Chương 43: Biệt thự•Quá đáng (1)

Vương Nhất Bác ở trong nước nhắm mắt lại, cố gắng nhớ lại cái gì đó, qua một lúc lâu, hắn lấy tay đặt lên môi mình, như thể hắn đã làm động tác như vậy trong lần tắm nước lạnh lần trước, nhưng tại sao lại thế?

Ngay khi hắn định tiếp tục nhắm mắt 'trầm tư', đập vào mắt là một cái áo sơ mi trắng cùng quần soóc màu xám, là Tiêu Chiến đi vào

Bởi vì buồng tắm quá nóng, Tiêu Chiến nới lỏng cổ áo, cởi ra 2 cái cúc trên cùng

Rõ ràng là một động tác rất bình thường, nhưng làm sao lại mê người như vậy, Vương Nhất Bác nhìn cái cổ xinh đẹp của Tiêu Chiến, lộ ra yết hầu, hung hăng nuốt nước bọt, thầm mắng câu

"Yêu tinh"

Tiêu Chiến nghe được tiếng động, nhưng không nghe rõ Vương Nhất Bác nói cái gì, cho là hắn chờ đến không kiên nhẫn, vội vàng từ trên giá lấy khăn mặt xuống, đi về hướng bồn tắm

Mới vừa đem khăn mặt bỏ vào muốn làm ướt trước, lại phát hiện trong bồn tắm vậy lại mà là nước lạnh, tay đều có thể cảm giác được là lạnh, người kia ngồi vào chính là rất lạnh rồi, Tiêu Chiến nhíu mày

"Lạnh như vậy, anh làm sao không thay nước?"

"Quên"

Vương Nhất Bác cũng không biết nên trả lời như thế nào, dứt khoát nói bậy một câu

"Anh như vậy thì sẽ bị cảm, lần trước anh không phải tắm xong liền bị cảm, còn không biết ghi nhớ"

Tiêu Chiến một bên nhắc tới một bên xả nước nóng xuống

"Lần trước? Tôi lúc nào còn tắm nước lạnh?"

Vương Nhất Bác nghĩ, nếu mình không nhớ ra được, trực tiếp thẳng thắn hỏi là được rồi

"Đã là chuyện hơn nửa năm trước, anh không nhớ ra được thì thôi, ngược lại cũng không quan trọng"

Tiêu Chiến tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, trong lòng nhưng không phải là muốn như vậy, đây chính là buổi tối hai người lần đầu tiên hôn môi, tuy rằng lửa gần rơm cuối cùng cũng không cháy, nhưng xem như là lần đầu tiên hai người cùng ngủ trên một cái giường, làm sao mình lại không hy vọng Vương Nhất Bác nhớ lại cho được

Chỉ là không muốn cho hắn áp lực quá lớn mà thôi

Vương Nhất Bác lại hỏi

"Tại sao tôi tắm nước lạnh?"

Lần này thật đúng là làm khó Tiêu Chiến rồi, nên nói với hắn như thế nào? Tôi uống say, tiếp cận, đùa giỡn, rượu, điên, cưỡng hôn anh, trêu chọc anh, sau đó anh vì áp chế ** mới tắm nước lạnh?

"À, haha"

Tiêu Chiến cười gượng hai tiếng

"Ờ... cái này trong phòng thực sự là nóng, tôi treo quần áo trong lên giá rồi tới chà lưng cho anh ha"

Nói qua, dễ dàng cởϊ qυầи áo trong, đã không còn quần áo trong che đi, đường nét cơ thể Tiêu Chiến bị Vương Nhất Bác liếc mắt một cái là rõ mồn một

Tiêu Chiến so với Vương Nhất Bác cao hơn một chút, nhưng cân nặng lại nhẹ hơn, toàn thân từ trên xuống dưới không có một vết sẹo, trái lại lộ ra chút gầy, hơi cúi đầu xuống còn có thể nhìn thấy lông bụng mới vừa mọc ra, bởi vì quãng thời gian đóng phim trước cần cạo đi.

Mỗi một tấc da tấc thịt Tiêu Chiến đối với Vương Nhất Bác mà nói đều có cảm giác quen thuộc hết sức kỳ quái, hai người đã từng xảy ra quan hệ? Là trao đổi ngang giá hay ngươi tình ta nguyện? Còn có, mình ở trên hay là ở dưới...

Tiêu Chiến không biết rằng cậu chỉ thay quần áo trong vài phút ngắn ngủi, trong đầu Vương Nhất Bác đã tiến hành một phen bổ não rồi

Có thể là do Tiêu Chiến xả nước, Vương Nhất Bác càng nghĩ, cảm giác mình cũng nóng theo, theo bản năng hai tay muốn vốc nước rửa mặt, ngay một giây trước khi cánh tay chạm nước, Tiêu Chiến bước tới kéo tay hắn lại

"Vương Nhất Bác! Anh muốn làm gì!"

Bị Tiêu Chiến gào một tiếng, hắn mới phản ứng được chính mình suýt nữa để cánh tay dính vào nước rồi

Tiêu Chiến nhìn thấy hắn lộ ra dáng vẻ ngây ngốc ngây ngốc hiếm thấy, thở dài, lặng lẽ vắt khăn mặt, bắt đầu cẩn thận tỉ mỉ lau sạch phía sau lưng Vương Nhất Bác

Đây không phải lần đầu tiên giúp hắn lau, khoảng thời gian Vương Nhất Bác hôn mê, mỗi ngày đều là Tiêu Chiến một lần lại một lần giúp hắn lau toàn thân

Nhưng Vương Nhất Bác cái cũng không biết, cái cũng không nhớ tới

Những vết bầm do va chạm trong tai nạn xe ở phía sau lưng còn chưa có tiêu hết, mỗi lần Tiêu Chiến nhìn thấy vết thương lớn vết thương nhỏ trên người hắn đều rất sẽ tự trách mình, cánh tay nhẹ nhàng chạm vào vết bầm hỏi

"Còn đau không?"

Thanh âm của Tiêu Chiến có một chút run rẩy

Tiêu Chiến không dùng lực, Vương Nhất Bác đương nhiên không đau, nhưng được cậu hỏi câu này lại như rơi vào trong sương mù, hơn nữa thanh âm của Tiêu Chiến đang run lên, tâm trạng cũng không đúng lắm, không phải là biết được mình mất trí nhớ do bị thương, cũng không phải là sự quan tâm cùng nhẫn nhịn như thường ngày đối với mình

Hiện tại cho Vương Nhất Bác cảm giác đó là thương tiếc, dường như Tiêu Chiến lau không phải là lưng của mình, mà là một đóa hoa mảnh mai

Vương Nhất Bác nhất thời tay chân cũng có chút luống cuống, chỉ có thể đáp lại câu

"Không đau"

Tiêu Chiến biết rằng cảm xúc của mình có phần không thể kiểm soát được, một mặt là tự trách, một mặt là thất lạc, hai loại cảm xúc xen lẫn nhau giống như là một con dao cứa ở trong lòng, yêu cũng không thành hận cũng không thể

Hơi hơi tỉnh táo một chút, Tiêu Chiến cầm khăn mặt đưa cho Vương Nhất Bác

"Phía dưới anh có thể tự làm được không?"

"Có thể"

Ngoại trừ phía lưng Vương Nhất Bác dùng một mình tay trái với không tới, phần eo trở xuống hắn vẫn là có thể tự lực cánh sinh

"Vậy anh tắm đi, tắm xong gọi tôi"