Lén lút bú c ặc cho công, ngay lúc vợ làm cơm xong bắn ra trong miệngNgười phụ nữ ôm bụng to chầm chậm đi đến, “Chồng, em muốn làm nhiều đồ ăn chút, hỏi thử Tiểu Hi có ăn được rau cần không?”
“Cô, em ăn được ạ.”
“Vậy thì tốt quá, cô hiện tại liền đi nấu, chờ thêm nửa tiếng là xong rồi… Ai? Hai người sao lại mồ hôi đầy đầu như thế?”
Chỉ thấy chồng cô cùng học sinh Tần Hi của hắn ngồi song song ở trên sô pha, mặt hai người đều có chút đỏ bừng, mồ hôi chảy không ngừng, Tần Hi thậm chí còn thở phì phò.
“…Hơi nóng.” Ngụy Bình trả lời.
Nếu nghe cẩn thận, có thể nghe ra giọng nói người đàn ông hơi khàn khàn, giống như vừa hoan ái xong, đáng tiếc người phụ nữ không chú ý đến.
Nghe được chồng nói nóng, cô còn buồn bực vì sao một thai phụ như cô còn không cảm thấy nóng, bất quá thấy bọn họ giống như nóng chịu không nổi, liền nhanh chóng đưa điều khiển điều hòa cho bọn họ, “Ai nha, nóng thì mở điều hòa đi, chồng cũng thật là, Tiểu Hi ngượng ngùng không nói, anh cũng không biết bật sao, thật là ngốc mà…” Người phụ nữ bất đắc dĩ lắc đầu, trong lúc lơ đãng nhìn đến mặt đất cạnh sô pha hình như có cái gì đó.
“Tiểu Hi, trên mặt đất bên cạnh em có phải có cái gì hay không, hồng nhạt giống…”
Không ổn rồi! Đó là qυầи ɭóŧ lúc nãy bị thầy kéo xuống!
Tần Hi nhanh chóng nhặt lên nhét vào túi mình, sau đó bình tĩnh đáp: “Đó là khăn tay của em, lúc nãy nóng quá lấy ra lau không cẩn thận rớt xuống đất…”
“À, thì ra là vậy, lần sau có chuyện gì thì cứ tìm thầy Ngụy của em, đừng ủy khuất chính mình ha!” Người phụ nữ vừa nói vừa trừng mắt nhìn người đàn ông từ nãy giờ vẫn luôn cúi đầu.
“Dạ được ạ.”
“Được rồi, phòng bếp còn đang nấu canh, giờ không quấy rầy hai người nữa.”
Phòng khách lại lần nữa chỉ còn lại hai người.
Sau khi Tần Hi nhìn thấy người phụ nữ hoàn toàn đi vào phòng bếp mới quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, một lát sau, cậu vươn một bàn tay chậm rãi vỗ nơi vẫn còn đang phồng lên của người đàn ông.
“Tần Hi, vẫn là dừng lại đi…”
Ngụy Bình kinh ngạc, Tần Hi cư nhiên còn dám không kiêng nể gì như thế, rõ ràng vừa rồi thiếu chút nữa là bị phát hiện.
“Nhưng nơi này của thầy không phải đang rất khó chịu sao?”
Tần Hi thấy thầy giáo miệng thì nói không được, thân thể lại không có hành động giãy dụa từ chối gì, mừng thầm. Cậu hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, lại kéo khóa quần người đàn ông xuống, móc ra côn t hịt bự vẫn đang cứng ngắc.
Ngụy Bình trơ mắt nhìn chằm chằm bé trai quỳ gối giữa hai chân hắn, hai tay cầm côn t hịt hắn, há miệng nhỏ ngoạm lấy đầu c ặc hắn, hút mạnh.
“Ahh a a! Sướиɠ quá……ahhh…”
Ngụy Bình ngẩng đầu thở hổn hển, vợ hắn ngại bẩn nên chưa bao giờ khẩu giao cho hắn, không nghĩ đến được bú c ặc lại sướиɠ như vậy, không thua đ ụ l ồn d âm chút nào.
Sau khi Tần Hi nhả đầu c ặc ra, nhướng mày nhìn người đàn ông, tiếp theo vươn đầu lưỡi liếʍ từ đầu cho đến thân côn t hịt, một tay khéo léo xoa nắn trên hai trứng dái to tròn, sau đó đầu lưỡi tiếp tục bú ɭϊếʍ qυყ đầυ một lần nữa.
"Tuyệt quá… Sướиɠ c ặc a a… Ahh a a! Đĩ d âm, biết ăn c ặc như vậy… Nói, ăn nhiều ít c ặc đàn ông rồi, hửm?"
