Chương 8: Mở mang

Khương Lộc Minh tới tìm Nguyên Sầm chơi game nhưng bây giờ Nguyên Sầm đang làm bài tập, Khương Lộc Minh cũng không thích chơi một mình.

Cô nhìn máy tính trên bàn, lại nhìn Nguyên Sầm đang làm bài tập ở bàn học, cô tự nhiên nói, “Nguyên Sầm, tớ mở máy tính chơi một chút nha.”

“Ừ.”

Khương Lộc Minh mở trình duyệt ra, gõ từng chữ trên thanh tìm kiếm, “Làm sao để thủ da^ʍ?”

Tiếp theo trên màn hình liền hiện lên những kết quả tìm kiếm, Khương Lộc Minh click mở một cái trong đó, “Thủ da^ʍ là một cách giải toả tìиɧ ɖu͙©, là hành vi kí©h thí©ɧ lên cơ quan sinh dục của bản thân để đạt được kɧoáı ©ảʍ. Các vật có thể kí©h thí©ɧ bao gồm tay, đồ dùng hằng ngày, đồ chơi tìиɧ ɖu͙© (như máʏ яυиɠ).”

Trình duyệt lại tự động đề cử vấn đề liên quan, “Nữ giới thủ da^ʍ như thế nào”, Khương Lộc Minh liếc nhìn Nguyên Sầm, thấy cậu còn đang làm bài tập, cô liền tiến sát màn hình gần chút.

“Có thể dùng ngón tay tiến hành nhiều hành động với "cô bé" của mình, như xoa, sờ, cọ, siết, véo, bóp, ấn, đâm, chọc.…… Còn có thể dùng nước ấm ngâm qua, ấm áp sẽ làm xúc cảm thoải mái hơn.”

Cô biết “cô bé” là nơi nào, chính là nơi đi tiểu.

Sao cô lại cảm thấy phương pháp thủ da^ʍ trên đây nói giống như chuyện lúc trước cô và Trần Thâm làm ở giờ nghỉ trưa thế.

Nghĩ vậy mặt Khương Lộc Minh có chút đỏ.

“Lộc Minh, tớ xong rồi, cậu đang chơi gì thế?” Nguyên Sầm vừa bỏ tập vào cặp sách vừa nói chuyện với Khương Lộc Minh.

Khương Lộc Minh nghe xong lập tức tắt hết mấy trang web vừa mở, lại tùy tiện click mở một tấm ảnh về nhóm nhạc nam mà các bạn học nữ trong ban thường thảo luận.

“Không chơi gì hết, tớ đang xem hình trai đẹp thôi.” Giọng Khương Lộc Minh có chút hoảng loạn, ánh mắt cũng né tránh không nhìn Nguyên Sầm.

“Cũng đâu có đẹp bằng tớ!” Nguyên Sầm tiến đến sau Khương Lộc Minh, đầu gác trên vai cô nhìn màn hình.

“Cậu thật tự luyến!” Khương Lộc Minh nói là nói như vậy, nhưng kỳ thật trong lòng cô cũng cảm thấy Nguyên Sầm đẹp trai.

“Được rồi, đừng nhìn, chúng ta mau chơi game đi!”

Nguyên Sầm muốn dùng máy chơi game để Khương Lộc Minh đơi tầm mắt khỏi trai đẹp trên màn hình.

“Ừ!”

Hai người cùng nhau ngồi xếp bằng trên giường Nguyên Sầm, ngồi rất gần, cánh tay chạm vào cánh tay, đầu gối dán đầu gối.

Hai người đều đã quen kiểu tiếp xúc tứ chi này, cũng không cảm thấy như này có vấn đề gì.