Chương 45

Nhưng vấn đề là cô không có a, thật sự, từ khi Nhậm Chi Châu thổ lộ với cô hồi tốt nghiệp cao trung, lúc sau cô cố tình kéo giãn khoảng cách với anh ta, cô chính là sợ trong lúc vô tình những hành vi của cô sẽ làm người ta ảo giác cô lừa gạt tình cảm.

Hơn nữa cô cũng nỗ lực giải thích, cô chỉ là không tìm được thời cơ thích hợp mới không cùng hai người họ nói chuyện yêu đương của cô.

Xét theo phương hướng này, như thế nào càng phân tích càng không đúng.

Chúc Dịch quyết định đổi cái ý nghĩ mới, vậy nếu trọng điểm là “Nhậm Chi Châu” thì sao?

Trời ạ, Trình Mặc không phải là….

Cái làm Chúc Dịch không dự đoán được chính là, thay đổi ý nghĩ xong, thế mà cô lại thu được một kết quả khác cô không nghĩ đến.

Nhậm Chi Châu thật nhanh trả lời tin nhắn lại: [Em muốn hẹn nơi nào?] Chúc Dịch đánh chữ phản hồi: [Công viên hồ thiên nga gần nhà cậu ấy đi.] Nhậm Chi Châu lập tức gửi lại cho cô biểu cảm OK.

Nhậm Chi Châu giúp hai người hẹn nhau lúc bốn giờ chiều, gặp mặt tại công viên hồ thiên nga.

Chúc Dịch tới trước, nhưng lại sợ Trình Mặc thấy cô, không muốn gặp cô, thế nên trốn đi chỗ khác, để một mình Nhậm Chi Châu ngồi trong đình chờ Trình Mặc.

Sau khi Trình Mặc xuất hiện, Chúc Dịch lanh lẹ từ vành đai xanh bên trong chui ra.

Quả nhiên, Trình Mặc thấy cô, quay đầu muốn bỏ đi, cuối cùng Nhậm Chi Châu gọi cô ấy lại.

“Trình Mặc, chúng ta nói chuyện chút đi. Tình cảm 3-4 năm của chúng ta, tớ không phải nói buông là buông.”

Chúc Dịch ánh mắt chân thành tha thiết, thái độ thành khẩn, Trình Mặc cũng không phải thật sự muốn cự tuyệt, tựa như Chúc Dịch nói hai người là khuê mật 3-4 năm, liền đáp ứng.

Giữa khuê mật nói chuyện với nhau thật sự rất thuận lợi, hàn huyên hơn mười phút liền gỡ bỏ hiểu lầm.

Thật ra khi kéo Chúc Dịch vào danh sách đen là do Trình Mặc trong trạng thái tức giận mới làm vậy, chờ bình tĩnh lại cô ấy đã kéo đen Chúc Dịch rồi.

Đồng thời, cô ấy cũng cảm giác được chính mình quá mức để ý Nhậm Chi Châu, nên mới dẫn tới việc cô ấy phân tích vấn đề sai hướng.

Sau một hồi xúc động, liền đem những thứ đè ép trong lòng đã lâu nói ra hết.

Cô ấy biết chính mình vẫn luôn ghen ghét Chúc Dịch, có thể được Nhậm Chi Châu để ý, quan tâm đến.

Chuyện này sai chủ yếu ở phía cô ấy, nhưng sự tình đã đến bước này, bỗng nhiên bây giờ làm hòa với cô, quái lạ.

Vì thế Trình Mặc đơn giản là không làm.

Hai người giảng hòa xong, Nhậm Chi Châu đúng lúc đi tới, nói với Chúc Dịch tuy rằng không được làm người yêu của nhau, nhưng vẫn hy vọng có thể tiếp tục làm bạn.

Ba người vây quanh cái bàn đá nói nói cười cười, Trình Mặc đột nhiên mắc tiểu: “Ai da, lúc đến có chút uống nhiều nước, không được, tớ phải đi WC.”

Trình Mặc khẩn trương sẽ uống nhiều nước, Chúc Dịch nhìn bóng dáng cô ấy biến mất ở chỗ ngoặt, cô trong lòng nghĩ, chắc vì Nhậm Chi Châu đơn độc hẹn cô ấy ra, quá khẩn trương, cho nên ở nhà uống thật nhiều nước đi.

Chúc Dịch quay đầu, câu được câu không mà cùng Nhậm Chi Châu nói chuyện.

Nói thật, Trình Mặc vừa đi cô cảm giác được bầu không khí trở nên có chút xấu hổ.

