Chương 3

1.Nhật ký

Tháng 8 năm 1904, tôi phát hiện trong nhà có một quyển nhật ký kỳ lạ. Xin nói rõ, ngôi nhà này là do người vợ cũ của tôi chọn và mua 6 năm trước, nhưng cô ấy và hai đứa con gái của tôi đã qua đời trong một tai nạn trên biển cách đây 2 năm. Hai đứa con của tôi được tìm thấy hai ngày sau đó ở hai bờ biển khác nhau, nhưng chúng đều đã chết.

Mấy ngày trước, tôi mời thợ sửa chữa đến để tân trang lại căn phòng của vợ mình, và họ phát hiện ra trên trần nhà có giấu một cuốn nhật ký. Bút tích trong cuốn sổ đúng thật là của vợ tôi, khi mở ra tôi đọc được những dòng chữ này:

Ngày 15 tháng 7: Từ ngày hôm nay em và anh bắt đầu chung sống rồi. (Đó là ngày cưới của vợ chồng tôi.)

Ngày 21 tháng 9: Vì có chồng yêu nên mới có em ngày hôm nay.

Ngày 9 tháng 12: Dù chuyện gì xảy ra, em cũng sẽ luôn ở bên chồng.

Ngày 23 tháng 2: Sắp rồi.

Ngày 29 tháng 2: Anh hiểu chứ, chồng yêu?

Tôi quá sợ hãi và chuyển nhà đi một nơi rất xa ngay sau đó.

sẽ giải đáp cuối chương nha~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

sắp rồi

cố lên

zô ta

kíttttttttttttt đến rồi

Giải thích: Nhật kí viết ngày 29/2 nghĩa là năm đó là năm nhuận ( Những năm có ngày 29/2 là năm nhuận ), mà họ chuyển đến ngôi nhà này cách đây 6 năm tức là năm 1898, năm 1904 là năm nhuận mà năm nhuận cách gần nhất với năm 1904 là năm 1896 (vì năm 1900 không được tính là năm nhuận), trong khi đó nhật kí dc viết sau khi chuyển nhà nên chỉ có thể được viết vào năm 1904 –> người vợ chết rồi mà vẫn viết nhật kí được

2. Tiếng khóc

Có một anh kia ngủ cùng gia đình mình, nửa đêm đang ngủ thì bật dậy đi vệ sinh, thật kì lạ là vợ con anh đã biến mất tự lúc nào, anh không quan tâm lắm, trước mắt cứ giải quyết đi đã.

Sau khi xong xuôi, anh bước ra hành lang thì nghe tiếng khóc tỉ tê của vợ ở phòng khách, anh vội chạy ra, từ đằng xa, anh thấy nhiều người .....

Chạy ngang qua tấm gương ở hàng lang, bỗng dưng anh dừng lại, té xuống đất, miệng anh cứng đờ không thốt nên lời. Đột nhiên, anh không ra phòng khách nữa mà quay lại phòng ngủ.

Vừa đi tới cửa, nhìn lên giường, anh sững người ngồi bệt xuống, khóc nức nở, khóc còn to hơn cả vợ mình ..... Nhưng không ai nghe.



cùng nhau tìm nào









hãy vận dụng hết não bộ nào

















tăng xuất dòng chảy lên thượng nguồn





















sắp rồi







rồi....rồi....rồi.....RỒI....RỒI....RỒI....BIGBOG

ĐÃ GIẢI ĐƯỢC RỒI

Giải thích: Nếu như các bạn đọc qua chi tiết vợ ngồi khóc thì có lẽ đã có câu trả lời. Nhưng thực ra không phải vậy. Anh ta đi qua tấm gương rồi cái gì đó thì có vẻ như anh ta không nhìn thấy mình ở gương nữa.

Anh ta nhìn giường, ngồi khóc không ai nghe => Xác anh ta trên giường, anh ta đã bị gϊếŧ. Còn nữa, truyện có đề cập đến thằng con nhưng xuất hiện một lần => Thằng con gϊếŧ anh ta.



3. Mời vào!

Tôi đang đi lạc trong một vùng sa mạc hoang vu, tôi đang rất đói và khát. Tình cờ tôi thấy một nhà hàng cũ đã đóng cửa. Tôi đánh liều gõ cửa, một tiếng vọng vang ra: "Hết thức ăn rồi, nếu nghỉ qua đêm thì được". Tôi đang rất mệt nên sao cũng được.

Từ trong nhà hàng bước ra một người phụ nữ trung niên xinh đẹp đón tôi vào phòng của mình. Đang ngon giấc bỗng tôi nghe thấy tiếng xe ôtô, hình như có người gõ cửa. Trong quán chỉ vọng ra một tiếng: "MỜI VÀO".



LÀ SAO TA

























RỐT CUỘC LÀ SAO









AHA!!!!!! CHÍNH LÀ NÓ

Lời giải: Sự khác biệt giữa lần nhân vật tôi và người thứ 2 vào nhà hàng ở chỗ: Lần 1 nhà hàng có nói là hết thức ăn, nhưng lần thứ 2 thì không nói như vậy. Phải chăng đã có đủ thức ăn? Vậy tại sao lại mới qua một lúc đã đủ thức ăn, hơn nữa nơi đây lại là một sa mạc hoang vu.