“Ưmmm… Chưa từng ăn của người khác, chỉ ăn của thầy thôi…” Tần Hi lại ngậm lấy qυყ đầυ, đầu lưỡi ở bên trong đưa đẩy liếʍ mυ"ŧ, mơ màng nói: “Cái này… Ahh aa a… đều là học trên mạng…ohh…”
“Phải không… ưmm ưmm… Nếu như vậy, thêm chút kí©h thí©ɧ đi, đem vυ" d âm của em lấy ra, để cho thầy đ ịt vυ" em được không?” Ngụy Bình vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của Tần Hi, vẻ mặt xấu xa đề nghị.
Tần Hi si mê nhìn chăm chú vào khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông, ngoan ngoãn tháo cúc áo, “Là… Như vậy sao?” Tần Hi nâng cặρ √υ" bự trắng nõn ép chặt lấy côn t hịt người đàn ông, để nó ở sâu giữa khe vυ" trượt lên trượt xuống.
“Con điếm này!”
Ngụy Bình rốt cuộc chịu không nổi, hai tay bóp núʍ ѵú vừa kéo vừa xoa, sau đó đứng lên điên cuồng đâm chọc, chỉ chốc lát sau vυ" bự trắng nõn đã bị cọ xát đến đỏ bừng lên.
“Thế nào? Tiểu Hi, núʍ ѵú d âm có sướиɠ hay không…”
“Sướиɠ… Ahh aaa… A a… Nhéo núʍ ѵú như vậy thật sướиɠ a a a……”
“Ưhmm! C ặc thầy cũng sướиɠ không chịu được, nhanh, Tiểu Hi, ngậm lấy đầu c ặc, thầy sắp bắn rồi…”
“Ahhh ahh a a…”
Trong nháy mắt Tần Hi há miệng, Ngụy Bình hung hăng đ ịt côn t hịt vào sâu đến yết hầu, sau đó hắn ngẩng đầu lên, kéo mạnh núʍ ѵú cậu, hét lớn: “Bắn bắn, bắn vào miệng điếm d âm, ahhh ahhaa… Sướиɠ quá!”
Cùng lúc đó, tiếng máy hút khói cũng dừng lại.
“Cơm nấu xong rồi, hai người nhanh tới đây ăn cơm đi, chồng, anh đứng ngây ra đó làm gì, Tiểu Hi đâu?”
“Cô ơi, em làm rớt đồ, đợi chút em lại ngay ạ!”
Tần Hi mượn cơ thể người đàn ông che chắn rồi nhanh chóng mặc đồ lại, sau đó cùng người đàn ông đến phòng bếp ăn cơm giống như chưa có việc gì.
Lúc ăn cơm, người phụ nữ nhận thấy Tần Hi thỉnh thoảng lại ho khan, quan tâm hỏi: “Tiểu Hi, em không sao chứ?”
“Không sao đâu, cô ạ, em chỉ hơi khát nước thôi…”
“Ai da, cả sáng nay em chưa uống nước à?” Người phụ nữ vừa nói vừa rót nước cho cậu.
“Dạ… Chỉ có uống… một chút sữa bò…” Tần Hi nói xong ngẩng đầu lén liếc nhìn người đàn ông.
“Vậy mau uống nước đi, sức khỏe là quan trọng nhất.”
“Cảm ơn cô.”
Sau khi ăn xong, vốn dĩ Tần Hi chủ động yêu cầu rửa chén, kết quả bị vợ thầy giáo cự tuyệt rồi đẩy đến phòng khách, bảo chồng mình tiếp đãi học sinh của hắn cho tốt.
Thế là hai người nhân lúc người phụ nữ rửa chén lại ý loạn tình mê mà dính vào nhau hôn hít, môi lưỡi cả hai quấn lấy nhau, hai tay cũng sờ soạng mân mê khắp nơi trên cơ thể đối phương.
Lúc tách ra để thở, Ngụy Bình liếʍ mυ"ŧ cánh môi mềm mại của Tần Hi, nhẹ giọng lẩm bẩm: “Bé đĩ, chỉ có một chút sữa bò sao? Hửmm?”
“Ưmm…” Tần Hi nỗ lực đáp lại nụ hôn mãnh liệt của người đàn ông, không nhịn được vươn tay ôm lấy cổ hắn, thở hổn hển nói: “Thầy, em muốn thêm thật nhiều sữa bò nữa…”
Đúng là một con điếm d âm đãng mà.
Lúc Ngụy Bình đang muốn trả lời, giọng nói vợ hắn vang lên từ phía cửa phòng trên cầu thang: “Chồng, em hơi mệt, muốn đi ngủ trưa, đợi chút nữa anh còn muốn dạy thêm cho Tiểu Hi thì nói em ấy ở lại ăn cơm chiều rồi về!”
Sau đó cửa phòng trên lầu liền đóng lại.
“Tiểu Hi, nếu muốn uống sữa bò như vậy, thầy lập tức cho em uống đủ!”