Chương 29: Đoàn phim·Không ngờ (3)

Tiêu Chiến vô lực, cậu không muốn cho Vương Nhất Bác thêm phiền phức, nhưng chuyện như vậy mình bây giờ đúng là không thể giải quyết được, chỉ có thể trước tiên kéo dài thời gian, phải cùng với Vương Nhất Bác bàn bạc biện pháp đối phó

"Mộng Khê, chúng ta trước tiên quay xong bộ phim rồi hãy nói chuyện này được chứ, tôi không muốn để nó ảnh hưởng đến tâm trạng quay phim"

Tiêu Chiến cố gắng để cho giọng nói của mình bình tĩnh lại

"Được, em sẽ cho anh thời gian, nhưng sự kiên trì của em cũng là có hạn"

Phó Mộng Khê hài lòng quay người lên lầu

'Tiêu Chiến, anh chỉ có thể là của tôi'

Trong đầu Tiêu Chiến rất loạn, cậu nhất định phải mau chóng điều chuyển lại tâm trạng để tránh ảnh hưởng tới đóng phim

Liếc nhìn thời gian đã rạng sáng, Vương Nhất Bác làm sao lại chưa đến nơi. Tiêu Chiến cầm điện thoại nằm ở trên giường, chờ chờ nên ngủ thϊếp đi, mãi cho đến khi Tiêu Chiến bị trợ lý đánh thức chuẩn bị đi đóng phim cũng không nhận được cuộc gọi điện thoại của Vương Nhất Bác

Trong lúc quay phim cậu gọi cho Vương Nhất Bác cũng không nghe máy, chắc thời gian này còn đang họp đi, Tiêu Chiến cũng không gọi nữa

Liên tiếp mấy ngày sau Tiêu Chiến cũng không rảnh rỗi, đóng phim liên tục, bởi vì một ít nguyên nhân, bộ phim muốn chiếu sớm, tất cả mọi người đều rất bận, đặc biệt là vai chính, mọi người mỗi ngày cơ hồ đều là hai mươi bốn tiếng có ở tổ phim, Tiêu Chiến cũng không liên hệ với Vương Nhất Bác, để tránh hắn lo lắng cho mình. Nhưng có chút kỳ quái chính là Vương Nhất Bác cũng không chủ động liên hệ cho cậu, chắc là gần đây quá bận rộn không có thời gian, hoặc là đã xác định quan hệ, Vương Nhất Bác đối với mình yên tâm hơn

Cuối cùng các cảnh của cậu quay gần xong rồi, đoán chừng mấy ngày nữa là có thể trở về với Vương Nhất Bác, tính toán một chút video nên làm sao bây giờ. Khoảng thời gian này Phó Mộng Khê cũng không nhắc đến, chưa tới tìm mình gây rắc rối, nhưng chỉ cần nhìn thấy cô, Tiêu Chiến có thể nghĩ về một khuôn mặt xa lạ

Thời gian thật sự rất kỳ diệu, nó có thể xóa bỏ tình yêu giữa người với người, còn có thể đem một bé gái không hiểu sự đời biến thành bộ dạng ngày hôm nay

Vừa nghĩ Tiêu Chiến vừa cầm điện thoại gọi cho Vương Nhất Bác, hỏi một chút hắn làm sao lâu như vậy cũng không gọi cho mình

Điện thoại 'bíp' một thời gian dài, đúng lúc chưa kiến cho rằng không nhận, muốn tắt đi liền được kết nối

"Tôi nói anh Vương Nhất Bác, anh ngay cả điện thoại cũng không gọi cho tôi, có phải là tôi đã quá cưng chiều anh không"

"Tiêu tiên sinh"

Đầu bên kia lại chuyển tới âm thanh của trợ lý Vương Nhất Bác

Tiêu Chiến sửng sốt một chút, có chút lúng túng

"Trần Dịch? Vương Nhất Bác có phải là đang họp không, vậy lúc nữa tôi gọi lại"

"Tiêu tiên sinh, anh đã quay phim xong sao?"

"Hả?"

Tiêu Chiến bị trợ lý Trần này hỏi một câu không đầu không đuôi có chút mơ màng, cũng không biết hắn đột nhiên hỏi mình cái này làm gì, lại nghĩ đến có thể là Vương Nhất Bác nhờ hắn hỏi, liền nói

"Còn chưa xong, nhưng cũng sắp xong rồi, chắc mấy ngày nữa đi, làm sao vậy?"

"Vậy anh quay phim xong tới công ty tìm tôi, gần đây Vương tổng rất bận, anh cũng không cần gọi điện thoại, có chuyện gì trở về rồi nói"

Trần Dịch nói xong liền cúp điện thoại

Tiêu Chiến cảm thấy rất kỳ quái, Vương Nhất Bác dù bận thế nào đi nữa cũng không đến nỗi thời gian nghe điện thoại đều không có đi

Tiêu Chiến càng nghĩ trong lòng càng không tốt, nhưng nghĩ tới Vương Nhất Bác chưa bao giờ gạt mình, mình còn chưa phải muốn làm phiền công việc của hắn, chắc là thật sự gặp phải công việc bận rộn gì đấy

Sau đó, Tiêu Chiến vì có thể mau chóng cùng với Vương Nhất Bác gặp mặt, nói với đạo diễn trong nhà có việc, muốn mình quay trước tất cả các cảnh, hy vọng có thể mau chóng trở lại gặp Vương Nhất Bác

Mà Tiêu Chiến không nghĩ tới chính là, lần này, Vương Nhất Bác thật sự bất đắc dĩ lừa cậu