Chương 39

Lúc bác sĩ bước vào, nhìn thấy Chaeyoung đang được Lisa ôm trong lòng ngực, nàng bị hôn đến khó thở.

Khi nàng nghe thấy tiếng mở cửa, hoảng hốt đột ngột đẩy Lisa ra, đầu óc choáng váng muốn chạy đi trốn nhưng lại bị Lisa kéo lại giữ chặt trong lòng.

Chaeyoung nhỏ giọng nói "Chị buông tay."

Lỗ tai đỏ bừng như muốn rỉ máu.

"Là bác sĩ đến." Lisa kéo nàng đi về phía giường bệnh, ấn nàng ngồi xuống ghế, sau đó mới nằm lên giường.

Bác sĩ dặn dò cô không được chạy lung tung, kiểm tra ót cô xong rồi xác nhận thuốc với y tá.

Buổi sáng Lisa không uống thuốc, bác sĩ có chút không vui lải nhải giáo huấn cô một hồi, Lisa tai trái nghe tai phải lọt suốt cả buổi hai mắt chỉ nhìn chằm chằm vào Chaeyoung.

Khuôn mặt nhỏ xinh trắng nõn của nàng hiện lên một tầng đỏ hoe, môi bị hôn đến sưng tấy, trong ướŧ áŧ hồng hào thật xinh đẹp.

Đây là lần đầu tiên, cô hôn nàng mà không bị nàng kháng cự lại.

Vừa ngoan vừa mềm.

Chaeyoung tùy ý để cho cô hôn mình, những tiếng rêи ɾỉ tràn ra từ cổ họng làm cơ thể cô nóng hừng hực.

Lisa xoa xoa bàn tay nhìn bác sĩ "Ừ" một tiếng cho có lệ.

Sau khi bác sĩ rời đi, cô đi lại gần chỗ nàng, Chaeyoung nghe thấy tiếng hít thở của cô khuôn mặt nhỏ lại đỏ lên "Em... Em về nhà ăn cơm..."

"Ở lại một lát rồi hẵng đi, chị kêu Jisoo chở em về." Cô nhẹ nhàng nói, đem người kéo vào trong lòng, cúi đầu hôn lên môi nàng lần nữa, vừa liếʍ vừa cắn.

Bàn tay cô sờ qua da thịt nàng. Chaeyoung cảm thấy không an toàn mà lùi ra sau một bước.

Lisa siết chặt eo nàng, ôm chặt nàng vào trong ngực, mυ"ŧ cắn môi Chaeyoung một cách mạnh bạo hơi thở vô cùng nặng nề, trầm giọng nói "Đừng sợ."

Chaeyoung bị hôn đến mức khó có thể đứng thẳng, hai tay nhỏ bé của nàng giữ chặt áo cô, sống lưng tê dại, cả người nóng bừng, trên cổ toát ra một tầng mồ hôi mỏng.

Bên dưới của nàng ra rất nhiều nước.

Lisa chỉ hôn nàng một cách đơn giản, tay cũng chưa đi vào trong.

Không biết đã hôn bao lâu, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, cô mới thả Chaeyoung ra, dẫn nàng đi tới cửa dặn dò Jisoo phải đưa người trở về an toàn.

Khi Chaeyoung về đến nhà, bị Claire dò hỏi môi tại sao lại sưng.

Nàng hốt hoảng nói "Chắc do con bị dị ứng."

"Con đã ăn bậy cái gì sao?"

"Một lát nữa sẽ hết thôi." Chaeyoung múc cơm bỏ vào miệng, sau khi ăn xong liền đi vào toilet.

Trên qυầи ɭóŧ đều là chất dịch.

Nàng sờ soạng lấy khăn giấy lau, lại nhớ tới lúc Lisa hôn mình, sống lưng nàng tê rần, bên dưới như muốn tiết ra nước thêm lần nữa.

