Chương 015: Tìm được việc làm

Lỗ Ái (Bắt Yêu) - Chương 015: Tìm được việc làm

Tiêu Tử

Đại Lận khó xử đứng trước mặt hắn cùng Diệp Tố Tố, bốn mắt nhìn nhau một giây, dời đi, xoay người bước đến phòng nghỉ của nhân viên để thay đồng phục.

Mấy ngày nay cô và hắn chạm mặt thật sự rất nhiều, nhưng, thật ra cô cũng không muốn cùng hắn gặp mặt.

Hắn sớm đã không còn là anh Duệ Triết mà cô biết, mà là Đằng Duệ Triết, đại thiếu gia của Đằng gia, một người đàn ông xa lạ.

"Tô tiểu thư, đây là đồng phục của cô, yên tâm mà làm việc, tôi sẽ không bạc đãi cô đâu!" Bà chủ đi vào, giao cho cô một bộ đồng phục mới tinh, vỗ vỗ vai cô: "Ông chủ Đằng và ngài Tiêu đây đối với Lý mỗ tôi đều có giao tình, cho nên Tô tiểu thư cũng là bạn bè của Lý mỗ tôi đây, đều là người một nhà cả, không cần khách sáo".

"Bà chủ." Người nữ quản lí đứng bên cạnh trên ngực viết 'Cố Hồng' đột nhiên giật nhẹ góc áo của bà, ghé tai nhỏ giọng nói: "Tôi vừa xem hồ sơ của cô ấy, từng ngồi tù, bằng cấp chỉ có trung học, bởi vậy ngài Tiêu mới dẫn đến chỗ chúng ta..."

Lông mày bà chủ Lý nhíu lại, nhất thời kinh ngạc, sau đó gương mặt lại trở về vẻ tươi cười, xem như không có chuyện gì mà tiếp đón Đại Lận, "Hoàn Hoàn, dẫn Tô tiểu thư đi làm quen khung cảnh ở đây, không được bỏ sót bất cứ thứ gì, nhất định phải giải thích rõ ràng cho Tô tiểu thư."

"Vâng". Cô gái tên Hoàn Hoàn dáng người đẹp đẽ dẫn Đại Lận ra ngoài, lúc này mặt bà chủ Lý mới biến lạnh, nhìn Cố Hồng nói: "Mặc kệ như thế nào, phải nể mặt thư ký Tiêu, chúng ta không thể bạc đãi đứa nhỏ này, nhưng cô phải giúp tôi trông chừng cô ta cho tốt, không để cô ấy có cơ hội phạm tội nữa. Họ Tiêu này, xem đây là nơi nào chứ, những người tới đây đều là đại nhân vật có uy tín của Cẩm thành, vậy mà lại dẫn đến một người từng ngồi tù...".

Ngoài cửa, Đại Lận đi xuyên qua sảnh chính, nghe Hoàn Hoàn luyên thuyên nói quy định nơi này, phòng nào có thể vào, phòng nào không thể vào, dịp nào thì sử dụng đến tầng thượng cao cấp của du thuyền xa hoa, làm thế nào đón tiếp khi có khách đến,....

"Tô tiểu thư, hình như cô và Đằng tiên sinh có quen biết?" Hoàn Hoàn cuối cùng thật cẩn thận hỏi, "Ban nãy tôi thấy Đằng tiên sinh nhìn chằm chằm vào cô."

Bên môi Đại Lận có một chút miễn cưỡng, lắc đầu: "Tôi không quen biết người đó."

Giữa trưa, Tiêu Tử đúng hẹn đến đón Đại Lận đi ăn, nữ nhân viên phục vụ trên du thuyền đều dùng một loại ánh mắt hèn hạ mà cực kỳ hâm mộ nhìn cô. Hai người vừa đi khỏi, lập tức nhân cơ hội trào phúng, đem chuyện cô từng ngồi tù mà bàn tán huyên náo.

Tiêu Tử cũng ý thức được việc mình xuất hiện mang đến phiền phức cho cô, ngồi ở trong xe, đột nhiên đề nghị cô đến văn phòng anh làm việc, nói có thể giúp cô một vị trí quản lí, đề nghị cô xem xét.

Cô cũng không dám nghĩ đến công việc này, bởi vì Tiêu Tử là thư ký của bác Trâu, một khi cô vào làm việc ở văn phòng chính phủ, dì Lam sẽ có ý kiến, cho rằng lại là bác Trâu giúp cô, vẫn hay giúp đỡ Tô gia mà lại gạt Tiểu Hàm bé bỏng của dì sang một bên.

Mà chuyện cô từng ngồi tù, cho dù có tìm việc ở đâu, đều có người biết, nếu vào làm việc ở văn phòng chính phủ có mà trở thành trò cười cho thiên hạ.

"Được rồi, Tô tiểu thư, tôi tôn trọng ý kiến của cô, sau này có gì khó khăn cứ đến tìm tôi." Ánh mắt Tiêu Tử nhìn cô tràn đầy nhu tình, trên mặt thấp thoáng nụ cười nho nhã, xuống xe mở cửa giúp cô: "Đến nhà hàng kiểu Tây rồi, ở đây có món thịt bò kiểu Mỹ mà cô thích nhất, đầu bếp nấu rất chuyên nghiệp"

"Ăn qua loa cũng được." Cô ngẩng đầu nhìn nhà hàng cao cấp ở trước mặt, không có dũng khí để bước vào. Trên người cô bây giờ không một cắc bạc, hơn nữa ăn mặc cũng rất quê mùa.

"Là tôi mời Tô tiểu thư ăn cơm, làm sao có thể ăn qua loa." Tiêu Tử kéo cô từ trong xe đi ra, ý cười không hề giảm trên khuôn mặt tuấn tú, làm cho cô phải ôm lấy cánh tay của anh, cùng đi vào nhà hàng kiểu Tây: "Đại Lận, không cần tự ti, em không hề thua kém bất cứ kẻ nào đâu."

Tiêu Tử ở bên tai cô cười ôn nhu, yêu cầu bồi bàn chuẩn bị cho họ một vị trí bên cửa sổ, cũng yêu cầu chuẩn bị đặt lên bình hoa hồng xinh đẹp.

—-