ĐÃ HIỂU ĐÔI PHẦN



































CÒN PHẦN CUỐI





Đáp án: Thức ăn ở đây đã có rồi, là người đã đi vào lúc trước, chính là nhân vật tôi.



4. Người phụ nữ lạ

Tôi đang trong nhà tắm thì nghe tiếng bước chân ngoài phòng khách. Ra khỏi nhà tắm, tôi ngạc nhiên thấy một người phụ nữ lạ đang đứng giữa phòng. Bà ta mặc bộ đồ cũ kĩ, tóc dài rối bời buộc cẩu thả sau lưng, khuôn mặt mệt mỏi, hốc hác như vừa từ xa đến. Là một người thân của bạn tôi à?

– Bác tìm ai ạ?

Người phụ nữ nhìn tôi bằng đôi mắt vô hồn, đôi môi khô khốc nhếch lên:

Tìm cậu.

Tôi nghĩ bà ta đã nhầm, tôi không quen bà ta.

– Xin lỗi, cháu không quen bác.

Người phụ nữ vẫn nhìn tôi, lẩm bẩm:

– Tìm cậu.

Tôi bắt đầu thấy kì lạ, nhưng vẫn khá yên tâm. Bà ta không mang vũ khí, hơn nữa sức bà ta chắc chắn không làm gì được tôi. Tôi lịch sự nói:

– Chắc bác nhầm rồi, bác có thể hỏi người khác.

Tôi tiến đến cửa phòng định mở cửa ra hiệu đuổi khách.

Và tôi biết thế nào là sợ hãi cực độ, bà ta quả thật đến tìm tôi.

Lời giải: Bà này xuất hiện ở giữa phòng khách. Khi người này tới cái cửa chuẩn bị mở cửa thì lúc này mới biết là cửa vẫn khóa từ bên trong. Bà này vô dc nhà bằng cách nào? Phải chăng bà ta chính là ma?

THÌ chỉ có ma thôi chứ còn ai

5. Hẹp

Đó là vào 1 đêm không trăng khoảng 2h sáng, hắn đi bộ. Con đường trong khu tập thể rất hẹp, chỉ đủ cho 1 người đi. Gã giật mình thấy có người mặc áo ba lỗ trắng ngồi bên đường , hắn tự nhủ , "giờ này còn ai ngồi đây?" Gã đi gần đến nơi thì vấp ngã, chới với và cố gắng không để mình chạm vào người đàn ông đó.

"Phù, may quá không chạm phải, không khéo lại ăn đòn oan", rồi gã vui vẻ đi tiếp. Khi về tới nhà, sau khi khép cửa , gã nghĩ ra điều gì đó và lạnh toát sống lưng...









hãy suyngaamx nào



























xuống dưới nhanh lên

















con chuột chạy mất rồi ~~~~~~~~~~~~~~























ta đã bắt được cưng rồi

Lời giải: Hãy chú ý tới chi tiết: Con đường rất hẹp, chỉ đủ cho 1 người đi mà lại xuất hiện một người đàn ông khác => Người đàn ông này chỉ có thể là ma.

ma hoài à

6. Anh trai

Một gia đình nọ có người con trai đột nhiên phát điên rồi gϊếŧ hết cả nhà. Sau đó cảnh sát đến bắt giữ và anh ta bị tuyên phạt tử hình.

Người em gái may mắn sống sót nhưng do quá hoảng loạn nên mất đi trí nhớ. Vì tất cả người thân đã mất hết, trí nhớ cũng không còn, cô ta sống mà như đã chết. Một hôm cô tình cờ gặp một người xem bói, bèn nhờ bà ta xem hộ quá khứ của mình.

"Tại sao anh trai tôi lại phát điên?"

"Không, anh trai cô rất điềm tĩnh đấy."

"Thế sao anh ấy lại gϊếŧ hết cả nhà?"

"Không, anh trai cô chỉ gϊếŧ một người thôi."

Người em gái đột nhiên nhớ ra tất cả rồi òa khóc nức nở.





Đáp án: Thực ra người em gái mới là kẻ hóa điên rồi gϊếŧ gia đình mình, sau đó bị mất trí nhớ. Người anh trai chỉ gϊếŧ có một người, đó là chính mình, vì muốn chịu tội thay cho em gái nên đã đi đầu thú và lãnh án tử hình.

Cô gái sau khi nhớ ra toàn bộ câu chuyện thì quá đau lòng và thấy có lỗi với gia đình nên tự vẫn.



7. Đỏ

Chiều hôm đó tôi tới thị trấn mà mình phải đến công tác. Tôi chọn một nhà trọ cũ vì hiện giờ tôi không có nhiều tiền. Nhà trọ chẳng có ai thuê ngoài tôi và đôi vợ chồng chủ, tất cả phòng đều trống. Đêm đó, tôi giật mình vì âm thanh ở phòng bên cạnh.