*

Lộ Bắc Sâm lái xe đưa Khương Thư Dao đi dạo vài vòng không có mục đích, lúc đi ngang qua công viên hồ thiên nga, Khương Thư Dao đột nhiên hứng khởi nói muốn xem thiên nga, Lộ Bắc Sâm liền vòng đến công viên hồ thiên nga. (Ứng dụng T Y T)

Hai người song song đi tới hồ nhân tạo nuôi thiên nga, bỗng nhiên, Khương Thư Dao dùng tay chỉ cái đình phía trước cách đó không xa: “Ấy, anh, kia không phải chị Chúc Dịch sao?”

Anh chú ý tới Chúc Dịch cùng Nhậm Chi Châu ngồi trong cái đình kia còn sớm hơn Khương Thư Dao, lúc hai đi hướng bên này anh liền nhìn thấy.

“Nam sinh ngồi bên cạnh chị Chúc Dịch là ai a? Lớn lên trông rất đẹp trai.” Khương Thư Dao xem náo nhiệt chê chuyện còn chưa đủ lớn còn bổ sung thêm một câu.

Lộ Bắc Sâm không nói chuyện, thanh âm lạnh lùng: “Về nhà đi, lần tới lại mang em tới đây xem thiên nga.”

“A?” Khương Thư Dao chép miệng không vui, thân thể vẫn thành thật đi theo phía sau Lộ Bắc Sâm, hướng cửa ra của công viên mà đi.

Không nghĩ tới đi công viên còn có thể thu hoạch ngoài ý muốn, bội thu bội thu a.

Chúc Dịch cùng Nhậm Chi Châu hàn huyên trong chốc lát, nghĩ thầm sao Trình Mặc đi WC lâu như vậy. Sau đó tùy ý nhấc đầu, nhìn thấy bóng dáng Lộ Bắc Sâm, phía phía sau còn có Khương Thư Dao đi tung tăng theo, nhất định không sai.

Tựa như Lộ Bắc Sâm đứng thật xa vẫn có thể nhận ra Chúc Dịch, cũng giống như Chúc Dịch chỉ dựa vào bóng lưng là có thể lập tức nhận ra anh.

Trình Mặc đi WC trở ra, từng người một đi về nhà.

Chúc Dịch ăn xong cơm chiều, rửa mặt xong nằm trên giường, trong đầu bỗng nhiên hiện ra bóng dáng buổi chiều ở công viên hồ thiên nga nhìn thấy.

Cô nhìn không khí phát ngốc trong chốc lát, cuối cùng vẫn lấy di động ra, click mở Wechat Lộ Bắc Sâm, đánh chữ: [Chiều nay có phải anh đến công viên hồ thiên nga không?]

Gõ chữ xong hồi lâu, Chúc Dịch vốn dĩ muốn click gửi đi, nhưng ngón tay cứ ở trên không trung do dự, lại xóa bỏ dòng tin nhắn.

Từ góc độ của Lộ Bắc Sâm có thể dễ dàng nhìn thấy cô, nhưng vì sao anh không chào hỏi một tiếng mà lại rời đi.

Còn có, anh như thế nào đi dạo công viên hồ thiên nga với Khương Thư Dao, anh không biết Khương Thư Dao thích anh sao?

Chúc Dịch sửng sốt một chút, đồng thời bị chính ý nghĩ trong đầu của mình dọa sợ.

Cô từ khi nào mà bụng dạ trở nên hẹp hòi như thế. Khương Thư Dao tốt xấu gì cũng là em gái trong hộ khẩu của anh, ý gì, người khác có thể cùng cô nói chuyện tình yêu còn không thể cùng em gái đi dạo công viên sao.

Chúc Dịch trợn mắt với không khí, vô ngữ mà ném điện thoại qua bên kia gối đầu.

Bên kia, Lộ Bắc Sâm về phòng của anh, cũng đối mặt với cái tin nhắn chưa được gửi đi phát ngốc: [Hôm nay ở công viên hồ thiên nga nhìn thấy em, sao em lại ở chung với Nhậm Chi Châu?]

Lộ Bắc Sâm nhìn lại dòng tin nhắn chưa gửi, càng xem càng thấy khó chịu.

Sao nào, cô gái nhỏ người ta cùng anh yêu đương, liền không thể cùng nam sinh khác đơn độc gặp mặt đúng không.

Phải, chính anh cũng biết Chúc Dịch có thể vì chuyện gì đó, cùng người khác gặp mặt mà thôi, không có làm cái hành động gì quá đáng. Nhưng cái hình ảnh hai người ngồi trong đình nói chuyện, ở trong đầu anh không tài nào vứt ra được, làm anh thực để ý.

Cuối cùng anh vẫn là đem cái tin nhắn chưa gửi này xóa bỏ từng chữ một, sau đó bực bội gãi gãi tóc, đem điện thoại hướng trên giường ném.

Cứ như vậy hai người mang theo bầu tâm sự mà về trường học.

