Chương 3: Bắt Ba Ba Trong Rọ

"Cậu Kinh, trong thang máy số năm có rất nhiều người, cậu muốn chặn ai?" Thang máy số năm dừng lại ở tầng một, Cố Ngũ ở cửa thang máy ôm cây đợi thỏ nhìn thấy người đầy cả thang máy, liền gọi điện thoại cho cậu Kinh xin chỉ thị.

Cố Ngũ không xác định người cậu Kinh muốn chặn là ai!

"Chặn lại tất cả, tôi xuống ngay." Thiết bị truy tìm hiển thị cô đang ở trong thang máy số 5, Cố Ngũ không biết người, mà lúc này anh không thể cung cấp quá nhiều tin tức cho Cố Ngũ, nên biện pháp tốt nhất là chặn lại hết.

Cô cũng ở trong đó, dĩ nhiên là trốn không thoát!

Lập tức, bọn họ có thể lại gặp mặt!

Anh cũng có chút chờ mong phản ứng của cô khi nhìn thấy anh! Chắc chắn rất đặc sắc!

Lúc này quả thật Cố Khuynh Thành đã bị Cố Ngũ ngăn lại trong thang máy số năm, cô nhìn thoáng qua Cố Ngũ đang gọi điện thoại, mặc dù không nghe được đầu bên kia nói gì, nhưng Cố Khuynh Thành vẫn đoán được chuyện gì xảy ra.

Cô không nghĩ tới Kinh Lan Thần lại nhanh như vậy, trước sau chưa tới hai phút, Kinh Lan Thần đã chính xác kêu người ta chặn cô ở cửa thang máy?

Này tính là gì?

Ôm cây đợi thỏ? Bắt ba ba trong rọ?

Cô có cảm giác như cô đang chạy trốn khỏi cái nơi lạnh lẽo?

Cố Khuynh Thành nghĩ lại chuyện cô đã làm với cậu chủ Kinh, nếu bây giờ bị bắt lại, anh ta chắc chắn sẽ rút gân lột da cô, sau đó băm cho chó ăn.

Cố Khuynh Thành thầm thở dài, vì bảo vệ cái mạng nhỏ, đành phải xinh lỗi người anh em này.

Cố Ngũ đang nghe cậu Kinh của mình phân phó, một chữ "phải" còn chưa đáp, thì đột nhiên trong thang máy một cô gái xông tới, hung hăng quăn cho anh ta một cái tát, sau đó khóc la đến tan nát cõi lòng: "Tôi yêu anh như vậy, vậy mà anh lại đi nɠɵạı ŧìиɧ, tên đàn ông cặn bã."

Cái tát kia của cô gái vừa "khéo" làm điện thoại di động đang gọi của Cố Ngũ bay ra ngoài, điện thoại di động chất lượng rất tốt, sau khi ném xuống đất vẫn duy trì trạng thái nói chuyện, nhưng không biết có phải đυ.ng vào chỗ nào hay không, mà đang nói chuyện trực tiếp lại sang chế độ rảnh tay.

Đầu bên kia nghe thấy tất cả động tĩnh, mắt Kinh Lan Thần lóe lên, xem ra không ngoài dự đoán, cô quả nhiên ở trong thang máy, Kinh Lan Thần chắc chắn trăm phần trăm tuyệt đối là cô.

Mà người phụ nữ này phản ứng cũng rất nhanh!

Chỉ có điều anh tin tưởng vào thân thủ và năng lực của Cố Ngũ, cô gái kia muồn trốn khỏi tay Cố Ngũ là không thể nào.

Lúc này bản thân cô đã nhảy ra, bại lộ mình, trái lại dễ dàng cho Cố Ngũ hành động hơn.

Cô nghĩ chạy thoát, tuyệt đối không thể!

Một giây sau, Kinh Lan Thần nghe thấy tiếng gì đó bị đập trúng, âm thanh vang trong điện thoại anh cũng cảm thấy đau đớn.

Cố Ngũ không thể nào đánh con gái được, như vậy..

Nếu là cô ra tay anh cũng không bất ngờ, nhưng cô lại có thể đạp trúng Cố Ngũ?

Lúc này bên ngoài thang máy Cố Ngũ hít vào một ngụm khí lạnh, đau đến cong người, anh ta không thể tin nhìn người phụ nữ vừa rồi dám đạp anh ta một cước.

Người phụ nữ này ác độc thật! Động tác nhanh, mạnh mẽ! Với thân thủ của anh ta vậy mà không thể tránh được.

Cố Ngũ còn chưa có lấy lại tinh thần, đã nghe thấy người phụ nữ la lớn: "Anh nɠɵạı ŧìиɧ, còn bạo lực gia đình tôi, tôi không muốn bị anh đánh chết, tôi muốn li dị với anh."

Nghe người phụ nữ la khàn cả giọng, bi thương trách móc, Cố Ngũ tay mắt lanh lẹ, phản ứng cực nhanh lại chợt đứng hình.

Anh ta là ai? Anh ta ở đâu? Anh ta đã làm gì?

Anh ta còn ngây thơ chưa yêu đương bao giờ, thì làm sao có thể nɠɵạı ŧìиɧ? Còn thành tên đàn ông cặn bã nữa chứ?

Mà là tên đàn ông cặn bã đã kết hôn bạo lực gia đình?

Rõ ràng là anh ta bị đánh mà!