Sau đó, anh ngẩng đầu lên và đặt lên môi cô một nụ hôn sâu đầy khao khát, và Cleo vui vẻ mở lòng đón anh, chiếm lấy anh, khao khát anh một cách tuyệt vọng. Mọi sự nóng bỏng rắn rỏi, gợi cảm, kiêu kỳ, không thể rời mắt của anh .
Cô thút thít, một lần nữa đấu tranh với cái lý lẽ đang tiếp tục cố gắng nhúng tay vào việc của mình. Cô buông môi mình khỏi môi anh, hơi sốc khi có thể hứng lên đến thế này chỉ bằng một nụ hôn
"Tôi tưởng chúng ta sẽ không làm chuyện này nữa," cô thì thầm, và vào lúc đó, khi vẫn đang tiếp tục rúc đầu vào cổ cô, cô nghĩ anh không nghe thấy mình.
"Nhưng như thế sẽ lãng phí của một buổi làʍ t̠ìиɦ tuyệt vời đấy, dulzura." Anh lướt bàn tay to lớn của mình xuống tấm lưng trần của cô khi nói những lời đó, và Cleo thấy mình như một con mèo con đang đáp lại sự vuốt ve.
"Lần đó khá tuyệt, phải không?" Cô ừ hử, nũng nịu một chút. Cô yêu cái cảm giác chiếc áo lụa đắt tiền của anh áp vào bộ ngực đang mất hết sự che chắn của cô, nó ngang nhiên dụi dụi vào ngực anh, muốn anh bắt đầu tập trung vào chuyện quan trọng ngay lập tức. Anh làm theo, xoay người cho đến khi cô nằm ngửa và anh đang ngồi ở bên mép giường, với nửa trên của cơ thể anh cúi xuống người cô. Ánh mắt nóng bỏng của anh di chuyển từ khuôn mặt xuống bầu ngực của cô, và với một tiếng rêи ɾỉ ngắt quãng, anh đưa hai tay lên tách và vuốt ve đôi gò bồng đảo nhỏ xinh. Anh đưa một bên lên để đón lấy nó bằng miệng, và khi anh dùng môi kéo mạnh đầu ti đang nhưng nhức, Cleo gần như giật nảy lên. Cô luôn có bộ ngực nhạy cảm không chịu được, điều mà Dante đã không để ý nhiều vào đêm trước nhưng dường như bây giờ cô đang rất thích thú.
"Cô có thể ra chỉ bằng việc này không?" anh khàn khàn hỏi "Bằng việc ai đó chơi với ngực của mình?"
"Tôi thì chưa" cô cố gắng thở ra, và anh ta nở một nụ cười nhếch mép nhỏ ngạo mạn với cô.
"Ah. Một thử thách mới "anh nói, trước khi cúi xuống ngực cô. "Chà, dulzura, cho phép tôi. . . "
Hơn một giờ sau, Cleo nằm ngửa, ngực vẫn còn phập phồng, cơ thể vẫn còn rùng mình, và choàng một cánh tay qua mắt để che đi sự xấu hổ của cô trước việc cô đã hoàn toàn buông thả với người đàn ông đang ngáy ngủ nhẹ nhàng bên cạnh. Bây giờ cô ấy có thể thêm mục "lêи đỉиɦ chỉ bằng việc chơi ngực" vào danh sách những việc cần phải làm trước khi chết của mình rồi. Anh chắc chắn đã vượt qua thử thách. Anh chưa ăn gian một lần nào, không có bàn tay nào lén đưa về phía nam, và khi cô định vội vã dùng tay làm nhanh mọi thứ, anh kiên quyết đặt chúng trở lại ngực mình.
Sau tất cả màn dạo đầu ngon nghẻ đó, cô đã sẵn sàng để anh vào việc chính, nhưng không, anh thực hiện nhiệm vụ của mình là phải tìm ra càng nhiều vùng nhạy cảm của cô càng tốt trước khi chiếm đoạt được cơ thể cô. Như lần trước, sau khi kết thúc, anh chỉ đơn giản là lăn ra khỏi người cô và chìm vào giấc ngủ. Lần này là trên giường của cô, điều đó hơi khó chịu và có nghĩa là cô sẽ phải tránh đi để nhường phòng. Cô đứng dậy, giật mạnh chiếc áo choàng khổng lồ màu trắng mà khách sạn cung cấp và đi về phía cửa. Cô thực sự không biết nên hành động ra sao trong tình huống này, nhưng cô biết anh ta không phải là loại người ngủ qua đêm với phụ nữ.