Ngày cuối cùng của kỳ nghỉ, Lộ Bắc Sâm gửi tin nhắn cho cô hỏi cô có muốn đi chung đến trường không, anh lái xe đến đón cô. Chúc Dịch cự tuyệt, nói dù sao đến trường học đều gặp được, không cần thiết phải chạy tới đây đón cô một chuyến đâu.

Chúc Dịch cự tuyệt anh, anh cũng không cưỡng cầu nữa, liền nhấn tắt trò chuyện.

Lúc sau hai người trở về trường học, một người lại một người không ai chủ động liên hệ với người kia, hơn nữa hiện tại học viện của hai người cũng ngược hướng nhau, một ngày cơ bản là không có cơ hội gặp mặt.

Lộ Bắc Sâm càng không chủ động tìm cô, Chúc Dịch càng suy nghĩ miên man, một ngày trong đầu cô bổ 800 cái loại chuyện xưa cẩu huyết.

Chờ đến buổi tối thứ hai, Chúc Dịch nhịn không được, click mở Wechat muốn chất vấn anh vì sao đột nhiên lại không để ý tới cô.

Thực mau, Chúc Dịch lâm vào ngưng trọng tuần hoàn như buổi tối hôm trước, tin nhắn cứ nhập lại xóa, xóa rồi lại nhập, tới tới lui lui 4,5 lần, nhưng một cái cũng không phát đi.

Lộ Bắc Sâm bên này thì sao, anh có ý nghĩ gì?

Thật ra, anh cũng có chút sinh khí.

Từ lúc theo đuổi Chúc Dịch cho đến khi hai người ở bên nhau, cơ hồ mỗi lần đều là anh chủ động.

Nhưng là, lần này anh không muốn chủ động.

Hai người giận dỗi, bơ nhau ba bốn ngày, sáng sớm thứ bảy, Chúc Dịch tỉnh dậy, nằm trên giường trừng mắt.

Cô mơ một giấc mơ, trong mơ cô cùng Lộ Bắc Sâm ồn ào đến túi bụi, cuối cùng tuyên bố chia tay, hôm sau sau ngày chia tay, Lộ Bắc Sâm liền ôm eo nữ sinh khác trước mặt cô, cô tức giận đến độ đi theo Lộ Bắc Sâm sau đó xông lên đánh một trận.

Chúc Dịch nhìn trần nhà hồi tưởng lại chi tiết trong mơ, cô trong mơ là chân tình thật cảm, cho nên ngủ một giấc tỉnh dậy cô thật sự rất tức giận rất khổ sở.

Thương tâm khổ sở rất nhiều, trong đầu Chúc Dịch nảy ra một ý niệm: Không phải là Lộ Bắc Sâm muốn bạo lực lạnh với cô chứ, sau đó làm cô biết khó mà lui, chủ động chia tay.

Cô càng nghĩ thì càng tức giận, muốn bạo lực lạnh cũng không tới phiên Lộ Bắc Sâm đâu, cũng nên là cô bạo lực thể chất anh a.

Rõ ràng là anh làm chuyện có lỗi với cô trước.

Lần trước ở công viên, tên tiểu tử này khẳng định đang chột dạ mới quay đầu rời đi.

Được thôi!

Chia tay thì chia tay!

Chúc Dịch ngẫm lại mà tưởng tượng: Không được, không thể cứ im lặng mà chia tay như vậy được.

Trước khi chia tay không mắng anh một trận, sao có thể hả giận được?

Vì thế Chúc Dịch cầm điện thoại gọi qua bên kia, di động đô đô hai tiếng, có người nghe máy.

Lộ Bắc Sâm ở đầu bên kia di động rầu rĩ “Uy” một tiếng, như là còn chưa rời giường.

Mẹ nó, đều đã 7 giờ sáng rồi còn ở đây ngủ nướng?

Hắc, trước kia cô cũng chưa phát giác, tâm người này còn rất lớn.

Lão nương bị anh bạo lực lạnh, buổi sáng mới 7 giờ đã tỉnh, có thể để anh thoải mái dễ chịu lười nhác đi ngủ sao?

“Lộ Bắc Sâm, anh đây là có ý gì? Muốn chia tay sao?”

Thanh âm Chúc Dịch lạnh băng, lập tức đông lạnh cơn buồn ngủ của Lộ Bắc Sâm, đặc biệt là lúc nghe hai chữ “chia tay”, anh sợ tới mức như xác chết vùng dậy, liền ngồi thẳng lên.

“Em nói cái gì? Chia tay cái gì?” Lộ Bắc Sâm mờ mịt hỏi.

“Lộ Bắc Sâm, anh mấy ngày nay một chút cũng không để ý đến em, là muốn bạo lực lạnh em sao?”