Buổi chiều tan học, Chaeyoung cầm năm sáu tờ giấy kiểm tra bỏ vào trong cặp, buổi sáng của hai ngày cuối tuần, nàng muốn làm xong bài rồi nộp nó vào thứ hai tuần sau.

Vừa ra khỏi cổng trường, Chaeyoung liền nghe thấy giọng nói của Lim Ok, cô ta hình như đang nói chuyện với Jisoo, giọng điệu như lộ ra vài phần cầu xin "Cậu nói với Lisa....kêu cậu ta xóa đoạn video đi, tôi cũng sẽ đem đoạn video của Chaeyoung xóa đi. "

"Lisa không tin được cô." Giọng nói của Jisoo có chút cà lơ phất phơ "Hoặc là cô rời khỏi thành phố này ngay, hoặc là cô chỉ cần kẹp chặt đuôi của mình lại không trêu chọc Chaeyoung nữa, nếu không thì...Cô tự chịu."

"Cậu ta không sợ tôi sẽ đem tất cả clip của Chaeyoung phát ra bên ngoài sao!" Lim Ok bực bội hét lớn "Nếu cậu ta không sợ, chúng ta liền thử xem!

"Cậu ấy chết còn không sợ, lại đi sợ những lời đe dọa của cô sao?" Jisoo nhẹ nhàng nói "Cô dám đem đoạn video của Chaeyoung phát ra bên ngoài, tôi đảm bảo tôi sẽ thay Lisa đem đoạn video của cô đăng lên mạng, mua gói đề xuất video mắc nhất, cho chạy quảng cáo video của cô để mọi người đều thấy, cô cho rằng cô có thể uy hϊếp được cậu ấy sao? Cô chọc đến cậu ấy, cậu ấy có thể kiếm một con chó đến để chơi cô."

Lim Ok dường như bị sốc, không nói được gì trong một lúc lâu.

Hình như là xong rồi.

Một lát sau, Chaeyoung nghe thấy giọng nói của Jisoo "Nhỏ... Chaeyoung, còn không mau lại đây."

Chaeyoung đi qua, giọng hơi lo lắng hỏi "Lisa quay clip Lim Ok sao?"

Vì sao cô lại muốn quay clip Lim Ok? Là vì cô thấy được đoạn video... Trước kia của nàng?

"Đúng vậy, buổi sáng cậu ấy trốn khỏi bệnh viện, ra ngoài báo thù xả giận thay cho cậu, lúc về thì bị mẹ cậu ấy tát một cái, còn cãi nhau với ba mình một trận..."

Jisoo kể công thay bạn thân hồi lâu, phát hiện sắc mặt Chaeyoung có chút không đúng, chị vỗ vỗ ghế sau xe "Lisa không cho tôi nói với cậu, nhưng nếu sau khi tôi nói cho cậu biết xong, mối quan hệ của hai người ngày càng kém hơn. Kim Jisoo tôi đây sẽ phải cắt cổ tạ lỗi. "

Chaeyoung lắc đầu.

Đầu óc nàng có chút hỗn loạn.

Thật ra bắt đầu từ tối hôm qua nàng vẫn luôn trong trạng thái hỗn loạn.

Xảy ra loại chuyện này, nàng còn không kịp đối mặt nỗi kinh hoàng và sợ hãi của mình thì đã bị cái ót chảy đầy máu của Lisa làm cho sợ tới mức đầu óc trống rỗng.

Vào buổi tối, nàng lo lắng sợ hãi mà trốn vào trong chăn, cô cách điện thoại dùng giọng nói trầm thấp, một chút rồi lại một chút xoa dịu trấn an nàng.

Cô đã nhìn thấy nàng bị khinh nhục trong video. Vì thế mà mặc kệ đầu đang bị thương, chạy ra ngoài để xả giận thay cho nàng .

Như vậy mà còn dùng sức hôn nàng, ôm nàng thật chặt, an ủi nàng, bảo nàng đừng sợ.

Hốc mắt Chaeyoung đột nhiên đỏ lên, nước mắt lập tức thấm ướt mảnh vải.