Cô ném một cái nhìn đầy phẫn uất về cái mông vô ý tứ đang nằm dài trên giường của mình và sau đó khẽ thở dài, công nhận anh có cặp mông thực sự đẹp. Anh nằm trong tình trạng tuyệt đối khỏa thân một cách tuyệt đẹp, mặt úp, một chân co lên và chân kia duỗi thẳng. Hai cánh tay của anh ấy đưa lên trên đầu, và khuôn mặt của anh vùi vào chiếc gối mềm như marshmallow . Khi cô quan sát, anh quay đầu về phía cô để dễ thở hơn. Cô dừng lại, thích thú bởi vẻ ngoài mong manh của anh khi ngủ, và anh trông trẻ con hơn nhiều.
Cô miễn cưỡng thừa nhận với bản thân rằng anh là một người đàn ông phi thường. Để đưa thương hiệu khách sạn đang khốn đốn của gia đình trở thành tập đoàn trị giá hàng tỷ đô la trong vòng chưa đầy mười năm là một kỳ công gần như chưa từng có. Anh chỉ mới ba mươi ba, và để đạt được nhiều thành tựu như vậy ở độ tuổi trẻ như vậy, anh ta sẽ phải tàn nhẫn và .
"Chơi hết mình, làm việc càng hết mình hơn" là phương châm của anh, hoặc ít nhất đó là điều mà các trang báo và báo lá cải thường nói về anh. Ngay cả khi cô muốn nhiều hơn nữa từ anh ta, Cleo biết ngoài được nằm cạnh anh ra, cô không có cơ hội để đòi hỏi nhiều hơn từ một người đàn ông đẹp trai, quyền lực này. Nhưng không sao; cô không muốn gì nhiều từ anh vì anh cũng chẳng là gì ngoài việc nằm cạnh cô. Chỉ cần cả hai hiểu điều đó thì mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Cô quay lưng lại với anh và đi vào căn phòng khách rộng lớn được bài trí trang nhã kéo dài khoảng cách giữa phòng của họ. Mắt cô ngay lập tức chú ý đến chiếc xe phục vụ đang đứng giữa sàn. Cô rêи ɾỉ, sự thèm ăn của cô bùng lên dữ dội đến mức cô gần như lung lay vì đói. Cô nhấc nắp vòm ra khỏi từng cái dĩa và gần như bật khóc trước đống hỗn độn cứng ngắc là phần còn lại của những gì đã từng là một bữa tối đẹp đẽ. Cô ngồi xuống một trong những chiếc tủ trang trí công phu và với lấy điện thoại để gọi dịch vụ phòng và gọi một bữa ăn khác.
Đã gần một giờ ba mươi phút, và cô ấy cảm thấy như được tiếp thêm sinh lực sau tất cả những lần ân ái tuyệt vời đó — ít nhất là không thấy mệt — và khi cô ấy đứng ở cửa sổ kính cao từ trần đến sàn và nhìn chằm chằm vào ánh đèn thành phố lấp lánh bên dưới, cô ấy tự hỏi có những cuộc phiêu lưu gì ở ngoài đó. Một mong muốn liều lĩnh muốn khám phá dâng lên trong cô và cô đã dập tắt nó, cô biết rằng việc lang thang trong một thành phố rộng lớn như thế này, một mình vào giữa đêm, là điều ngu ngốc. Cô ngồi vào một trong những chiếc ghế bành Bakokko đồ sộ đặt nghiêng về phía cửa sổ và co chân lại trước mặt, vòng tay qua ôm lấy chúng và đặt cằm lên đầu gối.
"Cô đang làm gì ở đây vậy?" Vài phút sau, giọng nói ngái ngủ của Dante làm cô giật mình, và cô khẽ kêu thé lên trước khi quay đầu nhìn anh bước vào phòng.
"Tôi không nghĩ rằng anh là kiểu người thích thức dậy bên cạnh người vừa làʍ t̠ìиɦ với mình, nên tôi đã lánh đi. Vì anh ngủ quên trong phòng của tôi, tôi nghĩ tối nay mình sẽ lấy phòng trống. "