“Không phải…”

Lộ Bắc Sâm nói còn chưa dứt lời, Chúc Dịch trực tiếp đánh gãy: “Muốn chia tay thì cứ việc nói thẳng, không cần làm những chuyện tâm cơ như vậy, Chị đây cầm được thì buông được anh, anh yên tâm, chia tay xong tôi tuyệt đối sẽ không như mấy người vợ bị bỏ rơi dây dưa không rõ.”

“Không có muốn chia tay, Chúc Dịch anh chính là, chính là….” Lộ Bắc Sâm ấp a ấp úng hoa cũng nói không rõ, nhưng là làm Chúc Dịch gấp gáp.

“Chính là cái gì, Lộ Bắc Sâm lúc anh khó khó chịu chịu như một tiểu cô nương giống nhau, ba ngày không thấy phải lau mắt mà nhìn đúng không.” Chúc Dịch cảm giác cơn tức giận của mình vừa lên, sức chiến đấu cũng mạnh theo.

“Chiều hôm đó anh tới nhà em, anh thấy em và Nhậm Chi Châu ở bên nhau, Ngày nghỉ hai người vì sao lại ra công viên đi dạo?”

“Quả nhiên, tôi biết chắc chắn anh anh nhìn thấy tôi, vậy anh cùng Khương Thư Dao thì sao, ngày nghỉ hai người liền đi riêng ra công viên xem thiên nga à?” Nói lâu quá làm miệng có chút khô khốc, Chúc Dịch lấy nước trên bàn uống một ngụm.

“Còn có, đều đã nhìn thấy tôi vì sao còn quay đầu rời đi, sợ tôi thấy hai người đi xem thiên nga riêng với nhau, chột dạ sao?”

“Anh chột dạ?” Lộ Bắc Sâm cầm di động cười một chút: “Khương Thư Dao là em gái anh, Nhậm Chi Châu đâu, là anh trai hay vẫn là em trai em?”

“Tôi biết, em gái không cùng huyết thống.” Khóe môi Chúc Dịch đi xuống một cái, cười lạnh ra tiếng: “Lộ Bắc Sâm có phải tôi đã nói với anh, rằng Khương Thư Dao thích không?”

………

Hai người càng cãi nhau đề tài càng đi xa hơn, Lộ Bắc Sâm tức giận đến đôi mắt trừng lớn, bất đắc dĩ mà thở dài một hơi nói: “Ngày đó khi về đến nhà, anh liền nghe thấy mẹ kế của anh đang mắng Khương Thư Dao, mẹ kế của anh mang thai nên ở nhà dưỡng thai. Trong khoảng thời gian này, Khương Thư Dao không phải bị mẹ ruột con bé đánh thì cũng là mắng, anh là thấy nó đang thương nên mới nói mang con bé ra ngoài đi dạo. Lúc xe đi ngang qua công viên, Khương Thư Dao một hai phải đòi vào xem thiên nga cho bằng được, sau đó anh liền nhìn thấy em và Nhậm Chi Châu đang ngồi trong đình nói chuyện. Đó, chuyện là vậy đó.”

Lộ Bắc Sâm giải thích như vậy, đảo làm cô có chút không biết phải làm sao.

Cô trầm mặc nửa ngày, cuối cùng tâm bình khí hòa mở miệng: “Ngày đó không chỉ có riêng Nhậm Chi Châu, còn có Trình Mặc. Thời điểm anh nhìn thấy em, Trình Mặc vừa vặn đi vệ sinh. Trình Mặc thiếu chút nữa cùng em tuyệt giao, em hẹn cô ấy nhưng không được, cho nên nhờ Nhậm Chi Châu. Sự tình chỉ có như vậy, không khác.”

Nghe xong đôi bên giải thích, hai người đều xấu hổ mà trầm mặc hồi lâu.

Sau một lúc lâu trầm mặc, vẫn là Lộ Bắc Sâm mở miệng trước: “Vậy cuối tuần này, bạn trai dẫn em đi ăn ngon nhé?”

Chúc Dịch nhịn không được câu môi cười: “Vâng.”

*

Trước kỳ nghỉ 1/5, căn bản Lộ Bắc Sâm thương lượng tốt với Chúc Dịch chuyện đi du lịch, vé máy bay cũng sớm chuẩn bị tốt.

Nhưng, trước kỳ nghỉ một ngày, Khương Thư Dao gọi một cuộc điện thoại đánh gãy kế hoạch của hai người.

“Anh, em rất nhanh liền phải xuất ngoại du học, ngày mai lên máy bay, anh có thể đến sân bay tiễn em không?” m thanh Khương Thư Dao bên kia đầu di động hơi hạ xuống, có thể nghe ra quyết định ra nước ngoài này là bị cưỡng bách bắt buộc phải đi.