Chương 16: Đú fame

Lâm Văn Văn hai mắt đỏ hoe, sưng húp.

“Thật ra tôi biết, bản thân mình mong ông ta chết là không đúng, nhưng tôi thực sự không thể chịu đựng được nữa.”

"Tôi đã rất khó khăn mới thoát khỏi cơn ác mộng đó có được cuộc sống tốt đẹp hơn, tôi không muốn bị ông ta hủy hoại lần nữa!"

"Đại sư, tôi xin chị, xin hãy nói cho tôi biết khi nào ông ta sẽ chết?"

Ngay cả bạn cùng phòng của cô cũng không biết chuyện cô đã từng nghĩ đến việc cùng người đàn ông đó quy kết về cõi âm.

Cũng may là bạn cùng phòng đã giới thiệu cho cô livestream của Tề Đàn, mang đến cho cô hy vọng.

"Gửi ảnh ông ta qua tin nhắn riêng cho tôi." Tề Đàn nói.

"Vâng!"

Lâm Văn Văn lau nước mắt, gửi ảnh cho Tề Đàn.

Tề Đàn nhướng mày.

"Cô không cần lo lắng, ông ta sẽ không đến quấy rầy cô nữa."

Lâm Văn Văn ngẩn người, "Ý đại sư là sao?"

Tề Đàn bắt đầu giải thích.

"Cha cô không lừa được cô cho đám xã hội đen nên bị chúng đòi lại tiền, còn bị đánh đập rất dã man."

"Ông ta dù giận nhưng cũng không đánh lại được, liền nghĩ đến người hàng xóm đã quay video khiến ông ta vào tù."

"Vì vậy, ông ta cầm con dao đến nhà người hàng xóm để đòi tiền, nhưng may thay con trai của người hàng xóm là lính cứu hỏa đang ở nhà nghỉ phép, liền trực tiếp khống chế ông ta."

"Hiện tại ông ta đã bị cảnh sát bắt đi, sẽ có người gọi điện thông báo cho cô..."

Lời của Tề Đàn vừa dứt, điện thoại của Lâm Văn Văn đã reo lên.

"Lâm Văn Văn, cha cô vừa nãy mang dao chạy đến nhà ông Lưu định tống tiền, dọa không đưa tiền sẽ gϊếŧ người, may mắn là con trai ông Lưu đang ở nhà..."

Lâm Văn Văn bật khóc nức nở, cuối cùng cô cũng được thoát khỏi người đàn ông đó một lần nữa!

Các cư dân mạng cũng cảm thấy nhẹ lòng.

[Kẻ ác cuối cùng sẽ phải đền tội!]

[Tuyệt cú mèo!]

[Lỡ sau khi ra tù, hắn ta lại đến tìm cô gái thì sao?]

[Mang theo dao định gϊếŧ người, lại còn chuốc thuốc mê con gái ruột, chết không hết tội!]

[Bị cảnh sát bắt đi là còn nhẹ cho ông ta!]

[Loại người này không có lương tâm, chắc chắn sau này vẫn sẽ đến tìm cô gái.]

Tề Đàn nói thêm.

"Yên tâm, hắn ta sẽ không ra ngoài được nữa, sau khi thụ án năm năm tù, hắn ta sẽ chết vì đột quỵ."

Thời gian gần hết, Tề Đàn muốn tắt livestream, nhưng các cư dân mạng lại không muốn rời đi.

[Đại sư, khi nào tôi có thể mua bùa bình an?]

[Chị ơi, em cũng muốn nó~]

[Muốn mua bùa bình an~]

[Tối nay vẫn sẽ livestream chứ? Tôi muốn xem đại sư giải quyết vụ âm hôn như thế nào.]

[Suýt nữa tôi quên mất. Đại sư, tối nay nhớ phát sóng trực tiếp nhé!]

Tề Đàn bất lực.

“Tôi sẽ cố gắng cập nhật bùa bình an vào giỏ hàng ngày mai, tối nay sẽ không livestream, tôi sẽ quay video và đăng lên tài khoản, mọi người quan tâm có thể xem.”

“Được rồi, tạm biệt!”

Sau khi tắt livestream, Tề Đàn thở phào nhẹ nhõm.

Livestream một ngày kéo dài hơn 8 tiếng, sau khi kết thúc còn phải đi xử lý các vong hồn, dù cơ thể thép cũng không chịu nổi.

"Xem ra sau này phải giảm thời lượng livestream rồi..."

Tuy nhiên, trước khi đi tìm Lý Mộng Nguyệt, cần phải chuẩn bị giấy dán, bùa chú, v.v.

Tề Đàn tìm kiếm các cửa hàng bán bùa chú, chu sa, bút lông trên mạng và nhờ giao hàng tận nơi.

8 giờ tối.

Lý Mộng Nguyệt đi đi lại lại trong phòng, cho đến khi nghe thấy tiếng chuông cửa mới thở phào nhẹ nhõm.

"Đại sư, cuối cùng cô cũng đến..."

Lý Mộng Nguyệt mở cửa với vẻ mặt vui mừng, nhưng khi nhìn thấy người đến lại biến thành ghét bỏ.

"Sao lại là anh?"

Người đàn ông cầm điện thoại, cười hí hí chen vào trong.

"Nghe nói em âm hôn với ma nam, tối nay có đại sư đến giúp em, anh nhất định phải đến phụ giúp chứ!"