Jisoo luống cuống tay chân "Này! Chờ một chút! Đừng nói là tôi đã làm cho cậu khóc nha, Lisa mà biết nhất định sẽ gϊếŧ tôi! Cậu từ từ, cậu hít một hơi thật sâu, hít vào thở ra... Đúng rồi, đừng có khóc đừng có khóc."

Chaeyoung lấy khăn giấy ra lau mặt, khi đưa tay vào trong túi, nàng sờ được mấy viên kẹo còn chưa ăn hết.

Chaeyoung lấy ra một viên lột vỏ, nhẹ nhàng cho vào miệng.

Là vị táo.

"Nói đến mấy viên kẹo này, Lisa đã mang tôi đến siêu thị lớn nhất trung tâm thành phố tìm, để thu thập toàn bộ hương vị cho cậu, cậu ấy đã mua mỗi loại một hũ. Nhưng chỉ đưa cho cậu mười mấy viên vì trong đó có nhiều vị giống nhau, nên cậu ấy chỉ lấy ra mỗi viên một vị."

Jisoo nói xong thở dài một tiếng "Dù sao đây cũng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Lisa để tâm đến một người nhiều như vậy, trước kia vòng quanh sân thể dục thường có rất nhiều cô gái theo đuổi cậu ấy."

Chị nhìn Chaeyoung, vội vàng nói:

"Tôi không phải là nói cậu không tốt, tôi chỉ muốn nói cho cậu biết."

"Lisa thật sự rất thích cậu, về sau hy vọng hai người có thể... Đi được lâu dài."

Từ lúc Jisoo nhìn thấy Chaeyoung bị đám người Lim Ok kia làm nhục trong video, liền nảy sinh chút thương xót với Chaeyoung.

Nàng thực sự rất yếu đuối.

Nhưng đồng thời trên người nàng cũng cất giấu một cổ bất khuất của riêng mình.

Nếu không, một người mù không thể nhìn thấy, bị toàn khối cô lập, còn chịu sự bắt nạt học đường, sao có thể đứng nhất trong các kì kiểm tra tại trường học đặc biệt.

Về điểm này, Jisoo hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút khâm phục nàng, hơn nữa còn cảm thấy nàng và Lisa cũng có chút xứng đôi vừa lứa.

Cả hai đều có sự nghị lực và kiên trì không thể phá vỡ.

Hiện tại đừng nhìn Lisa là hạng nhất đếm ngược mà vội đánh giá, mấy năm trước lúc còn học cấp 2, cô vì muốn làm cho cha mẹ vui vẻ, ba năm liền, mặc kệ là kiểm tra lớn nhỏ, đều luôn đạt hạng nhất.

Buổi tối về đến nhà, Chaeyoung tắm rửa xong ngồi trước bàn bắt đầu làm bài kiểm tra.

Lâu lâu, nàng nhịn không được chạm vào trong túi áo.

Bên trong là điện thoại của Jisoo.

Chị nói buổi tối Lisa sẽ gọi tới.

Mãi tới khi nàng làm xong tờ kiểm tra thứ ba, điện thoại mới rung lên.

Chaeyoung nhanh chóng trượt vài cái, áp điện thoại vào bên tai "Alo?"

"Vẫn chưa ngủ à?" Giọng nói cô có ẩn ý rõ ràng "Chị xuất viện rồi, mới vừa về nhà."

"Xuất viện?" Nàng cực kỳ kinh ngạc "Tại sao về sớm vậy?"

Cô bị thương nặng như vậy, sao lại nói xuất viện là có thể xuất viện ngay được.

"Em đoán thử xem?" Giọng Lisa mang theo ý cười.

Các ngón tay Chaeyoung run lên "Lisa, chị không được lấy thân thể mình ra để chơi đùa."

"Ngày mai nhà chị không có ai." Cô tiếp tục nói, giọng bị đè xuống rất thấp, mang theo chút khàn khàn mê hoặc "Em muốn đến bệnh viện hay là đến nhà của chị."