Chương 3: Có qua có lại

“Cậu cho tôi sờ lại nếu không tôi sẽ méc thầy.”

Khương Lộc Minh nghe thấy cậu nói muốn méc thầy đương nhiên không chịu, lại cảm thấy mình đã sờ người ta rồi thì cho người ta sờ lại cũng không sao.

“Được, nhưng cậu nhanh một chút.” Khương Lộc Minh đồng ý.

Trần Thâm nhích lại gần Khương Lộc Minh, tay phải luồn từ dưới áo Khương Lộc Minh luồn vào trong.

“Cậu, sao cậu lại luồn vào!” Khương Lộc Minh cho rằng Trần Thâm chỉ ở bên ngoài, ai ngờ cậu còn sờ vào, nhưng cô lại không dám lớn tiếng nói chuyện sợ đánh thức bạn học gần đó, chỉ có thể nhỏ giọng phản kháng.

Trần Thâm như không nghe thấy, tiếp tục sờ lên trên, một bàn tay bao lấy vυ" Khương Lộc Minh, thử thăm dò xoa bóp.

Giọng điệu có chút ghét bỏ, “Vυ" có hơi nhỏ, xoa nhiều cho lớn.”

“Này, không được xoa.” Miệng Khương Lộc Minh nói như vậy, cơ thể lại cầm lòng không được lại gần Trần Thâm hơn, đưa vυ" tới gần hơn.

Cô cũng đưa một bàn tay xoa bóρ ѵú bên kia, miệng không ngừng thở gấp.

Tay trái bị Trần Thâm giữ chặt dưới sự chỉ dẫn của cậu sờ vào trong quần cậu.

Tay Khương Lộc Minh vô tình đυ.ng phải một thứ hơi lồi lại mềm ấm, cô theo bản năng muốn rụt tay lại, lại bị Trần Thâm ngăn cản.

“Lộc Minh, giúp tôi sờ.” Giọng Trần Thâm có hơi khàn, nghe cậu nói Khương Lộc Minh liền cảm thấy lòng có chút ngứa ngáy.

Kỳ thật Trần Thâm cũng không biết nên làm như thế nào, nhưng trong tiềm thức cậu biết hẳn là an ủi thứ dưới thân này.

Khương Lộc Minh bị Trần Thâm cầm tay trái nắm lấy dươиɠ ѵậŧ cậu vuốt ve, “Ha a, Lộc Minh tay cậu thật mềm, vυ" cũng mềm!”

Trần Thâm vừa sờ vυ" Khương Lộc Minh đẩy hông mình, di chuyển tay Khương Lộc Minh.

Khương Lộc Minh cảm thấy có chỗ nào đó ngứa, có thứ ẩm ướt chảy ra.

Tức khắc cô liền ngồi nhấp nhỏm, mông nhẹ nhàng cọ trên ghế, nhưng cũng không hề giảm bớt, dù sao càng cọ càng khó chịu.

“Thật ngứa.” Khương Lộc Minh khó nhịn ngâm khẽ.

Trần Thâm thấy sắc mặt Khương Lộc Minh ửng hồng, vẻ mặt khó chịu, muốn giúp cô lại không biết nên xuống tay như thế nào, chỉ có thể dùng một bàn tay đốt lửa khắp nơi.

Thực mau, cậu lại duỗi một bàn tay trực tiếp sờ tới tiểu huyệt Khương Lộc Minh, sờ nước ướt đẫm tay. Cậu ghé sát bên tai Khương Lộc Minh nhẹ giọng nói với cô, “Lộc Minh, phía dưới cậu chảy thật nhiều nước.”

Nghe Trần Thâm nói Khương Lộc Minh đỏ ửng mặt, cầm lòng không được mà phản bác , “Nào có, là phía dưới của cậu cứng, vừa cứng vừa nóng.”