Lý Mộng Nguyệt thẳng thắn nói: “Không cần, mời anh ra ngoài.”

Người đàn ông lại như thể không nghe hiểu tiếng người, tự nói một mình.

"Mộng Nguyệt à, em nói xem có phí không!"

"Trước đây khi đi học, anh đã tỏ tình với em, em thề sống chết cũng không muốn ở bên anh!"

"Bây giờ thì hay rồi, em lại muốn kết hôn với một con ma nam!"

"Ha ha ha ha, anh chỉ muốn hỏi em có hối hận không thôi?"

Tiếng cười chế giễu của người đàn ông khiến Lý Mộng Nguyệt càng thêm bực bội.

"Rốt cuộc anh muốn gì?"

Người đàn ông nhún vai vô tội, "Không muốn gì cả, chỉ muốn giúp em thôi!"

Lý Mộng Nguyệt một lần nữa nhấn mạnh.

"Tôi không cần, mời anh lập tức ra ngoài, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát, tố cáo anh xâm nhập trái phép!"

Người đàn ông nhếch môi, đang định nói gì đó, thì tiếng Tề Đàn vang lên từ cửa.

"Xin hỏi đây có phải nhà của Lý Mộng Nguyệt không?"

Lý Mộng Nguyệt mặt mày rạng rỡ, vội vàng ra đón.

"Vâng! Đại sư! Tôi là Lý Mộng Nguyệt, chào cô!"

Vừa nhìn thấy một mỹ nhân tóc dài thanh tao, đôi mắt đen như thể nhìn thấu tâm can, đây chính là vị đại sư mà cô đang chờ đợi.

Bên cạnh đại sư còn có một thiếu niên tóc đen mặc áo đen, ánh mắt toát lên sự kiêu hãnh và trẻ con.

Một người phụ nữ dịu dàng đứng sau hai bước, bóng người có phần trong suốt, là ma nữ Kỷ Mạn mà cô đã từng thấy trên livestream.

"Tề đại sư phải không? Tôi tên là Vi Bân, cũng là streamer trên Douyin, đã nghe danh cô từ lâu!"

Người đàn ông sau lưng đột nhiên bước lên, đưa điện thoại đến trước mặt Tề Đàn, còn chìa tay ra muốn bắt tay.

Tề Đàn liếc nhìn màn hình điện thoại, nhíu mày.

"Anh livestream à?"

Vi Bân gật đầu, không hề ngượng ngùng thu tay lại, vẻ mặt lo lắng.

"Mộng Nguyệt là người tôi thích, tôi lo lắng cho cô ấy, vừa vặn biết được Tề đại sư tối nay sẽ đến nhà Mộng Nguyệt nên tiện thể mở livestream cho các fan mở mang tầm mắt!"

“Chúng ta cũng khá có duyên đó, bà cụ Lê Chiêu Đế mà đại sư bói trước đây, sau khi giả vờ mất cháu gái ở chợ, cũng là tôi đến giúp."

"Mặc dù người đó là kẻ lừa đảo..."

"Tôi cũng muốn được chiêm ngưỡng phong thái của đại sư ở cự ly gần, tôi là fan của cô mà!"

Tề Đàn nhìn bằng ánh mắt lạnh nhạt, đi thẳng qua Vi Bân.

Một con mèo và một con ma cũng học theo, đều coi Vi Bân như không khí.

Nụ cười trên khóe miệng Vi Bân không thể giữ được nữa, hắn nghiến răng giả vờ nói.

"Chắc là đại sư không thích người lạ, không sao cả, miễn Mộng Nguyệt bình an là tốt rồi."

Số lượng người xem livestream của Vi Bân tăng vọt, ánh mắt của hắn cũng ngày càng tham lam.

Không ngờ vị đại sư nổi tiếng này lại mang đến cho hắn ta nhiều fan hâm mộ như vậy. Hôm nay hắn nhất định phải ở lại đây!

Nào ngờ, người xem livestream lại chia thành hai phe.

[Đại sư không phải đã nói không livestream sao?]

[Tầng trên mù à, đây là livestream của anh Vi Bân nhà tôi!]

[Hừ, nhìn là biết đú fame!]

Chú thích: Đú fame: là hành động đu bám, ăn ké danh tiếng của người khác để làm mình nổi bật.

[Ai nói, tiểu Bân nhà tôi là đang quan tâm bạn bè. Đại sư kia là gì, tôi thậm chí còn chưa từng nghe!]

[Ở đâu ra một lũ thần kinh, ai không thích tiểu Bân thì cút ra ngoài!]

[Không đi đó! Làm gì được nhau?]

[Mấy người không biết gì về sự khủng khϊếp của đại sư cả, lại còn ra vẻ kiêu ngạo!]

[Không biết nói gì hơn, cảm ơn anh bạn này đã cho tôi xem phần tiếp theo của vụ âm hôn!]

[Có thể xem được bao lâu còn chưa biết, những người bị đại sư ghét... mọi người đều hiểu rồi đấy!]

Tề Đàn và mọi người đều đã ngồi xuống ghế sofa.

Lý Mộng Nguyệt lo lắng hỏi: "Đại sư, bao giờ chúng ta bắt đầu?"

"Không vội, âm hôn hường được tổ chức vào nửa đêm, chúng ta cứ chuẩn bị trước đã."