Tôi ra hành lang, nhìn trộm vào lỗ khóa của phòng đó. Tôi thấy một cô gái thật đẹp. Hôm sau tôi lại giật mình vì âm thanh đó. Tôi lại nhìn qua lỗ khóa, nhưng có lẽ nó đã bị dán kín, tôi chỉ nhìn thấy một màu đỏ. Sáng hôm sau tôi trả phòng, nhà trọ vẫn vắng như lần đầu tôi đến.

Ông chủ nhà trọ thở dài, vì nếu con ông còn sống cũng bằng tuổi tôi. Tôi giật mình nhìn lên tấm ảnh gia đình.

Cô gái thật đẹp nhưng một bên mắt là màu đỏ.

Hãy cùng suy ngẫm và thử tài trí thông minh của mình với những câu đố ám ảnh này nhé!



8. Phòng khách sạn

Ngày nọ tôi và cộng sự phải đi công tác nên chúng tôi thuê một phòng khách sạn. Tối đó cậu bạn tôi có việc không về, mà tôi nhát gan nên chẳng dám đi đâu, chỉ ở trong phòng rồi lên giường nghỉ sớm. Đến đêm, tôi bỗng nghe thấy tiếng gõ cửa cốc cốc, tôi cất tiếng hỏi: "Phục vụ phòng đó à?" nhưng không có ai trả lời.

Tiếng gõ cửa cứ vang lên đều đều đến sáng. Tôi sợ hãi quá, trả phòng xong gặp anh bạn kể chuyện thì được biết, căn phòng này trước đây từng xảy ra hỏa hoạn, có người bị chết cháy nên không thoát được, cho đến giờ vẫn chưa tìm thấy thi thể hay tro cốt gì hết. Thật may là đêm qua tôi không mở cửa.

"mình không có đáp án đâu ai biết thì nói nha nha~~~~~~~~~~~~~

9. Nhà ma

Hôm nay tôi rủ bạn gái đi công viên chơi, lúc bắt đầu tới khu nhà ma thì trời đã tối. Bạn gái tôi bảo muốn về nhưng tôi cố thuyết phục cô ấy chơi nốt trò này rồi về.

Cô ấy vốn nhát gan nên dù có lôi kéo thế nào cũng không chịu, thế nên tôi đành vào một mình. Vừa vào trong được vài bước thì nghe thấy tiếng bạn gái tôi ở sau lưng.

"Tưởng em không dám vào cơ mà?", tôi hỏi.

"Nhưng ở ngoài một mình cũng chán lắm," cô ấy nói.

Sau đó cô ấy nắm tay tôi rồi kéo tôi đi về phía một căn phòng phát ra thứ ánh sáng mờ ảo. "Chỗ này có vẻ hay nè anh," cô ấy chỉ về phía căn phòng. Chúng tôi đi vào và phát hiện ra bên trong trống trơn không có gì cả, chẳng có gì đáng sợ. Tôi bèn kéo cô ấy đi ra thì bỗng điện thoại báo có tin nhắn.

"Sao lâu thế anh?", tiêu đề tin nhắn viết, vừa nhìn thấy tên người gửi, tôi muốn bỏ chạy ngay lập tức, nhưng không kịp nữa rồi.

10. Bốc mộ

Đó là lần đầu tiên tôi được dự một buổi lễ bốc mộ truyền thống mà có lẽ tôi không thể nào quên được. Tôi chưa bao giờ lại nghĩ rằng sẽ có một ngày mình được một vinh dự lớn đến vậy.

Bản thân tôi đã thấy rất nhiều buổi bốc mộ trong suốt 3 năm qua, nhưng lại chưa được dự một buổi lễ bốc mộ nào lại đặc biệt đến thế này. đến giờ tôi vẫn còn nhớ nó như vừa mới xảy ra.

Đêm đó trời có vẻ lạnh và nhiều sương mù, mọi người trong gia đìh tôi ai cũng có vẻ buồn vì tôi nghe thấy tiếng khóc khá nhiều, mỗi tiếng cuốc xẻng xúc đất cứ ngày càng rõ và có vẻ như đào càng ngày càng được sâu hơn.

Mọi người có vẻ đào khá hăng say bởi vì sau có gần 30 phút thì tôi nghe thấy tiếng xẻng chạm nắp quan tài. tiếng than khóc càng ngày to hơn mỗi lúc một rõ hơn... không hiểu sao trong khi mọi người buồn bã thì tôi lại cảm thấy khá là vui vẻ , có lẽ nghe hơi điên khi mình đang ở trong buổi lễ bốc mỗ trang nghiêm thế này.

Nhưng thực sự tôi đang rất vui khi trong suốt buổi lễ thứ mà tôi được nghe thấy nhiều nhất đó là ... lời than khóc gọi tên tôi ngày một rõ hơn. Thật vui là tôi sắp được gặp lại người thân của mình....