lại được ý thức chạy đến bên Kwon Yuri thì kẻ ấy đã lịm đi tự lúc nào. Jessica ngồi xuống nhẹ lay người Yuri nhưng vẫn vô ích. Cô chẳng biết nên làm gì... cảm giác tâm trí thật sự hỗn loạn và cứ thế đành phó mặc cho nước mắt nhẹ rơi trên má theo quán tính
Jessica ôm chầm lấy cơ thể run rẩy của Kwon Yuri, cố gắng kêu gọi sự giúp đỡ nhưng chẳng kịp nữa rồi...
Nhịp tim của Kwon Yuri đã hoàn toàn biến mất. Bàn tay đầy máu của cô ấy trượt dài từ tay Jessica xuống mặt đất lạnh tanh. Thân thể Yuri cũng lạnh không kém. Toàn thân Jessica như đông cứng trong cảm giác nghèn nghẹn nơi cổ họng. Tim cô trở nên đau nhói, vẫn thầm oán trách bản thân vì sự bất lực
Chỉ trong vỏn vẹn vài phút ngắn ngủi, Jessica đã rơi vào vô vàng cảm xúc đan xen. Đầu tiên là vui mừng cho Kwon Yuri may mắn thoát khỏi vụ tai nạn. Kế đến lại kinh hãi trong những hình ảnh ma mị đáng sợ. Và cuối cùng là hoàn toàn suy sụp bởi kết quả bất ngờ này đây...
Kwon Yuri đã chết!Cô ấy thật sự đã chết đi trong vòng tay Jessica
Còn tên sứ giả địa ngục - hắn đã bỏ đi từ lúc nào?
"Kwon... Yuri..."...Jessica đau đớn gọi
...
"Cậu sao thế? Sao lại khóc thế này... cậu cảm thấy không khỏe ở đâu sao?"...một bàn tay ấm áp chạm vào vai Jessica. Cô gái trẻ như thoát khỏi cơn mộng mị tàn khóc trở về với thực tại có phần tươi sáng hơn
Là Kwon Yuri, đúng là vẻ mặt ngô nghê pha lẫn sự ngỗ ngáo quen thuộc!
Jessica tròn mắt kinh ngạc. Tự lúc nào đã đưa bàn tay lên chạm vào má Yuri để cảm nhận hơi ấm của sự sinh tồn. Kẻ kia tuy lấy làm lạ nhưng vẫn để yên cho Jessica chạm vào. Được một lúc sau bỗng Kwon Yuri la toáng lên
"Awu awu... cậu làm gì thế" ><
"Đau?"
"Cậu điên rồi hả!!!" ...Kwon Yuri xoa lấy chỗ thịt vừa bị cô nàng kiêu kì Jessica ngắt lấy - "Sao lại nhéo má tôi" ...Yuri trở nên bực bội
"Chẳng lẽ chỉ là ảo giác?"
"Ảo giác gì mà khiến cậu hành xác tôi như thế hả" ...Kwon Yuri vẫn còn hậm hực về cái nhéo má ban nãy của Jessica
"Chiếc xe đó phát nổ. Và... cô đã chết"
"..." (_ _+) ...lại thêm một đòn chí mạng Jessica dành cho Kwon Yuri - "Ếh, cậu quá đáng lắm rồi nha. Nói thế là ý gì chứ"ẦM...lại một tiếng nổ vang ghềnh
Đúng y như cảnh tượng Jessica vừa thấy, chỉ khác là Kwon Yuri đã ở một khoảng cách an toàn ngay bên cạnh cô
Điều đó chứng tỏ...
Cơn mộng mị hoang đường thoáng qua chẳng hề vô nghĩa!
"Cậu có thể nhìn thấu tương lai sao?" ...Kwon Yuri lúng túng vì quá đổi bất ngờ
Chỉ cách đây vài phút, cô vẫn còn ở trong tầm nguy hiểm và thương tiếc cho thứ tài sản của mình. Vậy mà nhờ tiếng gọi lớn của Jessica Yuri đã chạy ngay đến. Kết quả chính là thoát chết trong gang tấc như thế này
---------------------
Không lâu sau, xe cảnh sát và xe cứu hỏa thi nhau kéo đến phong tỏa tất cả lối đi xung quanh chung cư JungSang. Theo hiện trường cho thấy chỉ có thiệt hài về tài sản và may mắn không ai thiệt mạng. Trong chiếc xe tải - nguyên nhân của vụ tai nạn liên hoàn cũng không có tài xế
Kwon Yuri hiện chưa thể về nhà bởi đoạn đường phía trước đã bị chặn nhưng xem ra tinh thần Yuri không có gì gọi là hoảng loạn cả. Cô còn rất thích thú, nhất là với khả năng đoán trước tương lai của Jessica. Kwon Yuri cứ thế mà bám lấy người bạn mình rồi hỏi hang đủ chuyện. Còn xin người kia lên nhà với lý do
"tá túc tạm thời"...
"Cô cứ tự nhiên"
"Này, dù gì cũng là khách mà chẳng cho lấy được ly trà ấm sao"
"Trà thì có, nhưng muốn ấm cô có thể tự đi pha" ...Jessica chỉ tay về hướng chiếc tủ lạnh cỡ lớn nằm ngay lối ra vào gian bếp